21 Khuê phòng của Cố Khinh Âm được bố trí cực kì lịch sự tao nhã. Nhưng khác với phòng của những nữ tử bình thường, khuê phòng của nàng có nhiều giấy và bút mực cùng một giá sách hình tròn.
22 Sở chỉ huy của cấm quân được bố trí trong một tòa đại trạch cách không xa hoàng thành. Tòa nhà đó nằm trong một ngõ nhỏ u tĩnh, trong ngõ nhỏ không có gia đình nào sinh sống.
23 Thời gian này Cố Khinh Âm trải qua bao nhiêu chuyện làm lòng nàng có chút thay đổi, trong lòng như có ngọn lửa nhỏ bùng lên, càng đốt càng vượng.
Cuộc sống lại trở về quỹ đạo bình thường, nàng tiếp tục lật xem hồ sơ tham ô của Lý Hoài Cảnh.
24 Ninh Phi Nhiên nhìn Nguyễn Hạo Chi nắm tay Cố Khinh Âm, hắn gật đầu với Cố Khinh Âm, nói: “Cố đại nhân, mời theo hạ quan. ”
Cố Khinh Âm có ấn tượng không tốt với Ninh Phi Nhiên, nếu là bình thường, nàng sẽ không thuận theo hắn, nhưng hiện nay nàng đang nóng lòng muốn thoát thân.
25 Cố Khinh Âm không muốn tiếp tục dong dài cùng hắn, "Được, ngươi không sợ hiểu lầm, bây giờ để ta đi được chứ!"
"Không được. " Ninh Phi Nhiên híp mắt lại nhìn nàng, "Hạ quan còn muốn tiếp tục chẩn trị cho đại nhân.
26 Từ nhỏ Cố Khinh Âm đã được nhận cách giáo dục chính thống của Hưng Hòa vương triều, cảm thấy việc rình coi nghe lén này cực kỳ trơ trẽn.
Nhưng, cái gì cũng sẽ có cái ngoại lệ, nàng cũng rất tò mò người khác hoan ái sẽ thế nào, ma xui quỷ khiến liền đi gần đến sương phòng truyền ra tiếng vang.
27 “Đi lấy nước, đi lấy nước mau. . . ” Một góc hẻo lánh ở sườn đông của Thái y viện truyền đến tiếng hô hoán.
“Sao lại thế này, sao phải đi lấy nước?” Một thái y trẻ tuổi hỏi đồng liêu.
28 Khi hình phạt được ban xuống, Lý Thừa Phong nghẹn khuất, vội tìm người đến tướng phủ đưa bái thiếp nhưng cả ba lần đều bị từ chối. Tên chạy việc về báo lại, tướng gia có việc, tướng gia bận, hôm nay tướng gia không trở về phủ.
29 Tâm tư Cố Khinh Âm có chút bối rối, nhưng cũng không muốn giữa cha và con gái có ngăn cách, liền thẳng thắn thành khẩn nói: "Hôm nay phụ thân muốn con gái đến đây chắc vì đã biết chuyện của con và Kỷ Trác Vân, nên mới tìm con để đối chất?"
Cố Đức Minh liếc nhìn nàng một cái, "Việc này còn cần tìm con để đối chất?! Ván đã đóng thuyền, con không biết đúng mực, khiến cái thân già này phải xấu hổ!"
Cố Khinh Âm vội la lên: "Phụ thân, con gái và hắn, đúng là có làm chuyện vợ chồng, nhưng gần đây thân thể con khác thường, việc này đều không phải là ý của con.
30 Thượng Quan Dung Khâm mặc dù là đại học sĩ, nhưng lại nhiều năm không ở trong Hàn Lâm Viện, rất nhiều hàn lâm học sĩ cũng chưa từng gặp qua, huống chi là Cố Khinh Âm.
31 Kỷ Trác Vân đóng giữ biên cương nhiều năm, chinh chiến sát phạt, một khi đã nhận định mục tiêu sẽ dũng cảm tiến tới. Hắn lại là thiếu niên anh hùng, cao lớn anh tuấn, chuyện liên quan tới nữ nhân chỉ cần hắn cần hắn sẽ giữ lấy, chưa bao giờ có nữ nhân nào cự tuyệt hắn, cũng chưa bao giờ có nữ nhân dám phản kháng hắn.
32 Kỷ Trác Vân có tình cảm với Cố Khinh Âm, việc này vài cái tâm phúc của hắn đều biết. Cùng là võ tướng, hiểu biết của bọn họ về nữ nhân kỳ thực không cao hơn Kỷ Trác Vân là mấy, muốn nhân lúc Cố Khinh Âm đến phủ tướng quân, bỏ chút thuốc cho nàng uống, coi như hoàn thành tâm nguyện cho tướng quân.
33 Cố Khinh Âm cuộn người lại, vừa lạnh vừa đói, hai thị nữ được phái tới rất cung kính với nàng, một người đưa cơm, một người dâng trà, nhưng nàng không động vào vì trong lòng còn nghẹn một cục tức, lại không cam lòng bị vây ở chỗ này như vậy.
34 Cố Khinh Âm hận Hàn Cẩm Khanh, không nói chuyện hai người là đối thủ, mà còn là vì hắn cướp đoạt đầu đêm tiên của nàng. Hắn lãnh tình, tàn nhẫn, chà đạp tự tôn nát vụn, thậm chí còn khiến nàng dao động về ý nghĩa của một nữ quan.
35 Cố Khinh Âm dựa vào một góc cách Hàn Cẩm Khanh xa nhất, kéo cái chăn bông lớn quấn chặt vào người.
Nàng nhìn hắn, muốn tìm một chút dấu vết đau đớn vì bị thương trên mặt hắn, đáng tiếc, hắn vẫn chẳng có gì khác thường, trừ bỏ gương mặt hơi tái nhợt chút.
36 Vai trái của Hàn Cẩm Khanh bị kiếm đả thương, vì không muốn đối thủ thừa nước đục thả câu, nên lúc ấy chỉ băng bó đơn giản, rồi ngồi xe cả đêm nhanh chóng chạy đến biệt viện.
37 Nguồn nhảy chương
38 Hàn Cẩm Khanh buông mạnh núm vú của nàng ra, khiến bầu vú của nàng rung lên, núm vú càng đỏ tươi.
Cố Khinh Âm đau đến nhíu mày, "Ngài. . . không cần.
39 Sắc trời không rõ, một chiếc xe ngựa chạy nhanh ra khỏi cửa thành hướng về ngoại ô.
Trước xe có hai người đánh xe, một nam nhân trung niên để râu, tướng mạo đoan chính, ánh mắt sáng ngời, tay cầm dây cương khống chế phương hướng cùng tốc độ xe.
40 Tùy tiện quăng túi hương ở trên xe, Hàn Cẩm Khanh động thân một cái, gậy thịt lại nhập vào tiểu huyệt lầy lội của nàng, chỗ ái ân chỗ phát ra một tiếng phù.