41 Khúc Mịch đi trực tiếp từ nhà hỏa táng đến căn phòng thuê, Tăng Dĩ Nhu đã có mặt ở đó.
“Đã qua nửa tháng, rất nhiều dấu vết đều biến mất. Trong phòng được cọ rửa rất kỹ càng, chúng tôi mời bác sĩ Tăng đến làm phản ứng huyết dịch!” Lục Ly báo cáo.
42 Khúc Mịch lệnh cho Vương Nhân Phủ đọc bản khẩu cung cho mọi người một lần, anh ta bán tính bán nghi nhưng vẫn tuân mệnh.
Nhân chứng là bảo vệ của một tòa cao ốc.
43 Cảnh sát theo dõi Lưu Uyển Như đã có tin tức. Anh ta nhìn thấy Lưu Uyển Như đeo mắt kính râm một mình đi đến nghĩa trang. Cô ta đứng trước một phần mộ rất lâu, trên mặt bia chỉ khắc dòng tên ‘Lệ Tiểu Nhu’.
44 Dĩ Nhu đến mời bạn học của mình, Dương Thâm, tham gia vụ án, vào đúng giờ trưa, đương nhiên là phải mời cơm.
“Bắc Hải là địa bàn của anh, hôm nay anh mời.
45 Vừa lên xe, Tăng Dĩ Nhu ngay lập tức dựa vào thành ghế chợp mắt, cô không muốn nói chuyện với Khúc Mịch, Khúc Mịch cũng không lên tiếng.
Mấy ngày nay liên tục tăng ca, chỉ tính khép mắt nhưng rơi vào giấc ngủ lúc nào không hay.
46 Rạng sáng ngày hôm sau, Dương Thâm đã có mặt tại Cục cảnh sát tỉnh Nam Giang. Anh ta chào hỏi mọi người đơn giản rồi ngay lập tức tập trung vào công việc.
47 Thẩm vấn Lưu Uyển Như gian nan hơn tưởng tượng, cảnh sát không có chứng cứ xác thực. Cô ta lại tỉnh táo, tư duy logic, không ai có thể tìm ra được khẽ hở.
48 Trái ngược hẳn với một Lưu Uyển Như cao sang quý phái, hiện tại cô ta trông không khác một con mụ điên. Vừa gào thét, vừa đập mạnh bàn, rõ ràng ý thức cô ta đã hỗn loạn.
49 Mạnh Triết đi theo sau Khúc Mịch khỏi phòng thẩm vấn. Anh ta khá tức tối, không thể giữ được bình tĩnh: “Đội trưởng Khúc! Chuyện cô ta vừa kể chính là quá trình phạm tội của mình, tại sao không tiếp tục thẩm vấn?”
“Tâm lý cô ta phản xạ rất đặc biệt, dễ dàng thuận theo ám thị*, nhưng cũng dễ dàng thoát khỏi nó.
50 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Edit: Đỗ Thu Hà - Beta: Queenie_Sk
Khúc Mịch nhìn dáng vẻ Dĩ Nhu và Dương Thâm cực kỳ phấn chấn nên cũng muốn nếm thử một miếng.