Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhật Lạc Vân Hi

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 45
Chương mới nhất: Chương 45
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Truyện kể về một chú công có cuộc sông vô cùng hạnh phúc êm đềm và không biết trân trọng chạy theo hận thù để rồi làm người ấy bị tổn thương bỏ đi nơi khác sống 10 năm.

Danh sách chương Nhật Lạc Vân Hi


Chương 21

21 _____

Từng giây từng phút ở chung thật giống như được quay lại khoảng thời gian trước mười năm tuổi, ôn nhu, quan tâm cùng cẩn thận săn sóc đều ‘sưởi ấm’ trái tim Vân Hi… Nhưng đáy lòng vẫn có chút kháng cự khiến cậu không thể ở bên cạnh hắn như ngày xưa, vén rèm lên, nhìn nắng sớm chiếu sáng rực rỡ, nỗi lòng chất chứa ngổn ngang, không một khắc được bình yên….


Loading...

Chương 22

22 “Vân Hi, xe bus em đang ngồi cũng sắp tới điểm dừng rồi, em muốn đi đâu, tôi đưa em đi. ” Cười khẽ, lời nói mang theo một sự quả quyết, biết chắc chắn đối phương sẽ đáp ứng hắn….


Chương 23

23 Cùng Trình Mộ Vũ ăn xong bữa tối cũng đã hơn chín giờ, khéo léo khước từ đối phương đưa về, Vân Hi tự mình chậm rãi bước đi trên đường phố nơi phồn hoa đô thị… Cước bộ nhàn nhã đứng trước một cửa kính, nhìn bên trong trưng bày một chiếc đồng hồ màu đen, khóe miệng Vân Hi khẽ cong.


Chương 24

24 Căn phòng không bật đèn dần dần có ánh sáng, Vân Hi hơi ngẩng đầu, nhìn thật cẩn thận người mở cửa rồi ngay lập tức nhẹ nhàng khép cửa lại Đường Dịch Thần, Vân Hi cũng không lên tiếng, nương theo ánh trăng nhìn Đường Dịch Thần khẽ khàng đi tới bên giường cậu…, thân thủ khẽ mở chăn ra một chút, phát giác trên giường không có ái nhân, Đường Dịch Thần tay hơi cứng đờ, dường như tức khắc cảm nhận được gì đó, tầm mắt như thường nhật dừng tại trong góc Vân Hi đang ngồi, không một tia xấu hổ do vô ý tự vào phòng, mà trái lại mỉm cười đầy ôn nhu cùng sủng ái “Sao lại ngồi dưới đất———.


Chương 25

25 Vân Hi nhìn ra ngoài cửa sổ xe, có chút hối hận, từng cơn đau đầu báo cho cậu biết, tất cả đều là sự thật, cậu sao có thể ma xui quỷ khiến đồng ý Đường Dịch Thần đưa đi làm, xoa bóp cái trán đang phát đau, than nhẹ một tiếng.


Chương 26

26 Cũng đã có ý tránh đi, Đổng Phàm nhìn khoảng không trống rỗng phía trước mắt, trong lòng cũng bắt đầu cảm thấy chán nản. Nếu đã biết rõ đáp án rồi thì lưu lại cũng không có nghĩa lý gì nữa…thở dài một hơi, hắn lặng yên vô tức rời đi….


Chương 27

27 ‘Vân Hi, chúng ta bắt đầu lại một lần nữa đi. ’

‘Vân Hi, anh rất yêu em, yêu đến mức tâm đều đau…’

‘Chờ sau này yên ổn, chúng ta sẽ mua một toàn nhà ở vùng ngoại ô, cùng nhau ẩn cư sống đến già, được không?’

…….


Chương 28

28 Tầm mắt mông lung lúc sáng lúc tối, tuy rằng không biết chính mình vì sao ở đây, nhưng lại không hề hoảng hốt, ngay cả cái chết cũng không còn thấy e ngại thì cậu còn có thể sợ hãi điều gì nữa?

“Vân Hi, cậu thấy thế nào.


