141 Trần Lam bởi vì mới đặt chân vào tu chân, lượng linh khí ít ỏi không đủ cho hắn sử dụng Phá Huyễn Chi Mâu quá lâu, nên khiến cho đầu có chút đau sót.
Hồn lực bên trong không ngừng xoa dịu đi đau đớn, Mộ Ly một bên chờ đợi hơn một chung trà Trần Lam mới từ trong điều tức tỉnh lại.
142 " Có biện pháp gì, ngươi có thể nói rõ hơn không. " Mộ Ly hứng thú chờ Nguyệt Nhi đáp án.
" Thiên Hồn tộc đã tồn tại hơn trăm vạn năm qua, đó cũng là khỏan thời gian dài để tộc nhân chúng ta phát triển và tiến bộ vượt bậc theo thời đại.
143 Bên trong cấm địa hàn băng, Trần Lam chỉ mặc duy nhất một quần đùi, lưng đứng thẳng tắp kiêng nghị trước mặt Mộ Ly.
" Tiểu Lam tử, trước tiên vi sư sẽ làm tê liệt cảm giác cho ngươi, mặc dù vậy cảm giác đau đớn chỉ giảm đi một phần rất nhỏ, ngươi nên chuẩn bị tâm lí.
144 Giang Đông trấn một trận náo động rốt cuộc đã yên tĩnh sau hai tháng.
Trần gia bên kia, Trần Đại Sơn ngồi một góc vắng không người qua, trên mặt hắn không có vẻ mặt lo lắng hay buồn bã, có vẽ như mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
145 Ngô Tuấn.
Một mái tóc nâu mạnh mẽ, một đôi mắt tím như lôi điện nhiếp nhân, cơ thể to lớn càng tăng thêm sự nam tính mạnh mẽ.
Tính Cách: Nóng tính, chất phát.
146 Trần Lam cùng Mộ Ly đi ra từ bên trong đen kịt hạp cốc, ánh sáng mắt trời chiếu lên da thịt khiến hai mắt Trần Lam mờ đi do lâu ngày không thích ứng.
Mặc dù mắt có chút khó chịu, nhưng ánh nắng mang đến cho Trần Lam một loại thanh xuân hơi thở, khoan khoái dễ chịu.
147 " Trần Lam. . . Thiếu chủ ngươi có thể tu luyện sao, điều này làm sao có thể. " Một bên Nhị trưởng lão ấp úng khi nhìn thấy Trần Lam tu vi, không mỗi riêng hắn mà những người còn lại cũng đang chờ đợi câu trả lời từ phía Trần Lam.
148 Trường Sơn rừng rậm, sáng sớm tinh mơ khi những giọt sương vẫn còn đọng lại trên phiến lá.
Một đấu bồng màu trắng lướt qua những tán cây xum xuê, những bước đi nhanh nhẹn nhưng lại nhẹ nhàng tao nhã.
149 Trần Lam cảm thấy lo lắng khi phải đứng trước một quyết định khó khăn khi tâm lý của hắn vẫn chưa sẵn sàn.
" Nếu ngươi để bọn họ đi, sự tồn tại của ta sẽ bị đe doạ.
150 Sâm lâm rộng lớn lúc này trở nên náo động khủng hoảng, cầm thú rống to, mặt đất run chuyển khiến người đứng gần như muốn té ngã.
Bầy thú hung hãn chạy qua để lại những tàn tích hỗn loạn, phía trước không xa, một thon gầy bóng dáng tay cầm một đoá hoa huyết sắc, áo trắng đấu bồng như một đoá hoa đang thả mình bay theo gió.