Chương trước: Quyển 3 - Chương 9: Tình Vị Liễu
1. Quyển 1 - Chương 1-1: Niên Thiếu Duyến Hà Bất Phong Lưu - Tiết Tử
2. Quyển 1 - Chương 1-2: Thiên Cơ Biến
3. Quyển 1 - Chương 2: Trùng Thiên Oán
4. Quyển 1 - Chương 3: Toái Mộng Thường
5. Quyển 1 - Chương 4: Trích Tiên Ảnh
6. Quyển 1 - Chương 5: Vẫn Vô Địch
7. Quyển 1 - Chương 6: Tuyệt Diệt Vương
8. Quyển 1 - Chương 7: Bất Thắng Hàn
9. Quyển 1 - Chương 8: Diệp Tri Thu
10. Quyển 1 - Chương 9: Long Huyết Châu
11. Quyển 1 - Chương 10: Tu Tẫn Hoan
12. Quyển 1 - Chương 11: Thuỷ Thanh Hàn
13. Quyển 1 - Chương 12: Tuý Lưu Hà
14. Quyển 1 - Chương 13: Dạ Sơ Thăng
15. Quyển 1 - Chương 14: Ám Tiêu Hồn
16. Quyển 1 - Chương 15: Luyến Nghê Thường
17. Quyển 1 - Chương 16: Đoạn Tình Thương
18. Quyển 1 - Chương 17: Dục Cao Phi
19. Quyển 1 - Chương 18: Tuyết Sương Ngộ
20. Quyển 1 - Chương 19: Thị Phi Cục
21. Quyển 1 - Chương 20: Dạ Thính Cầm
22. Quyển 1 - Chương 21: Cục Trung Cục
23. Quyển 1 - Chương 22: Nhân Gian Loạn
24. Quyển 1 - Chương 23: Ngọc Phần Hương
25. Quyển 1 - Chương 24: Chẩm Mộng Thì
26. Quyển 1 - Chương 25: Đối Châm Phong
27. Quyển 1 - Chương 26: Hữu Sở Tư
28. Quyển 1 - Chương 27: Hận Thương Tâm
29. Quyển 1 - Chương 28: Liêu Vị Cập
30. Quyển 1 - Chương 29: Kinh Mộng Tỉnh
31. Quyển 1 - Chương 30: Trầm Ngâm Dạ
32. Quyển 1 - Chương 31: Kiến Huyết Hà
33. Quyển 1 - Chương 32: Sơn Tự Kinh
34. Quyển 1 - Chương 33: Lưỡng Tâm Tri
35. Quyển 1 - Chương 34: Kim Ngân Kính
36. Quyển 1 - Chương 35: Hoãn Binh Kế
37. Quyển 1 - Chương 36: Sự Nan Liệu
38. Quyển 1 - Chương 37: Tái Tự Tình
39. Quyển 1 - Chương 38: Cánh Vô Duyên
40. Quyển 1 - Chương 39: Đông Nam Hành
41. Quyển 1 - Chương 40: Thương Tịch Diệt
42. Quyển 2 - Chương 1: Vạn Vật Vô Tình Giai Khả Hưu - Tiết Tử
43. Quyển 2 - Chương 1-2: Mộng Như Mộng
44. Quyển 2 - Chương 2: Phong Lưu Tuyệt
45. Quyển 2 - Chương 3: Lệnh Nhân Tích
46. Quyển 2 - Chương 4: Toái Cửu Hoa
47. Quyển 2 - Chương 5: Chiến Thục Sơn
48. Quyển 2 - Chương 6: Nguyệt Hoa Dẫn
49. Quyển 2 - Chương 7: Ẩn Phong Nguyệt
50. Quyển 2 - Chương 8: Đa Tịch Liêu
51. Quyển 2 - Chương 9: Thanh Sơn Cựu
52. Quyển 2 - Chương 10: Sự Toàn Phi
53. Quyển 2 - Chương 11: Lâm Trung Mật
54. Quyển 2 - Chương 12: Trữ Tương Khi
55. Quyển 2 - Chương 13: Đoạn Sầu Trường
56. Quyển 2 - Chương 14: Khủng Đa Tình
57. Quyển 2 - Chương 15: Chung Vô Tình
58. Quyển 2 - Chương 16: Giai Thành Không
