81
Đã mấy tháng rồi, Phong Phi và Hải Tú mới được ngủ thẳng giấc như vậy.
Đồng hồ vừa điểm 6h, Phong Phi tỉnh lại theo đúng như đồng hồ sinh học của mình.
82
Buổi chiều trước khi đi liên hoan, Phong Phi nhân lúc Hải Tú đi vệ sinh thì gọi điện cho Hà Hạo.
Hà Hạo bắt máy rồi thì cứ nhao nhao lên, nghe là biết chơi rất vui rồi, cười to nói: “Hai đứa mày đâu rồi? Sao chưa tới nữa?”
Phong Phi đi ra ngoài mấy bước rồi đáp: “Giờ đi đây, mà hỏi mày cái này.
83 Sau khi hai đứa đi ra, Vương Bằng và Hà Hạo nhìn đôi môi hồng nhuận của Hải Tú là biết chuyện gì xảy ra ngay, nhưng không ai dám trêu Phong Phi cả. Nói chuyện với Hải Tú còn ngại hơn nên đành giả mù cả lũ.
84 Hải Tú nho nhỏ bị ép kiểm tra xem có dâm đãng không, bị Phong Phi đè lên giường thân thiết hơn nửa giờ đồng hồ. Lúc đầu cậu chỉ nghĩ là Phong Phi trêu mình thôi, hôn vài cái rồi cho qua, nhưng Phong Phi tỉnh rượu rồi thì tinh thần tốt lắm, liên tục sờ soạng cậu… Dưới sự kích thích của chất cồn còn sót lại, hắn càng hăng hái mà xâm lược hơn.
85
Mấy ngày sau khi có điểm, sinh hoạt của hai đứa nháo nhào hết cả lên.
Điện thoại của Hải Tú và Phong Phi cứ rung lên liên tục, không gọi điện thì cũng là nhắc tin, bạn bè người quen hai bên gọi mãi không ngừng.
86
Sáng hôm sau, chưa tới 7h Phong Phi đã đánh thức Hải Tú dậy. Mấy ngày nay Hải Tú đã quen thói ngủ nướng đến 9h nên hơi khó chịu, mơ màng cầu xin hắn: “Ngủ thêm lát nữa…”
“Đứng lên, trễ nữa không được đâu.
87
Phải một lúc lâu sau hắn mới bình tĩnh lại được, bình tĩnh rồi hắn mới thấy mất mặt… Kế hoạch đang tiến triển tốt, hắn chỉ cần diễn một tuồng kịch thôi, cuối cùng lại nói đùa thành thật thế này, còn khóc cái m* gì không biết!
Quả thật không thể mất mặt hơn mà.
88 Phong Phi cứ nghĩ là Hải Tú sẽ nói “đây là anh trai tớ” chứ, tiện cho hắn ăn hiếp cái miệng nhỏ nhắn kia, không ngờ Hải Tú mở miệng nói lại giết người thế kia.
89
CẢNH BÁO CÓ H!!!
Ba ngày sau, Phong Thế Trác bay một chuyến đặc biệt về nhà mình gặp Lữ Hạo Lị, gọi cả con trai lớn và con dâu cả đã lớn bụng, rồi mời Khương Dụ Mạn ăn một bữa cơm.
90
Hơn nửa tháng sau, hai đứa vẫn ở cạnh bãi biển.
Trước khi thi đại học, Phong Phi từng hỏi Hải Tú thi xong rồi muốn đi chơi chỗ nào, Hải Tú nói chỗ nào cũng được.
91
“Đây là biến ngẫu nhiên rời rạc, kỳ vọng và phương sai, từ đây chúng ta có thể…”
Phong Phi nhẹ nhàng đẩy cửa sau giảng đường ra, rón rén đi vào ngồi cuối lớp.
92
“Vẫn đọc nữa sao?”
Đã 10h tối rồi mà Phong Phi vẫn đang đọc sách. Hải Tú nhớ ngày mai hắn còn có lớp, bèn nhắc nhở: “Ngày mai 8h là cậu phải học rồi đó.
93
“Phong Phi! Nhìn kìa, trên sân là Phong Phi đó!!”
“Ôi chao! Phong Phi trường bên cạnh đó hả?”
“Ừ ừ ừ…”
“Trời ạ…”
Hải Tú ngẩng đầu, vội vàng chạy tới xem – dưới sân là trận đấu bóng rổ giao hữu của trường Hải Tú và trường Phong Phi, không phải là giải đấu chính thức gì, chỉ là một trận banh do câu lạc bộ bóng rổ tổ chức nhằm tăng tình đoàn kết giữa hai bên trường học.