21 …Tại nhà Fah… Nhờ Xebe mà cả đám được phép xuống Thế Giới Loài Người thêm 1 ngày nữa… Tất cả mọi người đều đang tập trung ở đây để tận hưởng ngày cuối cùng ở Thế Giới Loài Người, mọi người leo lên xe để xuất phát đi cắm trại… Mọi người mang một nét mặt khá ủ rũ và tiếc nuối trong buổi cắm trại cuối cùng.
22 Tại 1 nơi rất xa, rất xa đối với Thế Giới Loài Người, có hàng ngàn tinh tú đang chầu chực để chào đón Thánh Nữ đời thứ 38 cùng với Báu vật trên tay cô.
23 Cốc!!Cốc!! - tiếng gõ cửa nhẹ nhàng và 1 giọng nói trầm ấm vang lên: _Mẹ vào được chứ? Cô nhỏm người dậy, giơ tay quệt hàng nước mắt đang lăn dài trên má, cô trả lời với 1 giọng nghẹn ngào: _Dạ được ạ! Ariel dịu dàng đến bên cô, ôm nhẹ cô vào lòng và vuốt mái tóc mềm mại của cô.
24 …Tại phòng Hebe… Hôm nay là một ngày đẹp trời nhưng đối với Hebe thì trái hẳn vì hôm nay cũng chính là ngày tụ họp của Fah và S. H. E… Trái lại với Hebe thì Nana lại cực kỳ phấn khích, từ sang tinh mơ cô đã chạy sang phòng Hebe để lựa chọn đồ, cô thử xong cái này đến cái kia, cô vẫn ko vừa ý, cô ko còn là Nana nhút nhát của ngày nào mà đã trở thành một Nana điệu đàng… Tại sao mình lại vui đến thế nhỉ? Sao mình lại cảm thấy đang có thứ cảm giác lạ len lỏi trong mình nhỉ? Hạnh phúc.
25 …Tại phòng của Nana… Trời sáng, bầu trời trong như pha lê, một vài tia nắng vàng đang tung tăng trên từng tán lá, Nana ngồi dậy hít một hơi thật sâu và đưa mắt ra nhìn từng giọt sương long lanh đang đùa vui cùng các tia nắng.
26 Trời sáng, vài giọt nắng xuyên qua tấm kính chiếu nhẹ lên khuôn mặt thiên thần, khẽ cựa mình, anh ngồi dậy và mỉm cười vì giấc mơ ban nãy - giấc mơ 13 năm nay anh ko hề mơ thấy… Cốc!!!Cốc!!! - tiếng gõ cửa nhẹ nhàng kèm theo một giọng nói ấm áp vang lên ngoài phòng Calvin: _Calvin dậy chưa? Xuống ăn sáng đi! Nana đã làm xong rồi đấy! Một giọng nói khàn khàn dội ngược ra ngoài: _Um! Tớ xuống ngay! Thoáng nghe qua Nana cũng đủ biết Calvin ko khoẻ.
27 Trời sập tối, Calvin quay về nhà, anh ko thấy ai cả, cả Tiểu Tuyền và Nana anh cũng ko thấy, anh gõ cửa phòng Nana nhưng ko thấy tiếng động… Hoảng quá anh đạp cửa cũng ko thấy Nana… Anh qua phòng của Tiểu Tuyền cũng ko thấy Tiểu Tuyền… Anh lập tức quay về phòng mình thì… Tim đập nhanh, mặt đỏ lừ, anh quay mặt sang chỗ khác và hét thật to: _Nana! Cậu dậy đi!.
28 Buổi chiều… Cả một khu vườn ngập tràn trong sắc vàng, đó là màu vàng của lá phong, của ánh nắng đang he hé chiều qua từng kẽ lá. Bầu trời dường như xanh và rộng hơn.
29 Tiếng đàn càng lúc càng gần, cô dừng lại ở một căn phòng màu xanh da trời. Cô xác định chính căn phòng này phát ra tiếng đàn du dương đó. Đẩy cửa một cách nhẹ nhàng để người đó ko phát hiện.
30 “_Hát tớ nghe đi! _Để tớ bắt nhịp cho cậu hát nha!” Mắt nó mở to nhìn lên bầu trời, hai bên khoé mắt đang rơi từng giọt nước mắt – Đó là nước mắt cho sự hạnh phúc khi nhớ lại những kỉ niệm vui vẻ ngày nào hay là nước mắt dành cho sự đau khổ đã ko nhận ra tình cảm của mình sớm hơn.
31 …3 năm trước… _Con muốn huỷ chức Thánh nữ! _Huỷ? Con tưởng đây là trò đùa à! Nhận xong rồi huỷ! _Con xin lỗi nhưng thật sự con ko thể điều khiển trái tim của mình nữa! Con yêu Jiro mất rồi! _Hả?????????? Sao con lại bước vào con đường cũ của chị con! Ta….