Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhất Phẩm Phong Lưu Chương 223-3: Gặp Gỡ Bất Ngờ

Chương trước: Chương 223-2: Theo Dõi



Cô gái luyện khí tu vi xấp xỉ Mã Quân, nhưng Linh Giác thì thắng được. Đừng xem thường loại Linh Giác này nhìn như không có lực công kích thực tế, đối với người trong Đạo Môn mà nói, Linh Giác sâu cạn không chỉ quan hệ đến căn bản tu hành, còn là một loại kỹ năng công kích cùng phòng ngự phụ trợ. Mượn cái Linh Đang màu bạc của Mã Quân mà nói, nếu là cho cô gái thi triển, có Linh Giác gia thành, lực công kích ít nhất sẽ tăng hai mươi phần trăm, nhưng lại có thể thu hẹp phạm vi công kích ở khu vực riêng, thậm chí là mục tiêu riêng!

Loại Linh Giác này, dùng truy tìm cũng có hiệu quả tốt, cô gái đã gặp mặt Mạc Ngôn, mũi có mùi vị của hắn, tai có tiếng nói của hắn, ý thức có hơi thở của hắn, những dấu hiệu này tống hợp lại, liền có thể mơ hồ cảm giác được tung tích của hắn.

Đương nhiên, phạm vi loại cảm giác này có cực hạn, trong vòng một trăm mét rõ ràng nhất, vượt qua phạm vi này, cảm giác liền trở nên mơ hồ.

Mạc Ngôn lái xe, vừa cùng Lận Thu nói chuyện phiếm, vừa quan sát tình huống phía sau.

Như hắn sở liệu, đôi nam nữ đã đi theo, hơn nữa tương đối cẩn thận, luôn luôn cách ba trăm mét có hơn.

Khoảng cách này đã vượt quá phạm vi ý thức bản ngã cảm giác được, nhưng Mạc Ngôn lại có thể từ kính chiếu hậu nhìn thấy chiếc xe màu đen.

Mạc Ngôn không cố ý chậm dần tốc độ xe, để tránh hai cái đuôi phía sau mất dấu mình...

Quốc lộ cấp tỉnh này không giống đường cao tốc, nhìn một cái không sót gì, trên đường rất nhiều khúc cua, hơn nữa hai bên cây cối tươi tốt, đồi núi chập chùng. Nếu không giảm tốc độ xe chậm lại, đối phương thực dễ dàng bị mất mục tiêu. Để có thể câu hai cái ròng ròng này, Mạc Ngôn cũng coi như nhọc lòng.

Lận Thu hoàn toàn không phát hiện bất thường phía sau, cùng Mạc Ngôn hàn huyên một hồi, cảm giác hơi say dâng lên, liền ngồi lại, bắt đầu nghỉ ngơi.

Nửa giờ sau, tiến vào địa phận thành phố Nhạc Dương, mặt đường trở nên rộng và thẳng, Mạc Ngôn không lo cái đuôi phía sau theo không kịp, vì thế tốc độ xe nhanh hơn.

Lại nửa giờ sau, xe tiến vào nội thành thành phố Nhạc Dương, Mạc Ngôn vẫn chưa dừng xe, mà trực tiếp lái hướng Phật sơn, tính toán trực tiếp đưa Lận Thu đến khách sạn. Phật sơn cách nội thành Nhạc Dương ước chừng mười lăm km lộ trình, sau khi tìm được khách sạn mà Lận Thu đã đặt, Mạc Ngôn mới đánh thức ông chủ Tứ Phương Trai dậy.

- Ồ, đã đến rồi à...

Lận Thu phát hiện xe đã dừng lại ở cửa khách sạn của chính mình đã dặt, duỗi lưng một cái, đi xuống xe, cười nói:

-Mạc Ngôn, thật sự không có ý định ở cùng tôi à?

Mạc Ngôn nhìn đồng hồ, hiện tại đã là bốn giờ rưỡi, nói :

- Buổi tối phải gặp bạn cũ, sẽ không làm phiền ông!

Lận Thu cười nói:

-Được rồi, chúng ta sẽ gặp ở triển lãm nhé!

Hai người chia tay, Mạc Ngôn lái xe thẳng đến thành phố Nhạc Dương.

Xe tới ngoại ô thành phố Nhạc Dương, hắn không cố ý giảm tốc độ xe chậm lại, tính toán tìm một khách sạn ở đây.

