41 Ba ngày nay, dì Phượng không ở nhà, dì vào bệnh viện săn sóc cho chú Vinh, chú đã gặp một tai nạn giao thông trên đường đi Biên Hòa nhưng không đến nỗi nguy hiểm lắm, hình như chú bị gãy xương tay và đã được bó bột.
42 Nắng trưa đổ xuống lưng nóng rát. Tôi nghĩ đến Thoại giờ đang tung tăng trên những nẻo đường Hà Nội ba mươi sáu phố phường, đến những cảnh đẹp của Hà Nội mà tôi chỉ biết được qua tranh ảnh và báo chí, đang hiện ra trước mắt Thoại, đang nâng niu gót chân Thoại, đang reo vui cùng Thoại, đang chúc mừng Thoại.
43 Tôi tiếp lời:
- -. . và bác Thống.
Rồi tôi cười khi nhớ đến hôm bác Thống cá độ thua tìm tới nhà tôi lúc nửa đêm làm dì Phượng sợ đứng tim. Dì Đào đã bỏ nhà đi một tuần, cho bác Thống tìm muốn hụt hơi.
44 Bích Đào, cô con gái thứ của dì Đào, mân mê vạt áo tôi:
- -Ờ, vải mịn quá, chị Minh may ở đâu vậy?
- -À, của người bạn ba chị tặng.
Tuấn, cậu con út của dì Đào, năm nay lên lớp 9 cũng góp ý:
- -Sao chị Minh không đi biểu diễn thời trang ở rạp Hòa Bình, theo em thấy cái áo này đẹp lắm
Anh Đào cốc vào đầu nó:
- -Ngu quá, hàng nội hóa mới được dự thi chứ bộ.
45 Anh Trí nói nhỏ:
- -Anh thấy em hơi bất lịch sự rồi đó, Ái Minh!
Tôi nép vào vai anh nũng nịu:
- -Em ghét tên Việt kiều dở hơi đó.
- -Ai bắt em thương hay ghét nó, chỉ cần em tỏ ra lịch sự một tí.
46 Không thấy tôi nói gì, Trần Hổ đổi đề tài:
- -Hè này Ái Minh có đi chơi đâu không?
Tôi lắc đầu. Trần Hổ nói tiếp:
- -Tôi vừa đi Hà Nội về, ở ngoài Bắc có nhiều thắng cảnh đẹp thật.
47 Thoại đi Hà Nội về, đem đến cho tôi thật nhiều quà. Ban đầu tôi làm mặt giận trách Thoại tại sao đi chơi xa vậy mà chả cho tôi biết. Thoại vò đầu bút tai thề sống chết rằng có nhắn với Bích, tôi giả vờ bảo mình chưa gặp Bích (mai mốt thế nào nó cũng chửi tôi).
48 Tôi theo dì Đào vào phòng khách, mẹ đã ngồi sẵn ở đó với một đĩa bánh bao trước mặt, dì Phượng từ trong bếp bưng ra một khay đựng bốn tách cà phê:
- -Chị Đào và Chị Loan ăn sáng nghe, Ái Minh ngồi xuống ăn luôn.
49 Tôi bịt hai tai lại, mẹ kéo tay tôi ra, mẹ hét lên thật to:
- -Con phải nghe mẹ nói. . .
Dì Đào vịn vai mẹ:
- -Loan, từ từ rồi khuyên bảo nó.
Mẹ ngồi phịch xuống ghế:
- -Con mình nó ngu lắm Đào à, thằng con trai cũng rứa, Đào biết thằng Trí nó yêu ai không, nó yêu con Bích bạn của con Minh đó, nghèo xơ nghèo xác, cha thì đạp xích lô.
50 Đúng như lời chúc của Thoại, tập thơ của tôi sẽ có một bài nói về những cánh hoa dầu mà chúng tôi cùng thích. Tôi đã ghi được vài dòng tuy chưa chỉnh lắm:
Những thân dầu thẳng tắp
Như vươn tới triền mây
Mây đi về gọi gió
Làm rụng đóa hoa bay
*
Hai cánh hồng xinh xinh
Quay đều trong nắng nhẹ
Chờ biết bao ân tình
Em đoán chừng như thế.
51 Sáng nay chủ nhật, tôi ngủ dậy đã thấy Thoại và Bích ngồi nơi phòng khách, anh Trí đang tiếp chuyện. Thấy tôi, anh nói:
- -Mọi người đang chờ em
Bích cười:
- -Tao đi lưu diễn ở Vũng Tàu mời về, đến rủ mày đi chơi.
52 Sáng nay chủ nhật, tôi ngủ dậy đã thấy Thoại và Bích ngồi nơi phòng khách, anh Trí đang tiếp chuyện. Thấy tôi, anh nói:
- -Mọi người đang chờ em
Bích cười:
- -Tao đi lưu diễn ở Vũng Tàu mời về, đến rủ mày đi chơi.
53 Tôi buột miệng:
- -Dì ơi, Thoại biết chỗ ở của nó trước kia ấy, chả biết có giúp được gì không?
Dì Đào ngồi bật dậy, níu tay chú Vinh:
- -Vinh ơi, Vinh giúp giùm chị, chở người bạn của cháu Minh đi tìm nó thử xem.
54 Mấy hôm rày mưa tầm tã, bầu trời chùng thấp xuống và những hàng phượng rụng lá xác xơ. Không hiểu có bão rớt đâu đấy hay là trời buồn dùm tôi? Tôi thi hỏng rồi các bạn ạ, thật ra bài làm của tôi cũng không đến nỗi kém, chỉ thiếu có hai điểm.
55 Hôm nay phòng khách nhà tôi thật đẹp, những tấm màn cửa đã thay mới, những chụp đèn màu xanh hắt làn ánh sáng dịu dàng xuống chiếc bàn tròn trải khăn trắng nổi bật hai bình hồng Đà Lạt đỏ tươi.