Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nịch Ái

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50: Hoàng Ân Mênh Mông
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Thể loại: Đam mỹ, trọng sinh, sinh tử vănCảm giác của Lâm Nhất Phàm lúc này chính là lục phủ ngũ tạng đang vỡ vụn, có lẽ hắn không chống cự được nữa rồi, hắn đứng dậy chậm rãi đi xuống, hướng thẳng tới hòa thượng kia, cầm lấy tay y bước về long ỷ:"Ngươi tên là gì?"Nhìn tiểu hòa thượng đang xấu hổ, vẻ mặt căng thăng của y khiến hắn cảm thấy không nỡ, không ngờ đến khi thời gian của hắn chẳng còn nhiều lại phát hiện ra một tiểu hòa thượng xinh đẹp như vậy.

Danh sách chương Nịch Ái


Chương 1: Trọng Sinh

1 Đêm khuya tịch mịch, bầu trời u ám, trong chính điện có một nam nhân thân hình cao lớn mặc trường bào màu đen thêu rồng đang ngồi ngay ngắn trên long ỷ.


Loading...

Chương 2: Trêu Chọc Tiểu Hòa Thượng

2 Lúc này tam hoàng tử Lâm Nhất Lăng đang ở trong ngục tối nhận được mật thư truyền tới từ Phượng Thiên Sương, Phượng Thiên Sương nói việc hành thích lần này bất thành hắn nhất định không thể nào ở trong kinh thành được nữa, nàng sẽ cầu xin Lâm Nhất Phàm cho hắn đến đất phong Dương Châu, Dương Châu xem như là một nơi rất tốt khiến cho hắn ẩn nhẫn nuôi dưỡng binh lực chờ thời cơ thích hợp khác.


Chương 3: Người Là Nam Hậu Của Bổn Vương

3 Lâm Nhất Phàm muốn xem xem tiểu hòa thượng này còn có thể bình thản ngồi niệm phật ở trên đùi hắn đến khi nào, hắn cố tình luồn tay vào trong vạt áo màu xám cũ kỹ của Tá Dịch, mang đầu ngón tay xoa nắn khẽ miết lấy hạt đậu nhỏ trước ngực y, quả nhiên tiểu hòa thượng thích ngượng ngùng kia của hắn không thể nào tĩnh tâm được nữa, vội vã đưa tay lên nắm chặt lấy cổ tay của hắn ấp úng hỏi:

"Ngươi.


Chương 4: Gậy Sắt Có Gai

4 Tá Dịch bị Lâm Nhất Phàm ôm vào lòng, cả người y lúc này thật căng thẳng, ngay cả dáng nằm cũng quy củ hơn mức bình thường, so với người thoải mái đang ôm lấy y kia thì y lúc này lại vô cùng không thoải mái.


Chương 5: Hôn Môi

5 Lâm Nhất Phàm hôm nay đi đến chính điện lại không thấy tiểu hòa thượng ưa thẹn thùng của hắn đâu, hắn vốn tưởng rằng người này lại bị phạt ở trong phòng chép kinh nữa cho nên liền đi tới xem thử, không ngờ vừa tới liền chứng kiến tình cảnh này, Tĩnh Tâm kia thế nhưng dám dùng roi gai đánh xuống người tiểu hòa thượng ưa thẹn thùng của hắn.


Chương 6: Rời Khỏi Cảm Nghiệp Tự

6 Tá Dịch đột nhiên bị ép buộc ngồi lên đùi của Lâm Nhất Phàm thì đỏ mặt, lúc trước có hai người ở trong phòng y đã xấu hổ rồi, bây giờ ở trước mặt còn có cả phụ thân nữa, y cũng không biết mình nên đối diện ra sao.


Chương 7: Trở Về

7 Đoàn người Lâm Nhất Phàm về tới kinh thành là lúc mặt trời xuống núi, trên dưới phủ Tá thượng thư nhận được tin báo Tá Dịch sẽ trở về, tuy rằng mẫu thân cùng nội tổ mẫu của Tá Dịch không biết y có được trở về Tá phủ hay không nhưng lúc này trên dưới Tá phủ đều bận rộn chuẩn bị để đón Tá Dịch trở về.