Đây gọi là đôi bên cùng tiện, tức là hắn nghĩ đến hai cái đuôi phía sau kia vô cùng có khả năng đêm nay sẽ động thủ, để không làm cho đừng người khác chú ý, hắn cảm thấy được cần phải tìm nơi hẻo lánh mà ở lại.

Mấy phút đồng hồ sau, hắn nhìn thấy một khách sạn gần bãi đỗ xe vận tải cỡ lớn.

Nơi này ở vùng ngoại thành, có vẻ yên tĩnh, sau khách sạn chính là ruộng lúa lớn, cách đó không xa, còn có một ngọn núi nhỏ...

- Chính là chỗ này!

Mạc Ngôn đưa xe chạy nhanh tới cửa khách sạn, sau khi xuống xe đi thẳng vào đại sảnh, đặt một phòng. Hắn cũng không mang hành lý bên mình, sau khi cầm khóa cửa, liền trực tiếp đi sang nhà ăn của khách sạn.

Nhà ăn Khách sạn cách đại sảnh chừng một trăm năm mươi mét, đúng trong phạm vi ý thức bản ngã theo dõi được.

Chờ hắn ngồi xuống ở bên cạnh bàn ăn, mới vừa gọi đồ ăn xong, hai cái đuôi liền đi vào đại sảnh khách sạn.

Cô gái lúc này đã thay đổi một bộ quần áo bình thường, trang điểm nhạt, thoạt nhìn không phải thực bắt mắt, hơn nữa cũng chỉ là tiêu chuẩn bình thường.

Sau khi lấy được khóa phòng, nàng không ngừng lại, mà trực tiếp đi về phòng.

- Sao lại chỉ có một mình cô ta?

Mạc Ngôn thấy hiếu kỳ, nhưng có chút cân nhắc, liền hiểu được.

Hắn đứng dậy đi đến phía trước cửa sổ nhà ăn, nhìn lại bãi đỗ xe đằng xa xa, quả nhiên, cái tên Mã Quân kia đang ngồi ở trong xe, đang cầm kính viễn vọng bội số lớn nhìn về phía khách sạn bên này...

- Một trong một ngoài, quả là rất chu đáo.

Mạc Ngôn mỉm cười, không hề hiểu hành tung hai người này, ngồi trở lại bên cạnh bàn ăn, an tâm hưởng thụ đồ ăn của thành phố Nhạc Dương.

Ước chừng năm giờ rưỡi, Mạc Ngôn ăn hết bữa tối, đang chuẩn bị tính tiền rời đi, nhà ăn lại có vài người đi tới.

Một người đàn ông chừng ba mươi tuổi đi tuốt ở đàng trước, hắn ngẩng đầu nhìn thấy Mạc Ngôn, không khỏi ngẩn ra.

Mạc Ngôn thấy người này, cũng có chút kinh ngạc, không phải kẻ thù không đụng đầu, người này sao lại cũng chạy tới Nhạc Dương?

Người này cũng không phải là người khác, chính là trưởng phòng phòng hành động của cục bảo vệ quốc thổ tỉnh A mới nhậm chức - Lộ Lương!

Lộ Lương quay đầu, thấp giọng nói mấy câu cùng người bên cạnh, sau đó thẳng đến chỗ Mạc Ngôn.

Mạc Ngôn cười chào hỏi, nói :

- Xin chào, Lộ tổ trưởng.

Lộ Lương nhìn thấy Mạc Ngôn, trong lòng khó chịu...

Nói thực ra, ấn tượng của hắn đối với Mạc Ngôn có thể nói kém tới cực điểm, nhưng thú vị chính là, hắn sở dĩ được điều từ tổng cục đến tỉnh A, ít nhất có một phần ba nhân tố là vì người thanh niên đáng chán ghét này.

- Sao cậu lại ở chỗ này?

Lộ Lương lạnh lùng hỏi.

Nếu như có thể mà nói, hắn muốn trốn ở một nơi bí mật gần đó quan sát Mạc Ngôn, nhưng lần này tới Nhạc Dương, hắn có nhiệm vụ trong người, lúc này hắn có chút bận tâm Mạc Ngôn sẽ can thiệp vào nhiệm vụ của mình.

Về lực sát thương của Mạc Ngôn, hắn từng tự thể nghiệm qua, có ấn tượng trực tiếp nhất, nói thực ra, hắn thật tâm không hi vọng thấy Mạc Ngôn ở nơi này.

