1 Memories Still Green
Những Kỷ Niệm Vẫn Còn Nóng Hổi. . .
Tuổi học trò là
Năm tháng đẹp nhất của đời người, ở đó có những niềm vui, nỗi buồn, những giận hờn vu vơ của tình yêu đầu đời, những năm tháng được ở bên bạn bè, thầy cô.
2 Thoáng thôi đã chuyển cấp rồi, lên cấp 3, tôi vẫn lạ lẫm lắm, vậy mà cứ có mấy bạn khó chịu tôi là sao!
Không thể hiểu nổi
_Nè! Nộp đơn xin học chiều đi"
Lớp trưởng nói với tôi từ đằng sau.
3 "Mày có dạy đi học không hả? Nghe thấy gì chưa, 7h rồi không dậy có ngày trường đình chỉ học cho mày biết đời. . . "
Mẹ tôi "gầm" lên, tiếng dép cứ tành tạch to dần đều, tôi ôm chặt chăn.
4 Chương 4:
Sau vụ ngày hôm đó, Tiến An Block Facebook của tôi khi tôi chưa kịp giải thích, cậu còn chưa đọc bất kì tin nào của tôi. . . Thật ra, tôi chỉ muốn đến trước mặt An, nhẹ nhàng đấm cậu ta một cái, tát 6,7 cái.
5 Chương 5: Giận hờn vu vơ.
"Hôm qua chán vờ, thua mấy trận liên tiếp. Đậu xanh, hôm nay lại mất 100k cho bọn A4. Chúng mày chơi gà không chịu được.
6 Chương 6: Nếu tôi thích An. Cậu có buồn không?
"I'm at a payphone trying to call home
All of my changes I spent on you. . .
Where have the times gone?
Baby It's all wrong, where are plants we made for two.
7 Chương 7: Có một người có thể thay thế cậu.
"Bíp. . . Bíp Bíp"
Tiếng còi xe làm tôi phát bực. Tôi đang vội thì chớ, hôm nay nếu không phải do cái điện thoại chết tiệt không đổ chuông thì giờ này tôi đã ngồi trong lớp rồi.
8 Chương 8: Một tuần được yêu.
Tình yêu thời trung học là đẹp đẽ nhất, bởi nó không ngô nghê như cấp 1 và cấp 2. . và cũng chẳng tính toán như lên đại học và bên ngoài xã hội.
9 Chương 9: Gặp lại cậu sau nhé.
Thời học sinh của tôi, thật đẹp đẽ bởi có yêu, có ghét, có một tình yêu đơn phương 3 năm mà tôi chẳng dám nói, ai từng yêu thầm lặng sẽ hiểu thôi.
10 Chương 10: Những Ngày Nắng Cuối Tháng 12
Trời ngày càng lạnh, vài ngày trước còn nóng đến nỗi phải bật quạt lúc ngủ. . . Mà giờ thì rét căm căm, ra đường mặc 3 cái áo vẫn còn lạnh.
11 Chương 11: Kẹo Bạc Hà
"Mùi hương của riêng cậu. "
. . .
Tóm lại là, An đã xin lỗi tôi và nói rằng cậu ấy còn yêu tôi. Thế nào cũng được. . .
12 Chương 12: Vị Chanh, Màu Đỏ Và Số 13.
. . .
"Xin lỗi!"
Dù có mạnh mẽ ra sao, dù tôi đã nghiêm cấm bản thân không được yếu mềm nhưng. . . khi đứng trước mặt cậu ấy, cái bản lĩnh ấy lại biến mất.
13 Sau khi kết thúc mớ lằng nhằng dây dưa với An, bọn tôi vẫn là bạn, có điều chắc sẽ không thích chạm mặt nhau thường xuyên.
Cậu ấy là bạn trai đầu tiên trong cuộc đời học sinh của tôi, cũng đã từng thích, từng quý,.
14 Thời gian cứ thế mà trôi mà chẳng chờ đợi một ai. Kể từ lần đó, Tiến thấy tôi là không thèm nói gì, chỉ toàn lườm nguýt, hoặc liếc xéo cười khẩy một cách khinh bỉ.