41 “Chàng yên tâm đi, ta là con gái của bọn họ, bọn họ sẽ không trơ mắt nhìn chúng ta đói chết!”
Giấu hết sự lo lắng vào trong đáy mắt, Diệp Mộ Liễu cười nụ cười an ủi.
42
43 “Lý Ngọc, mỗi lời ta nói ra, từng câu từng chữ đều là lời thật lòng, dù chàng có bần cùng hay phú quý, tình yêu của ta đối với chàng, không bao giờ thay đổi.
44
45 “Ta không cần chàng nuôi, ta có thể tự nuôi bản thân mình. Lý Ngọc, chàng không cần đuổi ta đi, không được không cần ra, có được hay không? Có được hay không…?”
Diệp Mộ Liễu rất muốn khóc nhưng lại cố gắng kìm nén không để cho mình bật khóc, hắn sẽ ghét bỏ bản thân mình.
46
47 Lý Ngọc đẩy cửa ra ngoài, để Diệp Mộ Liễu không kịp phòng ngự một mình trong phòng. Rốt cuộc nước mắt không nhịn được từ trong mắt tràn ra ngoài.
Diệp Mộ Liễu như nghe thấy được, có thứ gì đó trong lòng mình sụp đổ….
48
49 Dứt lời, Du Bạch thi triển thân thể, biến mất trong bóng đêm rộng lớn.
Thấy vậy, Lý Ngọc theo sát đằng sau. Xa xa đi theo hắn đi tới phía trước một gian nhà gạch ngói xanh.
50
51 Vậy mà mọi thứ không hề làm mất đi vẻ tuyệt sắc của nàng, mỹ lệ của nàng, cùng với vẻ đẹp cao quý bẩm sinh đó của nàng.
Nhất là đôi môi quét xuống nụ cười nhạt của nàng, làm cho bất cứ ai nhìn thấy đều không nhịn được mà sinh lòng thương tiếc, hãm vào trong đó không thể thoát ra được.
52
53 “Còn chưa đủ?”
Nghe vậy, giọng nói của Lý Ngọc cao hơn ba phần, vòng cung nơi khóe môi cũng căng lên.
“Đúng, chưa đủ. ”
Gật gật đầu, Thái hậu để chèn trà trong tay xuống, động tác tao nhã mà cao quý.
54
55 “ Có thích hợp hay không phải thử mới biết được. Huống chi, có ai sinh ra đã đủ tiêu chuẩn? Liễu Nhi nàng không hề ngu dốt, nàng chỉ hồn nhiên một chút mà thôi, nhưng không có nghĩa là nàng không làm được ! ”
Nghe vậy, Lý Ngọc không chút do dự phản bác.
56
57 “Cái gì, Mẫu hậu, người vẫn còn khảo nghiệm nàng. ”
Âm thanh cao lên ba phần, đáy mắt Lý Ngọc hiện lên một chút lo lắng.
Nha đầu ngốc Liễu Nhi làm sao có thể đấu thắng mẫu hậu giảo hoạt kia chứ?
“Mẫu hậu, không lẽ người không cảm thấy như vậy là đủ rồi sao? Người cũng biết, người không biết nữ công như nàng, mấy ngày nay ở sau lưng ta giấugiếm học thêu, chỉ vì muốn bổ sung một chút đồ dùng gia đình, giúp ta giảm bớt trách nhiệm.
58 “ Có thích hợp hay không phải thử mới biết được. Huống chi, có ai sinh ra đã đủ tiêu chuẩn? Liễu Nhi nàng không hề ngu dốt, nàng chỉ hồn nhiên một chút mà thôi, nhưng không có nghĩa là nàng không làm được ! ”
Nghe vậy, Lý Ngọc không chút do dự phản bác.
59 “Thật vậy sao Mẫu hậu? Như vậy thì quá tốt rồi!”
Nghe vậy, Lý Ngọc vui vẻ như một đứa bé nhảy dựng lên. Chính phút giây này, khí chất vương giả của hắn cùng với tất cả lo lắng đều biến mất không còn.
60 “Cái gì, Mẫu hậu, người vẫn còn khảo nghiệm nàng. ”
Âm thanh cao lên ba phần, đáy mắt Lý Ngọc hiện lên một chút lo lắng.
Nha đầu ngốc Liễu Nhi làm sao có thể đấu thắng mẫu hậu giảo hoạt kia chứ?
“Mẫu hậu, không lẽ người không cảm thấy như vậy là đủ rồi sao? Người cũng biết, người không biết nữ công như nàng, mấy ngày nay ở sau lưng ta giấu giếm học thêu, chỉ vì muốn bổ sung một chút đồ dùng gia đình, giúp ta giảm bớt trách nhiệm.