Mạc Ngôn cười nói:

- Tôi tới xem triển lãm!

Thật sự là sợ điều gì sẽ gặp điều đó... Tim Lộ Lương nhảy dựng, nói :

-Cậu đến thăm tuần lễ triển lãm tôn giáo?

Mạc Ngôn nói :

- Đúng vậy, triển lãm thực thú vị. Sao vậy, Lộ tổ trưởng cũng đến xem triển lãm?

Lộ Lương tức giận nói :

- Cậu cảm thấy được tôi có hứng này sao?

Mạc Ngôn có thể nghe ra oán niệm trong ngữ khí người này đối với chính mình, ha ha cười nói:

- Lộ tổ trưởng, oán khí của anh thật lớn, sự tình sớm đã trôi qua rồi, nghĩ nhiều làm gì?

Lộ Lương lạnh lùng nói:

- Lần sau đến lượt tôi ném cậu xuống dưới lầu, cậu có thể không để bụng hay không?

Mạc Ngôn thực thà nói :

- Không hề.

Lộ Lương ngẩn ra, nói :

- Cậu độ lượng như vậy sao?

Mạc Ngôn lắc đầu nói:

- Không quan hệ với độ lượng, nếu anh có thực lực xách tôi lên ném xuống dưới lầu, tôi sẽ khóc hô bái anh làm thầy... Anh đừng mắt trợn trắng lên vậy, tôi nói thật mà!

Đây gọi là không hài lòng được nửa câu, Lộ Lương cùng Mạc Ngôn thật sự không có tiếng nói chung, nghe xong lời này, lại càng không thể.

Hắn xoay người muốn đi, rồi lại xoay người, thực nghiêm túc hỏi:

- Lần này cậu tới, thực sự chỉ là xem triển lãm?

Mạc Ngôn đương nhiên không sẽ nói cho hắn nghe lời nói thật, cười nói:

- Đương nhiên là xem triển lãm, chẳng lẽ là để làm tặc sao?

Hắn nói xong, trong lòng cũng kỳ quái, người này không yên ổn mà ở Uyển Lăng, chạy tới Nhạc Dương làm cái gì?

Lại nữa, hắn vì cái gì vừa nghe nói mình tới xem triển lãm, liền trở nên căng thẳng như thế?

Mạc Ngôn trong bụng nghi hoặc, Lộ Lương cũng không khá hơn chút nào. Hắn nhìn thấy Mạc Ngôn, trong lòng cân nhắc, có phải nên an bài người theo dõi người nầy hay không. Nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy được, mặc dù là chính mình đích thân xuất mã, cũng chưa hẳn có thể theo được Mạc Ngôn, những người khác càng không cần phải nói.

Nếu là bị Mạc Ngôn phát hiện, hơn phân nửa lại trình diễn một màn như trong thôn dân tộc kia, thật sự không tránh được tự rước lấy nhục nhả. Vừa nghĩ đến đây, Lộ Lương lập tức bỏ qua ý niệm theo dõi trong đầu. Ngoài ra, hắn đến Nhạc Dương có nhiệm vụ khác, lúc này sai người đi cũng không thích hợp.

- Chỉ mong ngươi thực sự chỉ là tới xem triển lãm...

Lộ Lương không mặn không nhạt nói một câu, sau đó liền xoay người rời đi.

Nhìn thấy bóng lưng của hắn, trong lòng Mạc Ngôn thấy kỳ quái, người này đến Nhạc Dương, chẳng lẽ có quan hệ với văn vật triển lãm lần này?

Nếu thật là như vậy, vậy cũng ứng với câu nói vừa rồi kia, không phải kẻ thù không đụng đầu! Mạc Ngôn đến, mục đích rất rõ ràng, chính là vì văn vật trong tôn giáo này mới có thể tích lũy nguyện lực mấy trăm năm thậm chí là hơn một ngàn năm.

Việc này liên quan đến hắn, hắn không có gì dao động, một khi mục tiêu đã xác định, hắn tuyệt đối sẽ không chút khách khí thổi quét không còn.

Mạc Ngôn nhẹ nhàng vuốt ve ngọc bội trước ngực...

Loading...

Xem tiếp: Chương 224-1: Tôi Chưa Từng Giết Người

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Gạt Lệ Cho Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 42



99 Cách Sống Cùng Ông Chồng Khó Ở

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 15


The Cutting Edge

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 11


Nghe nói anh yêu em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 48