21 Tần Sở Minh vồ hụt ba ngày. Vừa thấy vợ hắn múa, tâm tình của thiếu nam không nhịn được mà nhảy loạn, nhảy loạn một hồi liền quên mất chính sự.
Ngày thứ tư, hắn thầm nhủ vô luận như thế nào đều phải trói người mang đi.
22 May mắn lúc trở về không có bị Vương ma ma phát hiện. Đào Nguyệt An dùng bữa tối cùng Đào quý phi. Sau đó lại nói chuyện rất lâu cho đến khi Đào quý phi mệt mỏi nàng mới được Vương ma ma hầu hạ tắm rửa, gội đầu.
23 Hai ngày sau, Đào quý phi để Thúy Hoa đưa Đào Nguyệt An về phủ, Đào Nguyệt An không chút tình nguyện.
Phần lớn lí do vì Đào quý phi không thể sinh con, cộng thêm việc bà cùng Thái tử không thân thiết nên đối với Đào Nguyệt An đặc biệt yêu thương.
24 Thái hậu truyền chỉ đến, Đào Tương liền chọn vài nha hoàn lanh lợi đến chỗ Thúy Trúc.
Chân trời vừa ló ra tia sáng, Vương ma ma đã kéo Đào Nguyệt An dậy rửa mặt thay y phục, thao thao bất tuyệt dặn dò hai nha hoàn rất nhiều chuyện mới để cho các nàng lên xe ngựa, hướng về phía hoàng cung mà đi.
25 Tôn Thư Tôn Hổ đục lỗ nhìn lén ở trên cửa, ngay cả người trước đó đã tốn công chải chuốt, ăn mặc như công tử Tần Sở Minh cũng đều bất ngờ.
“tiểu Hạ Nguyệt.
26 Trở về từ Thanh Dung Viên, mỗi ngày đều sáng đi Vĩnh An Cung vấn an Thái hậu, tiếp theo đi theo các ma ma dạy lễ giáo, học quy củ trong Chung Thủy Cung giống như dạy dỗ tú nữ lúc trước.
27 Tâm tình thưởng sen ban đầu của Đào Nguyệt An bị Tần Sở Minh trêu đùa mà mất hết, gương mặt trắng nõn vì thẹn mà nóng bừng ửng đỏ, nàng chột dạ, nhìn ngó xung quanh thấy không có người phát giác mới dè dặt đem tờ giấy giấu vào lòng.
28 Tam hoàng tử cùng mấy vị tiểu thư đi thưởng hoa sen, mẫu đơn, sau cùng đợi mặt trời lên cao đi xem hoa tường vi
Thái Hậu ngồi đến lúc băng trong chậu đều tan, thấy trong người ngột ngạt, suy cho cùng nàng cũng đã lớn tuổi, thân thể không chịu được lâu, lại sợ quý nhân ở trước mặt Đào quý phi không chiếm được tiện nghi, liền cùng nàng rời đi trước.
29 Vào ban đêm không khí tươi mát chứ không như ban ngày nóng ran, Đào Nguyệt An cùng Đào quý phi đi đến lương đình, trong tay nàng còn mang theo túi hương thêu hoa quỳnh, nở rộ trong đêm.
30 "Tông Ngạn, bệ hạ đang hỏi ngươi kìa" Đức Trinh thái hậu ẩn ẩn thấy không ổn, vội vã thúc giục.
"Bệ hạ, đây là chuyện nhân sinh đại sự, cần phải suy nghĩ, người nên cấp Tông Ngạn chút thời gian, để hắn ngẫm thật kỹ.
31 Tần Sở Minh dùng ít thuốc mê nên lúc Đào Nguyệt An tỉnh lại cũng mới qua hơn nửa canh giờ. Nàng ngồi dậy, mờ mịt nhìn chung quanh, nơi này đúng là gian phòng của nàng ở Chung Thúy Cung.
32 Đào Nguyệt An hoảng hốt ngồi dưới đất, ngay cả Tần Sở Minh rời đi lúc nào cũng không biết.
Thúy Lan, Thúy Trúc lúc đi vào, chỉ thấy nàng thất thần, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm đống mảnh sứ vỡ, lập tức hốt hoảng thất thố, một trái một phải nâng nàng dậy, "Tiểu thư, người làm sao vậy?"
Đào Nguyệt An hồn bay phách lạc ngồi ở trên ghế, Thúy Lan thu dọn đống mảnh vỡ, Đào Nguyệt An nhìn nàng thu dọn, đột nhiên bắt lấy Thúy Trúc, "Các ngươi tối hôm qua.
33 Trịnh Tông anh đi rồi, Đào Nguyệt An càng lâm vào hoàn cảnh hoảng loạn.
Những điều Tần Sở Minh nói sáng nay, tám phần là giả, rốt cuộc hắn muốn làm gì? Đào Nguyệt An không tự chủ đưa tay chạm lên môi nóng bỏng nóng,trên đó vẫn lưu lại cảm giác nòng bỏng.
34 Hai ngày này bởi vì Tần Sở Minh, Đào Nguyệt An đêm nào cũng không ngủ được, lại thêm Thái Hậu liên tục nói thao thao bất tuyệt dẫn đến buồn bã ỉu xìu, mệt rã rời chỉ muốn đi ngủ.
35 "Đây là Thải Vi. " Đào Tương động tác luôn nhanh chóng, chỉ trong một đêm đã đem tất cả nữ nhi có độ tuổi phù hợp của Vương gia phân tán ở khắp nơi lên danh sách sắp xếp ổn thỏa, nhanh chóng đưa vào kinh tuyển chọn.
36 Đào Nguyệt An ở Cảnh Đức cung sau khi dung xong bữa tối, Thúy Hoa lặng lẽ đến bên cạnh Đào quý phi nói nhỏ, "Nương nương, tam hoàng tử lén từ cửa hông đến đây.
37 Cuối cùng việc này cũng được Phong Hoà đế định đoạt, điện ngồi kín người, Đào Nguyệt An cùngthái tửlần lượt ngồi xuống, Trịnh Tông anh ôn hòa cười cổ vũ nàng đừng sợ.
38 "Tông anh, mẫu phi không hiểu, rõ ràng nếu để sự tình phát triển tiếp, Thái Hậu cùng Doãn Tuyết Trữ chuyện sẽ thấy không giấu được, ngươi vì sao phải giúp bọn họ che dấu đi?" Đào quý phi đi đông cung, Trịnh Tông anh đang ngồi uống trà.
39 Đào Nguyệt An vội vàng chạy vào chỗ Đào quý phi, Đào quý phi mới cùng Vương ma ma nói dứt lời, gỡ xuống vòng phượng sai châu, tóc đen tản ra, chuẩn bị đi ngủ, " Khuya rồi sao không ngủ, lại chạy tới?"
Đào Nguyệt An giống như nhìn thấy cứu tinh, học tiểu hài tử làm nũng, ôm lấy cánh tay của nàng, "Ngày kia đi rồi, sẽ rất nhớ cô cô.
40 Đào Nguyệt An đá mệt mỏi, an vị ở trên tảng đá, an tĩnh say khướt. Thúy Lan thấy nàng nhắm hai mắt, khẽ than thở, xoay người rời đi. Lưu lại tiểu thái giám đứng ở bên cạnh.