21 .
Buổi trưa, Mục Thiên Nam lái xe tới nhà Đan Giai Nguyệt như đã hẹn.
Má Trương và Đan Giai Nguyệt đứng ở cửa, nhìn Mục Thiên Nam đang bước xuống xe.
22 .
Rost nghe tiếng người liền bật dậy, nhào ngay tới phía trước, kêu gâu gâu trước cánh cửa gỗ thật dày, mừng rỡ.
Vừa mở cửa ra, Rost định nhào lên người chủ nhân mình ngay, nhưng nó dừng lại, bởi vì nó đã ngửi được mùi của người lạ, ‘Gâu?’ Nó ngẩng đầu tìm.
23 .
—- Với tôi mà nói, đây là một trận chiến không có mùi thuốc súng và vũ khí duy nhất của tôi chính là trái tim này, nó chứa đựng tình cảm của tôi với anh, tôi quyết định sẽ mở hết ra cho anh biết.
24 .
Trứng chiên hành, sủi cảo chiên, canh mộc nhĩ hầm chân giò, cơm trắng.
Cảm giác này thật kỳ lạ, Mục Thiên Nam nghĩ. Không phải anh chưa từng nếm qua sơn hào hải vị, cũng không phải anh chưa từng ăn cháo loãng hay rau dưa buổi sáng.
25 .
Chờ Đan Giai Nguyệt thu dọn xong, nằm chết dí ngay trên chiếc giường to đùng, xa hoa, đã là chín giờ rưỡi tối.
Nằm trên chăn ấm nệm êm, anh mở mắt ra nhìn chiếc đèn thủy tinh thật lớn trên đỉnh đầu mình.
26 Sắp xếp lại một ít tư liệu, làm xong một vài việc ban chiều đã trì hoãn tới giờ, Mục Thiên Nam xoa xoa mày, nhìn lên đồng hồ tính giờ trên máy vi tính, 11h5′, anh quyết định tạm dừng ở đây.
27 .
Chu Uy An năm nay hai mươi lăm tuổi, độ tuổi diễm lệ nhất của nữ giới. Hơn nữa cô còn có học thức phong phú, một cô gái trong ngoài đều xuất sắc như thế đi tới đâu cũng đều là tiêu điểm của mọi người.
28 .
Vào mùa này, tiết trời ngày một lạnh. Đan Giai Nguyệt vừa bước ra khỏi nhà hàng, cơn gió xào xạc thổi tới, khiến đầu óc đang nóng hừng hực của anh tỉnh táo lại không ít.
29 .
Đêm về khuya, cũng là thời điểm các nam thanh nữ tú tầm hoan tác nhạc tốt nhất.
Chuyện Chu Uy An chủ động hôn trong khách sạn ban nãy làm Mục Thiên Nam giật mình, cho nên anh vẫn chưa hôn đáp lại.
30 .
Mục Thiên Nam là người chỉ cần đặt lưng xuống giường đã ngủ ngay, huống chi hôm nay anh lại mệt mỏi như thế. Sofa dạng xếp, cho nên khi mở ra cũng chứa đủ một người.
31 Đây là ngày thứ ba Đan ở lại nhà Mục, một ngày sau buổi sáng đầy ám muội đó.
Bấy giờ, đã là mười giờ sáng, cách thời gian Mục Thiên Nam vào văn phòng có cánh cửa sổ sát đất thật to khoảng hai giờ, nhưng nói chuyện điện thoại thì khoảng một giờ, và hiện tại anh vẫn còn đang tiếp tục.
32 .
Bệnh Viện
Trong lúc bối rối, Mục Thiên Nam, Chu Uy An, Đan Giai Nguyệt đều cảm thấy bầu không khí này đúng là kỳ lạ.
Mục Thiên Nam đang nói chuyện với bác sĩ, Đan Giai Nguyệt có thể nghe được loáng thoáng là Mục Dã đã tỉnh lại, không có gì nghiêm trọng, chỉ hơi thiếu máu cộng với bị kích thích về mặt tinh thần cho nên mới đột nhiên té xỉu như thế.
33 .
Trong văn phòng của Mục Gia Hùng.
Mục Thiên Nam đứng trước bàn làm việc, Mục Gia Hùng ngồi phía sau, cúi đầu, trầm mặc rất lâu, mới ngẩng đầu nói: “Thiên Nam, chú không nói là chú nắm rõ hết mọi chuyện, nhưng riêng về chuyện giữa Mục Dã và Việt Phồn Tinh, chú rất hiểu.
34 Mùa hè, năm 2000.
Lại là một mùa hè oi bức, đường quốc lộ bên ngoài xe bus bị mặt trời chiếu tới bốc lên từng đợt nhiệt khí, rừng cây ngô đồng ven đường cũng vang tới từng tiếng ve sầu ảo não.
35 .
Thế giới phủ một màu đen.
Một góc của thế giới sắp sụp xuống rồi.
Đan Giai Nguyệt phát hiện mình sắp mất đi Mục Thiên Nam và suy nghĩ ấy hiện tại đang chiếm cứ hết toàn bộ dung lượng trong não anh.
36 .
Chờ thu dọn đồ đạc xong cũng đã tới nửa đêm.
Đan Giai Nguyệt ngồi trước giường, nhìn mớ hành lý của mình, ngẩn người. Hiện giờ, trong đầu anh chẳng thể suy nghĩ gì được nữa.
37 .
Sân bay Kashima.
Đan Giai Nguyệt đang ngồi chờ máy bay thì di động bỗng vang lên.
“Alo?”
“Alo, Đan Giai Nguyệt!” Tiếng Việt Phồn Tinh truyền qua di động.
38 Mới hừng đông, Mục Dã đã thức dậy, nhưng Đan Giai Nguyệt vẫn còn đang ngủ say. Mục Dã để lại cho Đan Giai Nguyệt tờ giấy, xách ba lô của mình, đi khỏi đó.
39 .
Đây là một đoạn hồi ức, có liên quan tới một nhà ba người: Mục Thiên Nam, à không, là Việt Thiên Nam, Việt Phồn Tinh và Việt Nam Tinh.
Năm 1990, người phụ nữ tên Việt Nam Tinh ấy 44 tuổi, thân là một tác giả, sự nghiệp của cô đã đạt tới đỉnh cao.
40 .
Đi cùng Mục Thiên Nam, Đan Giai Nguyệt lập tức trả phòng hải cảnh, đồng thời cũng thu dọn hết mọi thứ vào trong xe Mục Thiên Nam, theo anh vào ở trong khách sạn.