21 Tâm bệnh phải chữa bằng tâm dược, bệnh của nàng xem ra không chữa được nữa. . .
"Tiểu Hoa cô nương. . . "
"Phiền tỷ mang giúp muội một bát nước súc miệng được không?" Tâm đủ đắng rồi, nàng không muốn miệng mình cũng đắng thuốc nữa.
22 "Huynh cưới Tiểu Hoa cô nương đi! Khế ước bán thân của muội chưa đầy ba tháng nữa là đến thời hạn, còn huynh là vũ sư làm thuê, không bị khế ước trói buộc, chúng ta cùng nhau tìm một nơi ở ngoại thành sống yên ổn, muội sẽ giúp huynh chăm sóc Tiểu Hoa cô nương.
23 "Huynh cưới Tiểu Hoa cô nương đi! Khế ước bán thân của muội chưa đầy ba tháng nữa là đến thời hạn, còn huynh là vũ sư làm thuê, không bị khế ước trói buộc, chúng ta cùng nhau tìm một nơi ở ngoại thành sống yên ổn, muội sẽ giúp huynh chăm sóc Tiểu Hoa cô nương.
24 "Nàng vừa khỏi bệnh, không cần làm!" Tiểu nữ nhân này cứ không biết chăm sóc cho mình như vậy: "Ngủ thêm một lúc, ta sẽ gọi người đem đồ ăn sáng vào phòng.
25 Ít ra năm đó, dù nàng gầy, nhưng đôi mắt như hai viên bảo thạch luôn lóe lên thứ ánh sáng xinh đẹp có hồn, nhìn chằm chằm vào hắn, chăm chú nhìn mứt quả trên tay hắn, miệng rất muốn ăn.
26 Rốt cuộc nàng đang làm cái quái gì vậy, luôn gây phiền phức cho Tiểu Hoa cô nương, khó trách phu nhân luôn mắng nàng chỉ biết đưa ra chủ ý tồi, thành sự không thấy, bại sự có thừa!
“Nói thật đi! Nói rõ ràng toàn bộ cho ta!” Đồng Tiếu Ngộ giận dữ.
27 "Nàng vừa khỏi bệnh, không cần làm!" Tiểu nữ nhân này cứ không biết chăm sóc cho mình như vậy: "Ngủ thêm một lúc, ta sẽ gọi người đem đồ ăn sáng vào phòng.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 100