Chương 8: Tiên Đoán

8 Tá Dịch gương mặt ửng đỏ vì xấu hổ, y phát hiện ra có một cánh tay rắn chắc đang đặt trên eo của y ôm rất chặt, y có thử nhích qua một bên né tránh nhưng vô ích:

"Thái tử điện hạ, người giờ này nên ở trong cung"

Lâm Nhất Phàm thu tay lại, hắn từ trong ngực áo lấy ra hai bình thuốc đưa đến trước mặt Tá Dịch:

"Đây là tục mệnh cao và kinh thảo có thể giúp ngươi nhanh chóng lành vết thương cùng với hỗ trợ mọc tóc rất công hiệu, ngươi mau lật người lại để bổn vương giúp ngươi thoa thuốc"

Tá Dịch vội vã từ chối:

"Thái tử điện hạ hôm nay ta đã thoa thuốc rồi"

Lâm Nhất Phàm cười nhẹ, hiện tại cũng đã muộn rồi hơn nữa hôm nay Tá Dịch đã đi một đoạn đường dài cho nên hắn không muốn trêu chọc y, cuối cùng đành để hai bình thuốc nhỏ kia xuống bên cạnh rồi vòng tay tiếp tục ôm y:

"Được rồi, ngày mai ngươi nhớ dùng hai thứ này nhé, tục mệnh cao thì trực tiếp thoa lên vết thương của ngươi, còn kinh thảo thì đem hòa với một chút nước để uống, người trong thái y viện nói thuốc này rất công hiệu, còn đảm bảo với ta rằng sau ba tháng tóc liền sẽ mọc ra vừa dài vừa mềm"

Tá Dịch bất giác đưa tay lên chạm vào cái đầu nhỏ của mình, trong lòng y có vài phần xấu hổ, người không có tóc nhìn qua vốn rất kỳ quái, điều này y đương nhiên hiểu.


Chương 9: Ngọc Bội Phượng Hoàng

9 "Sương Nhi thỉnh an thái tử điện hạ"

Phượng Thiên Sương vừa nhìn thấy Lâm Nhất Phàm, gương mặt lúc trước vốn dĩ đang nhăn nhó vì bị nắng lúc này liền nhanh chóng biến mất, thay vào đó là một dáng vẻ nhu thuận.


Chương 10: Dân Chúng Triều Bái

10 Lâm Nhất Phàm rời đi, trong triều đều do các lão thần cốt cán thụ chính, dĩ nhiên trong số đó hiển nhiên sẽ không có Phượng Thiên Bảo. Phượng Thiên Bảo thời gian gần đây vô cùng thảm, mọi nhất cử nhất động đều luôn cẩn trọng, nếu như không phải ông sớm đã gây hiềm khích với đám đại thần kia từ trước thì hiện tại cũng không đến mức luôn phải nơm nớp lo sợ thế này.


Chương 11: Quốc Mẫu Thiên Hạ

11 Thời gian gần đây Phượng Thiên Bảo luôn bị nhóm đại thần bức ép, hiện tại nghe thấy tin của Lâm Nhất Phàm trở về liền nhanh chóng đi đến cung Ngữ Án thông báo tin tức này cho Phượng Thiên Sương biết.


Chương 12: Hiểu Chuyện

12 Lâm Nhất Phàm thắng trận trở về, hạ lệnh mở cửa thành cho dân chúng tiến vào hoàng cung để tham dự tiệc chúc mừng, việc này càng khiến cho dân chúng thêm hân hoan biết ơn hơn, sau đó lại có một đạo thánh chỉ nữa được hạ xuống miễn toàn bộ thuế trong nửa năm cho dân chúng, phía dưới còn ghi thêm một dòng rõ ràng rằng đó là chủ ý của hoàng hậu, thông báo vừa dán lên bảng lại khiến cho dân chúng phấn chấn hơn, cũng càng khiến cho bọn họ cảm thấy hoàng hậu hiền lương thục đức.


Chương 13: Dục Trì

13 Chưa đến giờ ngọ ba khắc dân chúng đã xếp đầy ở ngoài cổng thành, binh lính trong một số cung cũng bị điều ra ngoài để ổn định trật tự, Tá Dịch lần đầu tiên làm công việc này cũng có chút bất an, vừa mới rồi lúc y ở trong cung còn nghe thấy một nhóm cung nữ nói rằng mỗi lần phát gạo dân chúng liền sẽ tranh giành nhau rất đáng sợ.


