1 Cảnh ban đêm đen như mực, một vòng loan nguyệt đọng lại ở phía chân trời, bị mây đen che khuất, làm cho màn đem càng thêm yên tĩnh cùng quỷ dị.
Bốn phía sơn mạch bị màn đêm bao phủ, mông lung lộ ra một mảnh thần bí, trong rừng cây thỉnh thoảng truyền đến tiếng cú mèo kêu thê lương, làm cho người ta nghe xong sởn hết cả gai ốc.
2 Bên trong lăng mộ chỉ có tiếng hít thở của bốn người. Qua một lúc lâu, Toản Thiên Thử mãnh liệt nuốt một ngụm nước bọt, cầm lấy đèn pin rọi về phía quan tài ngọc, xương trắng không lâu lắm lại hóa thành một đống tro cốt.
3 Màn đêm buông xuống, trong phủ Thừa tướng đèn hoa tươi sáng, ca múa mừng cảnh thái bình, tiếng người huyên náo, tiếng động lớn ồn ào dị thường, nhóm vũ nương xinh đẹp:đám bọn họ, trong tay cầm quạt xếp, thân hình mảnh khảnh uốn lượn như thủy xà, kỹ thuật nhảy múa động lòng người, chỗ ngồi bên trong, mọi người ăn uống linh đình.
4 Một đám hộ vệ ăn mặc đều là áo giáp màu đen, bên hông đều treo một chuôi trường đao màu đen tương xứng, chỉnh tề xuất hiện ở hậu viên phủ Thừa Tướng.
Thống lĩnh hộ vệ quỳ trên mặt đất: "Vương gia, thuộc hạ cứu giá chậm trễ, xin Vương gia xử phạt.
5 Nguyệt Mộng Tâm xoay người lại ,tròng mắt lưu chuyển đánh giá nam tử trung niên trước mắt. Dáng người cao ngất,mặc một thân trường bào hoa lệ màu xanh,khuôn mặt tuấn tú trắng nõn, giữ lại chòm râu dê, trên người lộ ra khí tức nho nhã, một đôi mắt u ám lộ ra tinh quang, làm cho người ta cảm giác người này tâm cơ thâm trầm.
6 Cốc thị nhìn tất cả mọi người đều bị Nguyệt Mộng Tâm đánh ngất xỉu, nội tâm một hồi khủng hoảng, nhìn nàng vẻ mặt cười khẽ hướng về phía mình, hai mắt lộ ra sợ hãi, thân thể co rụt lại không biết tên tiện chủng này sẽ làm gì với mình.
7 Edit: Lạc Khinh Trần ( Bạch Anh Quỷ)
Nguyệt Mộng Tâm hơi sững sờ, khóe miệng co quắp, uống trà mà cũng uống ra tai họa, nhìn nữ tử phía sau toàn thân phát run, lại nhìn xem ba Đại hán to con trước mặt,hai con ngươi hơi trầm xuống.
8 Edit: Lạc Khinh Trần (Bạch Anh Quỷ)
Nguyệt Mộng Tâm đi theo tú bà đến một biệt viện yên tĩnh, thiếu đi tiếng ầm ỹ ở Tiền viện làm cho tâm tình nàng đang nôn nóng cũng bình tĩnh trở lại.
9 Editor: Thiên Mạn
Nguyệt Mộng Tâm biết hắn đồng ý, trong nội tâm vui vẻ, hai tay ôm lấy nam tử tuyệt mỹ yêu nghiệt trước mắt, cảm giác được một hồi mát lạnh, nàng bắt đầu duỗi tay lôi kéo quần áo trên người hắn, không đủ, nàng còn muốn nhiều thêm nữa….
10 Edit: Thiên Mạn
Trước cửa Dạ Vương phủ, hai thạch sư cao lớn hùng vĩ chia làm hai bên, đại môn màu đỏ thắm, hai bên đều có thị vệ trông coi, trên tấm bảng màu đỏ thắm viết ba chữ to rồng bay phượng múa “Dạ Vương Phủ”, lộ ra sự trang trọng tôn quý cùng uy nghiêm của hoàng gia.
11 Edit: Thiên Mạn
Lụa mỏng tựa như u linh xoáy lên thanh kiếm trong tay thích khách, Dạ Ly Hoan nắm chặt kiếm trong tay, hắn đã mất kiên nhẫn, khóe mắt đảo qua Nguyệt Mông Tâm ở cách đó không xa bị hắc y nhân chặn giết, ‘hắn ta’ mang theo một người, nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, mình cũng nghe được tiếng gào của ‘hắn ta’, người này còn thật thú vị, hứng thú hắn đối với ‘hắn ta’ càng ngày càng đậm.
12 Editor: Bộ Yến Tử
Nguyệt Mộng Tâm thấy một màn vỡ mật như vậy, hét một tiếng thê lương:
“Thanh Trúc. ”
Nàng hạ xuống mặt đất, nhìn Thanh Trúc bị cắm một đao ngay ngực, cách nàng không xa, là một người áo đen cả người đầy máu té trên đất, hắn còn chưa chết, muốn dùng hết khí lực cuối cùng, giết chết Nguyệt Mộng Tâm, không nghĩ rằng bị Thanh Trúc đẩy ra, thay thế ngăn cản một đao kia.
13 Edit: Dục Ân
Dạ Ly Hoan vui mừng cười khẽ vài tiếng, tiếng cười tà mị, cười điên đảo chúng sinh, làm cho người khác không dời được ánh mắt, nhìn qua trong ánh mắt nàng tràn đầy vẻ trêu tức:
“Ngươi nói bổn vương muốn làm cái gì?”
Nguyệt Mộng Tâm buông tay hắn ra, người nam nhân này thật sự là chán ghét, câu môi châm chọc nói:
“Vương gia, ngài đây là muốn đùa giỡn dân nữ sao? Rất tổn hại đến danh dự của vương gia.
14 Edit: Dục Ân
Vân Sương trong tay bưng một cái khay đi vào trong phòng,trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười:
“Tiểu thư,nô tài cho người bưng nước ô mai ướp lạnh.
15 Edit: Dục Ân
Hoa Như Mị hoảng sợ nhìn Nguyệt Mộng Tâm,mặc kệ nàng giãy giụa như thế nào,đều giãy giụa không ra. Nũ nhân này là một tên điên.
Nguyệt Mộng Tâm thỏa mãn nhìn cực kì khi nhìn thần sắc trên mặt nàng.