21 Sau khi giới thiệu xong, bởi vì không có tiết nên La Thiểm Phi cũng chỉ có thể ngăn lại xao động trong lòng rời đi.
Trước khi đi, ánh mắt hắn không ngừng lưu luyến nhìn lại thân ảnh đang ngồi trên kia.
22 Tại vị trí không gần không xa cửa sổ, đại khái là giữa trung tâm lớp, một nam sinh gục đầu lên mặt bàn khép hờ mi mắt nghỉ ngơi.
Nam sinh ngủ rất trật tự.
23 Theo một tiếng chuông reo kéo dài vang vọng cả ngôi trường, tiết học kết thúc.
Ngay khi Bùi lão sư ra khỏi lớp, xung quanh lập tức liên tiếp vang lên tiếng thở phào nhẹ nhõm.
24 Ôn Nhiễm trong lòng giật mình, nhưng cũng có chút tiểu thông minh, vội nén xuống cơn tức giận nhìn người đang ngồi trước mắt, tầm mắt mang theo một tia tìm tòi.
25
-"Ôn Nhiễm đồng học, chúng ta cùng xem một đoạn video như thế nào?"
Hứa Thanh Trúc Vi ánh mắt trong suốt đen láy nhìn Ôn Nhiễm nhẹ nhàng cười, mở miệng.
26 Ngày hạ nắng vàng nhuộm đẫm trên khắp nẻo đường.
Trường đại học K, giờ nghỉ ngập tràn đủ loại âm thanh tạo nên không khí tươi trẻ đầy sức sống của thời sinh viên.
27 Không gian trong phòng học thoáng chốc yên lặng như tờ. Mọi người không hẹn mà cùng đưa ánh mắt nhìn về phía Hứa Thanh Trúc Vi.
Khởi tố. . . đồng nghĩa với liên luỵ đến pháp luật.
28 Ngay lúc không khí áp lực đến cực điểm, tiếng chuông báo hiệu tiết tiếp theo sắp bắt đầu vang lên. Hứa Thanh Trúc Vi hít một hơi thật sâu như "cố nén" nỗi buồn bị phản bội ngẩng đầu nhìn Ôn Nhiễm, nhẹ giọng.
29 Tháng 12, nắng mùa đông không chói chang như mùa hè, mà mang theo một tia thản nhiên ấm áp hoà mát lạnh. Ánh tà dương của chiều tàn nhu hoà như tình nhân si ôm lấy vạn vật, vỗ về.
30 Hứa Thanh Trúc Vi khẩn trương nhanh chóng đi vào khu vực trung tâm quảng trường.
Trong nguyên tác, bởi vì để cho vị kia vô hạn cảm kích nữ chủ cứu giúp con mình, trước khi Nhan Ôn Nhu xuất hiện, đứa bé kia đã bị tàn nhẫn hành hạ đến thoi thóp chỉ còn một hơi.
31 Trong khi nữ chủ mang theo tâm trạng thấp thỏm nghe lén, bên này, Hứa Thanh Trúc Vi mang theo Âu Dương Kình Phong đã thuận lợi tiếp cận khu vực nhà xưởng bỏ hoang.
32 Hứa Thanh Trúc Vi hơi mím môi căng thẳng nhìn về phía nhà xưởng bỏ hoang, trong đầu nhanh chóng lướt qua, loại bỏ các phương án. Cũng may thím tác giả là mẹ ruột của nữ chủ cũng như là ăn bát cơm bên ngôn tình chứ không phải hắc bang cái gì, nên an bài đoạn này trong nguyên tác cũng không có chuyện đạn bay như mưa, bắn nhau liều chết bla bla.
33 Hứa Thanh Trúc Vi một cước đạp bay cánh cửa, sau đó dưới sự kinh ngạc mà thất thần của đối phương, nhanh chóng một chân nhẹ nhấc lên cánh cửa gỗ che trước thân mình, cơ thể nhỏ nhắn linh hoạt qua lại giữa làn đạn.
34 Hứa Thanh Trúc Vi cùng Âu Dương Kình Phong hữu kinh vô hiểm rời di khu nhà xưởng bỏ hoang cũng như thành công thoát đi hẻm nhỏ đã là 8 giờ tối.
Trong xe, không khí trầm mặc vẫn luôn kéo dài từ con hẻm nhỏ cho đến hiện tại.
35 Rời khỏi hội sở, trên xe, một không khí trầm mặc lan tràn. Hứa Văn Vũ Triệt yên lặng lái xe, khuôn mặt không cảm xúc. Hứa ba hơi khép mắt tựa lưng vào ghế nghỉ ngơi, bên cạnh ông là Hứa mẹ, bà không nói một lời, chỉ nhìn chằm chằm về phía Nhan Ôn Nhu, ánh mắt tối tăm, không biết đang nghĩ gì.
36 23 giờ 30 phút.
Cốc cốc.
-"Tiểu Vi, em còn thức không?" Âm thanh gõ cửa đều đều vang vọng trong không gian hành lang. Hứa ba Hứa mẹ sớm đã nghỉ ngơi.