Chương 14: Lập Tứ Phi

14 Điện Chính Thiên là nơi để tổ chức yến tiệc hoàng cung, từ điện Chính Thiên có thể nhìn ra được toàn bộ phong cảnh của đất trời, là cung điện được đặt giữa hoàng cung này.


Chương 15: Đại Hôn 1

15 Mặc Lam Tuyên trong lòng run sợ, nàng do dự một hồi lại lắc đầu nói không biết. Lâm Nhất Phàm mang cờ trắng trong tay để lại vào trong bát, hắn nhìn nàng nhàn nhạt đáp:

"Bởi vì trẫm biết trong lòng ngươi có đại hoàng huynh"

Mạc Lam Tuyên vừa nghe liền sợ mất mật vội vã rời khỏi ghế ngồi quỳ xuống dưới:

"Hoàng thượng, thần thiếp tuyệt không dám"

Lâm Nhất Phàm nhìn Mặc Lam Tuyên, hắn không nói nàng đứng dậy đi, cũng không nói rằng hắn tức giận, im lặng một hồi hắn liền nói:

"Bởi vì như vậy bổn vương mới để ngươi là một trong tứ phi, chỉ cần ngươi ở trong cung an phận thủ thường, không có ý định đối nghịch với hoàng hậu của trẫm, sau này khi phân phát hậu cung, trẫm nhất định cũng sẽ không làm khó ngươi"

Mặc Lam Tuyên nghe vậy liền giật mình, tân đế có ý định phân phát hậu cung, còn nói muốn nàng không đối đầu với hoàng hậu, từ đầu đến cuối cũng chỉ có một mục đích là nghĩ cho hoàng hậu, tân đế hẳn là rất yêu quý hoàng hậu của mình.


Chương 16: Đại Hôn 2

16 Bên ngoài chính điện có hai cái trống da thật là lớn, lớn gấp ba bản thân của y, trên mặt trống có in hoa văn kỳ quái, thì ra tiếng trống mà y nghe được lại phát ra từ nơi này.


Chương 17: Động Phòng 1

17 *Chương này có nội dung hình ảnh*


Chương 18: Động Phòng 2

18 *Chương này có nội dung hình ảnh*

"Hoàng thượng. . . hoàng thượng. . . hoa huyệt. . . hoa huyệt không chịu nổi"

Lâm Nhất Phàm liên tục luật động, ngón tay ở phía dưới hoa huyệt của Tá Dịch cũng không ngừng đâm mạnh rồi lại rút ra, hắn nhìn y nhiễm đầy dục vọng, giọng nói khàn khàn ôn nhu an ủi:

"Dịch Nhi, sinh hài tử cho trẫm có được không?"

Câu hỏi này khiến cho trái tim bé nhỏ của Tá Dịch run rẩy, cõi lòng mềm nhũn, y nhắm nghiền hai mắt, nước mắt chậm rãi tuôn rơi, một phần là vì đau đớn trong thân thể, một phần là vì hạnh phúc trong lòng.


Chương 19: Thỉnh An

19 Tá Dịch rất muốn ngủ, nhưng nghe lời ma ma nói khi hoàng đế còn muốn thì tuyệt đối không thể ngất đi, y muốn đưa tay nhéo lấy bắp đùi của mình một cái thật đau, có điều cánh tay hiện tại nặng trĩu không còn một chút sức lực nào để đưa lên chứ đừng nói là nhéo thật mạnh vào da thịt mình.


Chương 20: Rất Có Chừng Mực

20 Điện Phúc Hòa rơi vào im lặng, không khí xung quanh phảng phất sự nguy hiểm, cuối cùng thái hậu vẫn là người lên tiếng trước, bà đập mạnh tay vào bàn nhìn xuống chỗ Lâm Nhất Phàm quát:

"Không biết phép tắc"

Lâm Nhất Phàm mặt không đổi sắc, ngược lại Tá Dịch đứng bên cạnh có điểm bất an.


Loading...