1 Chap 1: Ngồi lặng yên trong căn phòng vắng, ánh mắt xa xăm và rơi vào trong khoảng không. Đầu bâng khuâng nghĩ về cái quá khứ đã chìm vào dĩ vãng. Lòng chợt nhói, cứ nghĩ rằng có lẽ sẽ quên được anh nhưng.
2 Chap 2: Một ngày mới lại bắt đầu trong tôi, vẫn những thói quen cũ hàng ngày cứ tiếp tục lặp lại nhiều lần như con rô bốt đã được cài đặt sẵn chương trình.
3 Chap 3: Hôm nay là một ngày trong xanh và nắng nhạt nhưng với con mắt, tâm trạng của tôi là một ngày đen thui và xám xịt. Chuyện tối qua đã làm tôi suy nghĩ rất nhiều đến nỗi mắt phải thâm quầng.
4 Chap 4:Tuy đã có công việc chính thức ở TNT nhưng đối với tôi như thế dường như là chưa đủ. Không hiểu sao, con người của tôi lại kì lạ đến vậy không thích gì mà lại đi thích làm việc mới đau chớ.
5 Chap 5:Tôi nhăn mặt vì đau nhói còn anh ta thì giở cái nụ cười đểu đó ra mà chế nhạo tôi, bốn mắt nhìn nhau chằm chằm. Rất nhanh, cái khung cảnh có thể coi là lãng mạn của thế kỉ đã bị xé tan bởi một tiếng kêu phát ra:-Phụp!- chân của tôi giơ lên cao rồi hạ cánh an toàn xuống "chỗ hiểm".
6 Chap 6:- Tiểu thư cứ giỡn hoài! Tối nay, tiểu thư có muốn ở lại ăn tối hay không?- bác ấy hỏi lại, còn tôi thì lắc đầu nói:-Không! Cháu sẽ về! Hôm nay cháu đến đây, mục đích chỉ là nói chuyện với ông ấy về một vài vấn đề.
7 Chap 7:-Hít đủ chưa?- tôi ngạc nhiên xoay người lại khi nghe thấy một giọng nói vang lên sau lưng-Ủa? Là anh à?-Ừ! Chứ cô muốn là ai?- anh ta đứng tay đút túi quần, dáng vẻ đầy kiêu ngạo-À không! Đây là đâu?- tôi vào cái vấn đề chính mà tôi thắc mắc từ nãy giờ- Đây là nhà của tôi! Ngày hôm qua.
8 Chap 8:Mặc dù hôm bữa, tôi đã quyết định sẽ về nhà sống cùng với ba nhưng dù thế, tôi vẫn sẽ tiếp tục làm việc ở TNT:" Haiz. . . . Dù sao làm việc ở công ty người ta mới có cảm giác.
9 Chap 9:Quay lại một chút về chuyện lúc nãy. . . . . . . . . . . Nhạc tắt, xe dừng lại phía bên lề đường. Hướng mắt ra cửa sổ-Trời hôm nay sao đẹp dữ vậy ta!- lúc đó tôi buông một câu để đánh trống lãng.
10 Chap 10:-. . . . . . . . . . . . . . - đầu dây bên kia nói gì đó thì tôi không biết nhưng từng đợt biểu cảm thể hiện trên khuôn mặt của nhỏ tôi đều rất chăm chú quan sát.
11 Chap 11:-Anh. . . . . Tại sao anh lại ở đây?-Chứ tại sao cô lại ở đây?- anh nghi ngờ, thật sự rất nghi ngờ:" Lẽ nào, em chính là người đó?". Với ý nghĩ đó, một tia buồn rầu xen lẫn tức giận hiện lên trên đôi mắt anh.