61 Trời còn chưa sáng, Cao Bình đã quanh quẩn ngoài biệt viện nhà họ Bạch. Vẻ mặt tất cả thị vệ ngoài cổng đều như nhau, cho dù có thánh chỉ của hoàng đế trong tay cũng không cho phép qua.
62 Chuyện đầu tiên Tư Mã Tấn làm sau khi đến quân doanh chính là điểm binh. Trời còn chưa sáng, đuốc trong quân doanh cháy hừng hực, cả quân doanh sáng choang.
63 Tư Mã Tấn đứng trên lối vào sơn đạo. Sơn đạo chật hẹp, cỏ xanh mọc lên từ khe hở trên các bậc đá, hai bên cây cối tươi tốt rậm rạp, nhưng sức sống bừng bừng này làm người ta không cảm thấy vui vẻ chút nào.
64 Bởi vì số lượng cấm quân và phản quân chênh lệch quá lớn, cuộc kịch chiến tại cung thành vừa bắt đầu chẳng bao lâu đã phân ra thắng bại. Tàn dương như máu nghiêng nghiêng chiếu xuống, trùm lền những thi thể cấm quân trải rộng dưới chân tường, khắp nơi đầm đìa máu tươi.
65 Binh mã của Tư Mã Tấn quả nhiên không rút đi mà dừng lại đóng quân bên sông hộ thành ngoài cổng Đông Ly. Trăng tròn vành vạnh sáng rực trên khung trời, ánh trăng lại mang màu máu đỏ tươi.
66 Sau khi đóng cổng thành, Cao Bình liền lập tức chạy về cung phục mệnh. Hắn cho rằng bệ hạ nhanh chóng đưa ra ứng phó như vậy nhất định là đã tính trước kĩ càng, nắm chắc mọi sự trong tay, nhưng Tư Mã Huyền trước mặt lại hai tay chống bàn, thoạt nhìn hết sức ủ rũ.
67 Bên trong ngự thư phòng, Tư Mã Huyền giận dữ phất tay áo quét qua mặt bàn, tấu chương và lư hương, chén trà đều lăn khắp đất, kêu lên loảng xoảng. Cao Bình quỳ dưới đất không dám ngẩng đầu lên: "Xin bệ hạ trách phạt".
68 Giằng co không bao lâu, binh lính vây quanh phía sau đột nhiên tách ra rồi nhanh chóng khép lại, nhưng đối với Bạch Đàn lại như đã qua rất lâu. Hi Thanh đã đến.
69 Hoàng cung và đô thành đều đã bị tiếp quản, tình hình mặc dù xem như đã yên ổn nhưng còn có rất nhiều chuyện gấp cần giải quyết. Sáng sớm Vương Hoán Chi đã lên xe ngựa chạy tới phủ Lăng Đô Vương, hắn đến là thay mặt Vương Phô.
70 Đã đến những ngày cuối xuân, thời tiết ngày càng dễ chịu. Hoa bạch đàn trong vườn hoa của phủ Lăng Đô Vương đã bắt đầu nở trắng một vùng, lan tới tận cửa sổ phòng.
71 Trong cung bây giờ do Kỳ Phong và Cố Trình dẫn quân trú đóng, hai người bọn chúng thì đích thân canh giữ ở ngoài cửa điện Trường Lạc, ngày đêm đổi gác.
72 Sau khi tội ác của Tư Mã Huyền được công bố, cả thiên hạ đều khiếp sợ. Cuộc phản loạn của sĩ tộc Giang Bắc năm đó quá mức thảm thiết, cho dù đã qua nhiều năm vẫn khiến mọi người nhớ mãi không quên, nhưng ai cũng không ngờ vị đế vương tao nhã lịch sự kia lại là chủ mưu.
73 Đêm khuya yên tĩnh, đại trạch nhà họ Vương trong ngõ Ô Y lại vẫn đèn đuốc sáng choang. Nước trà đun trên bàn vẫn sôi ùng ục, mọi người ngồi một vòng trong thư phòng, đều là người có chức vụ quan trọng trong triều, tộc trưởng các thế gia đại tộc ở kinh đô.
74 Tư Mã Tấn dùng thủ đoạn mạnh mẽ vang dội trở thành nhiếp chính vương, đặt vương tọa trên kim điện chỉ thấp hơn ngai vàng chút xíu, chút chút xíu. Lễ phục thân vương đổi thành màu đỏ đen, chỉ còn thiếu hình thêu rồng đạp mây lành mà thôi.
75 Dù lúc sinh con Bạch Đàn kêu gần rách cổ họng, nhưng trên thực tế nền tảng sức khỏe của nàng vẫn rất tốt, dùng lời của Vô Cấu mà nói chính là "Không hổ đã leo núi hơn mười năm", sau khi sinh xong lại giống như lúc chưa sinh con, thích chạy nhảy thế nào cũng thoải mái.
76 Tư Mã Huyền mặc dù có tội, sau khi tạ thế vẫn được an táng theo lễ thân vương. Sau đó Bạch Hoán Mai mang Đan Khâu chuyển đến cung Mính Hoa, rời ra khỏi tầm nhìn của đám triều thần.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 25
Thể loại: Nữ Cường, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 14