59. Quyển 2 - Chương 17: Bí Trung Bí
60. Quyển 2 - Chương 18: Giải Liên Hoàn
61. Quyển 2 - Chương 19: Kim Tiểu Vẫn
62. Quyển 2 - Chương 20: Chính Bi Thu
63. Quyển 2 - Chương 21: Vô Sở Khốn
64. Quyển 2 - Chương 22: Tam Hợp Lâu
65. Quyển 2 - Chương 23: Danh Lợi Quyển
66. Quyển 2 - Chương 24: Khổ Truy Ức
67. Quyển 2 - Chương 25: Tế Vong Linh
68. Quyển 2 - Chương 26: Yêu Minh Nguyệt
69. Quyển 2 - Chương 27: Duy Thác Tính
70. Quyển 2 - Chương 28: Nhân Tương Mị
71. Quyển 2 - Chương 29: Ly Trần Thế
72. Quyển 2 - Chương 30: Nhân Tương Mộ
73. Quyển 2 - Chương 31: Ảm Vô Thanh
74. Quyển 2 - Chương 32: Mộng Giang Nam
75. Quyển 2 - Chương 33: Do Nan Biện
76. Quyển 2 - Chương 34: Tái Tương Phùng
77. Quyển 2 - Chương 35: Kiếm Phá Cục
78. Quyển 2 - Chương 36: Bi Duyến Nghiệt
79. Quyển 2 - Chương 37: Tối Vô Tình
80. Quyển 2 - Chương 38: Chỉ Nhược Phong
81. Quyển 2 - Chương 39: Vĩnh Nan Hưu
82. Quyển 2 - Chương 40: Quy Phong Nguyệt
83. Quyển 3 - Chương 1: Nhất Tiếu Kham Tiêu Vạn Cổ Sầu - Tiết Tử
84. Quyển 3 - Chương 1-2: Khốn Thái Nguyên
85. Quyển 3 - Chương 2: Vi Quân Tình
86. Quyển 3 - Chương 3: Tình Thâm Chủng
87. Quyển 3 - Chương 4: Giai Vi Thương
88. Quyển 3 - Chương 5: Chung Thành Thác
89. Quyển 3 - Chương 6: Bất Do Nhân
90. Quyển 3 - Chương 7: Mộng Thành Hôi
91. Quyển 3 - Chương 8: Cố Nhân Lai
92. Quyển 3 - Chương 9: Tình Vị Liễu
93. Quyển 3 - Chương 10: Nhật Nguyệt Hương
94. Quyển 3 - Chương 11: Tình Mạch Mạch
95. Quyển 3 - Chương 12: Vĩ Thanh
96. Quyển 3 - Chương 13: Phiên Ngoại: Lần Đầu Tiên
97. Quyển 3 - Chương 14: Phiên Ngoại: Thì Ra Là Vậy
98. Quyển 3 - Chương 15: Phiên Ngoại: Bắt Gian Tại Trận
Nơi nào đó ở Tương Dương,
Vùng phía nam, chính là Long Trung sơn vang danh thiên hạ.
Long Trung sơn năm xưa là nơi Gia Cát Lượng cư ngụ, vì vậy cũng có tên là Ngoạ Long cương.
Mà một thôn trang nho nhỏ có chừng mấy trăm hộ gia đình này, cũng bởi vì lấy chữ “Minh” trong tên Gia Cát Khổng Minh, nên gọi là Nhật Nguyệt hương.
Thôn dân đều sinh sống bằng nghề nông, nam ra đồng trồng trọt, nữ nuôi tằm dệt vải.
Ngày thường đều chăm chỉ làm việc, xóm giềng hoà thuận, vui vẻ ấm áp,
Ngày lễ thì tụ họp vui chơi, không câu nệ lễ tục, chất phác giản dị,
Hoàn toàn là một vùng quê thanh bình.
Nhưng mà,
Trong một sân nhỏ góc đông bắc thôn,
Lại thường xuyên vang lên tiếng tiêu đàn du dương,
Thanh âm trác việt, giống như tiếng trời,
Khiến người nghe như lạc vào tiên cảnh.
