1 Trong một không gian tối đen như mực, thiếu nữ một thân áo trắng cứ thế ngồi thẫn thờ. Máu đỏ thấm đẫm hết một nữa, tuy nhìn vào thật quỷ dị nhưng lại mang một nét đẹp mê người.
2 Cuộc giao dịch được thiết lập, cô gái trong vầng sáng ấy mỉm cười bước gần đến cô. Sau đó đặt nhẹ ngón tay vào tâm mi, cứ thế mọi thứ thật mơ hồ. Cô mất dần đi ý thức, nhưng vẫn thoáng nghe được câu "cảm ơn" vang lên trong trẻo.
3 Tiếng gió rít, đập vào khung cửa sổ tạo nên những tiếng lạch cạch.
Cô gái với làn da trắng nhợt, nằm trên giường bệnh lông mi khẽ run. Mở ra đôi mắt màu hổ phách trong suốt kia, khẽ chống đỡ thân thể đau nhứt ngồi dậy.
4 Đông An rũ mắt khẽ thở dài, thật ra mẹ Phức cũng không cần phải khổ sở như vậy. Ai không biết chứ cô thì biết rất rõ, trước khi mẹ Phức chết đã cho cô cách liên lạc bên dòng ngoại.
5 Cơn đói ập đến, mặc kệ như thế nào cô cứ nhắm mà nuốt đại hết muỗng này tới muỗng khác. Làm cô người hầu cứ thế trợn mắt nhìn cô ăn một cách thô bạo.
Cạch! Tiếng cửa phòng nhẹ vang lên, Đông An lại cảm thấy không khí có mùi lạ thường.
6 Hít một hơi dài, khẽ nhắm đôi mắt để che đi cảm xúc. Đông An dựa lưng vào thành tường, cảm nhận lấy nỗi xót xa, chua chát của cố chủ. Làm sao để có thể bảo mình ngừng đau chứ? Chết tiệt mà!
Đông An kêu cô người hầu mang điện thoại vào, cầm điện thoại trên tay lên mạng xem chút tin tức.
7 Tiếng hát theo cơn gió vang vẳng trong khoảng trời rộng, từng u buồn lắng đọng trong lời hát vô tình. Đông An cất lên chất giọng, như thể muốn vất đi hết tất cả nỗi buồn này đi.
8 Ài! Thời gian thật nhanh, Đông An chỉ đi dạo một vòng bệnh viện thôi mà đã tới chiều rồi. Cô ra căn tin bệnh viện ăn chút cháo, sau khi thoã mãn cái bụng nhỏ liền quay về phòng.
9 Sau khi VSCN xong, Đông An nhanh chóng làm thủ tục xuất viện. Trong bộ đồ xanh của bệnh viện, cô lạnh lùng, thờ ơ cất bước đi mà không biết mình đã khiến cho bao người phải ngước mắt nhìn.
10 Sau một hồi lay hoay, từ cửa phòng thay đồ một cô gái nhẹ nhàng bước ra. Không loè loẹt, không hoa mĩ nhưng lại đánh sâu vào ấn tượng của người xung quanh.
11 Quay về cái nơi mà cô từng coi là 'nhà' ấy, không thể nói đây quả là một biệt thự đồ sộ. Thiết kế phá cách, tỉ mỉ, chưa kể dọc đường vào biệt thự đó là một vườn hoa xinh đẹp, đài phun nước tráng lệ.
12 Bỏ mặc một đàn heo kêu gào, cuối cùng cũng tới phòng 'cô'. Đông An nhớ lúc trước chưa kịp về phòng đã ngất rồi, đây là lần đầu tiên cô vô căn phòng này.
13 Sáng sớm, ở sân bay quốc tế có một cô gái tóc trắng, diện một cây đen trông thật bắt mắt. Đó không ai khác chính là Đông An, dưới con mắt soi mói của mọi người cô vẫn ung dung, thong thả lên máy bay.
14 Lúc xe vừa được gửi đến, Đông An liền theo hướng dẫn của nhân Viên xuống tầng hầm nhận xe. Ngồi vào con ferrari đỏ, cô đánh tay lái hướng lên mặt đường.
15 Diệp Lam hớt hải chạy lo sợ bị chộp, thì vừa hay có một chiếc Ferrari màu đỏ đang từ tầng hầm chạy lên. Hắn như bắt được cọng cỏ cứu mạng, phóng thật nhanh nhảy lên chiếc xe.
16 Từ phía đằng sau, một chiếc xe đen đuổi theo. Đông An khẽ rủa thầm trong lòng, từ khi nào mà ám sát cứ như việc rao bán bên đường. Mẹ kiếp! Tùy tiện bay một chuyến mà cũng gặp đủ thứ chuyện.
17 "Không sao chứ!"
Diệp Lam thấy vết thương trên vai Đông An vội quay qua hỏi, không biết tại sao nhưng hắn cảm thấy bọn đằng sau thật đáng chết. Bình thường ám sát hắn có lẽ hắn có hứng thú đùa giỡn một tí, nhưng hiện tại làm cô gái nhỏ bên cạnh hắn bị thương.
18 Đông An vẫn cho chiếc xe tiếp tục chạy, ai biết được có bị đuổi theo nữa hay không.
Diệp Lam đưa tay xé Áo, một bên ân cần giúp cô băng vết thương.
19 Cốc! Cốc! Cốc!
Tiếng gõ cửa chầm chậm vang lên.
" Vào đi!"
Người đàn ông đưa lưng về phía cửa, nhàn nhạt lên tiếng. Một mái tóc phơn phớt bạc xen lẫn vào tóc đen, được chuốt gọn tinh tế.
20 Sau một đoạn thời gian đầy kịch tính, Đông An đến bệnh viện xử lí lại vết thương của mình. Tốt lắm, không quá ảnh hưởng đến sức khoẻ. Vài ba ngày liền khỏi, nếu không sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch rèn luyện của cô.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 17
Thể loại: Xuyên Không, Nữ Phụ, Truyện Teen
Số chương: 15
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 20