21 Mộ Chính Thiện bước lên phía trước làm lễ: “Thần Mộ Chính Thiện, gặp qua Tề vương điện hạ. ”
Mộ Chính Thiện?
Trong mắt Tề vương nhanh chóng hiện lên một tia sáng kì dị, người bên cạnh không thể nắm được.
22 Hết thảy phát sinh trong phủ thái tử, Mộ Trường Hủ hoàn toàn không biết gì cả.
Sự tình đã xảy ra, có oán trời trách đất cũng không có ý nghĩa gì. Thà để thời gian hối hận mà ôn tập học hành thì tốt hơn.
23 Mộ Niệm Xuân cố ý khuyến khích Thạch Trúc suy nghĩ, nàng cười híp mắt không lên tiếng.
Thạch Trúc vắt hết óc suy nghĩ hồi lâu, lắp bắp nói: “Tiểu thư, Đinh Hương có thể hay không lặng lẽ đi Thưởng Mai uyển?”
Trong mắt Mộ Niệm Xuân hiện lên ý cười, không trả lời mà hỏi ngược lại: “Tại sao em nghĩ như vậy.
24 Đang khi hai người đối địch, phía sau chợt vang lên một thanh âm quen thuộc.
“Biểu muội!”
Thanh âm trong trẻo, mang theo sự hăm hở của tuổi thiếu niên.
25 Nói thật, Mộ Niệm Xuân ước gì Mộ Trường Hủ bị xui xẻo hơn một chút.
Nhưng, Mộ Trường Hủ là trưởng tử chi trưởng Mộ gia, nếu hắn làm thư đồng Tề vương, cũng có nghĩa là Mộ gia có quan hệ không rõ ràng với Tề vương.
26 Sáng sớm ngày hôm sau, Mộ Trường Hủ dậy thật sớm, rửa mặt, ăn mặc chỉnh tề, sau đó đi thỉnh an Mộ Chính Thiện.
Mộ Chính Thiện biết hắn hôm nay đi Tề vương phủ, dặn dò: “Thấy Tề vương điện hạ, nhất định phải cẩn thận.
27 Chỗ không xa, một thiếu nữ mười hai, mười ba tuổi đang cúi đầu ngửi một đóa hoa.
Nàng mặc một bộ quần áo hồng nhạt, tóc nửa cặp nửa thả như thác nước bên bờ eo.
28 Cũng không biết vị Tề vương điện hạ này rốt cuộc là hứng thú chuyện gì, ăn cơm xong vẫn không chịu đi, thích thú đi dạo khắp Mộ phủ một lượt. Thậm chí cả nhà khuê học cũng không bỏ qua.
29 Lúc Mộ Chính Thiện hồi phủ, từ miệng Trương Thị biết được Tề vương và thái tôn đích thân tới Mộ gia, nhất thời vừa mừng vừa sợ: “Tề vương điện hạ và thái tôn điện hạ thực sự đến gặp Trường Hủ?”
Trương Thị thấy Mộ Chính Thiện cao hứng như thế, lòng không khỏi có chút chua chát, ngoài mặt vẫn tươi cười nói: “Đúng vậy, không chỉ đích thân đến, còn dùng cơm trưa.
30 Ngày tháng bình lặng trôi qua.
Một ngày này được nghỉ, không cần đi khuê học. Sáng sớm Mộ Niệm Xuân xuống phòng bếp, Thạch Trúc ở một bên giúp đỡ.
Ngọc Trâm và Đinh Hương cũng muốn lưu lại lấy lòng, lại bị Mộ Niệm Xuân lấy lý do “nhiều người vướng tay” đuổi ra ngoài.
31 Mộ Niệm Xuân Mộ Uyển Xuân dắt tay đi tới Tu Đức đường, vừa vặn đụng phải Mộ Nguyên Xuân.
Ba tỷ muội chạm mặt nhau, theo bản năng liếc mắt quan sát.
32 Lời vừa nói ra, mỗi người một phản ứng.
Mộ Trường Hủ nghẹn họng nhìn trân trối. Hắn nói với Tề vương những lời đó lúc nào? Vì sao hắn không có chút xíu ấn tượng gì!
Lòng Mộ Uyển Xuân dâng lên uất hận, Mộ Nguyên Xuân nhíu mày, trong mắt Trương Thị lóe lên vẻ kiêu ngạo và mừng rỡ.
33 Bàn ăn, Mộ thái phó ngồi ở vị trí chủ thượng. Tề vương và thái tôn ngồi ở hai bên Mộ thái phó.
Tề vương vẫn rất phong độ. Mộ thái phó ngay cả lòng có chút không vui cũng chỉ có thể kiềm chế xuống.
34 Mộ Niệm Xuân nỗ lực kiềm chế thần thái, tự nhiên đáp: “Nghe nói quý phủ Tề vương có không ít đầu bếp nổi danh, còn có ngự trù trong cung. Tiểu nữ không am hiểu trù nghệ, thật sự không dám bêu xấu.
35 Ngày nào đó Chu Diễm lén truy vấn Tề vương: “Thập tứ thúc, thúc thật sự thích ăn cay sao?”
Tề vương tùy ý ừ một tiếng, liền ngăn trọng tâm câu chuyện.
36 Bốn mắt nhìn nhau.
Nụ cười của Tề vương hàm chứa sự lười biếng pha lẫn trêu tức. Đại khái là dưới ánh mặt trời quá mức chói mắt, cặp mắt hoa đào xinh đẹp tựa hồ cũng lóe sáng lạ thường.
37 “Niệm Xuân, hôm nay con làm sao thế?”
Tề vương vừa đi, Trương Thị liền vội vã tới, trầm mặt nói: “Mẹ biết con không thích Tề vương kia, mẹ cũng rất không thích hắn.
38 Thoáng cái đã hai tháng, rất nhanh đã tới mùa hè.
Hai tháng này, Tề vương không đặt chân tới Mộ gia. Mộ Nguyên Xuân cũng trung thực an phận hơn, ngày trôi qua hết sức an bình.
39 Mộ Trường Hủ cùng La Ngọc đi tới.
Mộ Trường Hủ một thân trường bào xanh, nhã nhặn tuấn tú, ôn văn nhĩ nhã. La Ngọc một thân lam cẩm bào, trường thân ngọc lập, anh khí bức người.
40 Dùng cơm xong, Mộ thái phó đặc biệt gọi Mộ Trường Hủ đi nói chuyện.
La Ngọc rốt cuộc có dịp đi riêng với Mộ Nguyên Xuân. Hai người đi tới đình nhỏ bên hồ, chỗ này rộng rãi, không sợ tình ngay lý gian.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 24