…
“Rầm!”
“Xoảng!”
Theo thanh âm vỡ nát của đồ vật,
Hai cái bóng một lớn một nhỏ cấp tốc biến mất.
Vương Tiểu Thạch ngây người như tượng gỗ nhìn phòng khách nhà mình giống như vừa bị quân Kim tàn phá cướp bóc xong,
Khóc không ra nước mắt.
Thời gian năm năm,
Cũng đủ để một nữ hài tử từ một người vợ trở thành một người mẹ đảm đang.
Nhưng mà đáng tiếc,
Thời gian trôi qua đối với tiểu thư Ôn Nhu mà nói, hầu như không có tác dụng.
Ôn Nhu trở thành mẹ,
Vẫn rất là không ôn nhu.
Nàng vẫn chẳng khác khi xưa ngày ngày ồn ào đểnh đoảng, nhún nhảy không yên…
Điều khác biệt duy nhất chính là… Hiện tại phía sau còn có thêm một tiểu quỷ chỉ e thiên hạ bất loạn.
Thế cho nên Vương thiếu hiệp năm xưa của chúng ta, hôm nay đã là Vương đại hiệp, mỗi ngày đều ôm đầu ngồi xổm trong sân khóc rống… Năm xưa nếu biết như vầy đã không…
Nhưng mà,
Ngày vẫn phải trôi qua.
Vả lại,
Ngay lúc Vương Tiểu Thạch quét dọn sạch sẽ phòng khách xong,
Một cái bóng nhỏ xíu giống như lốc xoáy bay, xông, quét vào nhà.
Không đợi hắn phản ứng,
Liền nhào vào lòng hắn,
“Cha cha! Cha cha!”
“Chuyện gì vậy?… Chẳng lẽ mẹ của ngươi lại gây hoạ nữa??!! Lần này là độc chết gà hay là để xổng dê???”
“… Không phải mẹ… Mẹ đã đi lên núi hái hoa rồi.”
“…Vậy nhất định là ngươi! Nói mau!! Lại đánh con cái nhà ai rồi?? A Mao hay là Tiểu Ngọc???”
“…”
Tiểu cô nương trong lòng bất quá chỉ chừng bốn tuổi,
Lúc này đang chớp chớp đôi mắt thật to nhìn cha mình sắp sửa phát điên,
Lắc đầu.
“Tâm Nhi không gây hoạ… Mẹ cũng không gây hoạ…”
“Không gây hoạ?… Các ngươi??… Không có khả năng!!…”
Tiểu cô nương Tâm Nhi rất nỗ lực nhảy ra khỏi vòng tay của phụ thân,
“… Tâm Nhi vừa gặp một người rất… rất thúc thúc!!!!!”
“Rất… thúc thúc? Rất cái gì?”
“… Rất… Tâm Nhi không biết… A! Giống như Thành thúc thúc vậy đó!!! Nhưng mà… Có chút không giống…”
Tuy rằng lời miêu tả lộn xộn, lắp ba lắp bắp, nhưng Vương Tiểu Thạch lại thấy ánh mắt con bé sáng long lanh một cách kỳ lạ,
Trong lòng đột nhiên xẹt qua một ý nghĩ,
– sẽ không… sẽ không phải là hắn đâu?
– nếu thật sự là hắn…
Hắn lại nghiêm trang hỏi con gái: “Hắn có nói chuyện với ngươi không?”
Đỏ mặt gật đầu,
Vương Tiểu Thạch cảm thấy rất ngạc nhiên: nói đã nói xong rồi, đỏ mặt cái gì?
“Nói cái gì vậy?”
“Tiểu mỹ nhân.”
“Cái gì?!?!?!”
“Thúc thúc đó… gọi con là tiểu mỹ nhân.”
Vương Tiểu Thạch đầu đầy gân xanh nhìn nữ nhi không nên thân nhà mình,
Thuận tiện đưa tay lau đi khoé miệng đã chảy không ít nước miếng của tiểu nha đầu: “Hắn còn nói gì nữa?”
“Thúc… thúc thúc đó hỏi con nhà của Thành thúc thúc ở đâu…”
Xem tiếp: Quyển 3 - Chương 11: Tình Mạch Mạch