Một người một chó nhìn nhau trong chốc lát, mặt mày Niếp Quân Hạo xanh lét, gần như là theo bản năng mà dùng sức ném đồ trong ngực ra ngoài.
Tiền Đa Đa chịu khổ bị cả hai vứt bỏ trực tiếp tiến đến trên sô pha, cũng may còn có ghế sa lon giảm xóc, nó cũng không bị thương. Nhưng cái khẽ ném này cũng thành công khiến nó chịu rất nhiều kinh sợ chưa thể khôi phục thần trí, chó cùng rứt giậu, lật người một cái, bốn chân vươn hết sức nắm lấy ghế sa lon mạnh mẽ cào một cái, nhe răng trợn mắt phát ra từng tiếng gầm nhẹ với Niếp Quân Hạo.
Niếp Quân Hạo thấy thế thì không khỏi dâng lên một dòng dự cảm xấu, di end anl eq uyd on quả nhiên, Tiền Đa Đa đang dùng ghế sa lon mài móng vuốt, một giây kế tiếp đã lại nhào thẳng tới Niếp Quân Hạo một lần nữa, bộ dáng kia như hận không thể gặm Niếp Quân Hạo một miếng thịt làm Niếp Quân Hạo sợ tới mức trắng nhợt mặt, nên vô thức lui về phía sau, vì tránh né Tiền Đa Đa nổi điên mà nhảy lên nhảy xuống ở bên trong nhà, trong lúc nguy hiểm cũng đã làm đổ vô số đồ sứ bàn ghế trong nhà, thành hiện trường phá án mà khi An Cẩn Du trở về nhà phát hiện được.
An Cẩn Du biết được đại khái chuyện đầu đuôi từ trong oán trách đứt quãng của Niếp Quân Hạo, dĩ nhiên Niếp đại giáo chủ đã che giấu đi quá trình bi thảm bị chó đuổi đến không có chút hình tượng nào kia.
An Cẩn Du nhìn cả mặt đất bừa bãi, hít một hơi lạnh, bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nói: "Nói như vậy thì tất cả chỗ này đều là do anh và Tiền Đa Đa làm ra sao?"
Niếp Quân Hạo nhẹn lời, quay đầu đi không đáp lời, như muốn giả chết đến cùng.
An Cẩn Du hít sâu một hơi lần nữa, muốn áp chế lửa giận trong lòng, lại rốt cuộc bởi vì nhức nhối rồi thất bại trong gang tấc, hai tay chống nạnh, đứng lên tức miệng mắng to: "Anh có biết mua những đồ này mất bao nhiêu tiền hay không? Có biết mua những đồ này lại lần nữa phải tốn hao bao nhiêu tiền hay không? Anh là trẻ con hả, chơi trốn tìm trong nhà với con chó, chạy loạn khắp nơi rồi làm đồ đạc rơi đầy đất, đáng chết, anh là tên phá của!"
"Tên phá của?" Sắc mặt Niếp Quân Hạo trầm xuống, anh lớn như vậy mà không có ai dám nói anh là tên phá của đâu!
"Anh không phải tên phá của thì là cái gì?" Rốt cuộc lửa giận An Cẩn Du đè nén đã lâu đã bị cả