Chương 29

29 Cánh cửa phòng bệnh lại một lần nữa bị mở ra, không ai chú ý tới, nhưng khi dừng bước đến bên giường bệnh của Vân Hi, Lục Minh Tuyên cùng Đường Dịch Thần thái độ lại ăn ý đến kì lạ “ Anh tới đây làm gì———-.


Chương 30

30 Chưa hoàn toàn thanh tỉnh, bên tai Vân Hi văng vẳng âm thanh gì đó, muốn tìm nơi phát ra tiếng nhưng bóng đêm lại dần dần bao phủ chiếm lấy toàn bộ tâm trí của cậu….


Chương 31

31 Tiếng thở khe khẽ thể hiện người đang ngủ say mệt mỏi cơ nào, Vân Hi ngắm nhìn trìu mến người trước mắt, nâng ngón tay gầy mảnh lên, men theo những đường nét mềm mại của bức tranh Minh Tuyên say nồng, khóe môi Vân Hi gợi lên một đường nét mờ nhạt có cảm giác không thành lời, khiến người ta không hiểu được đến tột cùng đó là vui sướng hay là bi thương…… Vội che tiếng ho khan bật ra, Vân Hi thật cẩn thận ngồi dậy, nhìn thoáng qua đứa con đang nằm trên giường rồi đứng dậy đi ra ngoài phòng ngủ.


Chương 32

32 Nhìn ly rượu đặt trên mặt bàn, Đường Dịch Thần trước sau vẫn bảo trì một tư thế lặng lặng nhìn chằm chằm nó, dường như chiếc ly trong suốt kia chính là tâm tình hiện giờ của hắn, bình thản không một gợn sóng….


Chương 33

33 Màn đêm buông xuống, ánh trăng mờ ảo cũng ngưỡng ngùng vương vấn bên khung cửa sổ, sự nhu hòa tràn ngập nơi nơi, cảm giác an tĩnh thoái mái bao trùm tất cả….


Chương 34

34 Thân thủ muốn đoạt lại phụ thân trong lòng đối phương, động tác của Minh Tuyên càng trở nên tăng tốc, chiêu thức bình ổn nhưng lại vẫn bị Đường Dịch Thần xảo diệu (né tránh) kịp thời né tránh, nhìn ba ba vẫn còn nằm trong lòng tên hỗn đản kia, lửa giận nháy mắt bùng cháy khiến tâm tình của Lục Minh Tuyên đang vững vàng trở nên hỗn loạn, sự bình tĩnh nhiều năm lúc này đều tan thành mây khói…

Ánh mắt biến đổi, nắm chặt tay thành quyền, lao thẳng đến chỗ Đường Dịch Thần, mang theo quyền phong mãnh lực đầy uy vũ làm cho Đường Dịch Thần phải lui về sau mấy bước, trong mắt hắn tuy ánh nên sự tán thưởng nhưng lại càng nhiều sự hờn giận….


Chương 35

35 “Các người đừng cãi nhau nữa. ” Tuy thanh âm suy yếu nhưng lại có tác dụng đến bất ngờ, nhìn không khí lãnh lẽo giữa mấy người kia đã đình chỉ, Vân Hi cúi đầu ôm trán đang đau đớn “…mấy người đi ra ngoài đi, tôi muốn yên lặng một chút.


Chương 36

36 “Cả đời là cha con…. ”

Lúc này lời nói đó khiến trái tim Vân Hi đang lạnh thấu một lần nữa được sưởi ấm, cậu ngẩng đầu nhìn lên hai khuôn mặt đang vô cùng lo lắng cho mình… Có lẽ đây là một cơ hội do ông trời ban tặng, tuy rằng không biết nó có phải là niềm hạnh phúc chân chính dành cho cậu không nhưng cũng như lời Bạch Vũ đã nói, cả đời trốn tránh cũng chỉ có thể rước lấy sự thống khổ vô tận mà thôi, cho tới tận lúc này, phương pháp duy nhất giải quyết được mọi khúc mắc chính là đối mặt…

“Đường Dịch Thần———-.


Chương 37

37 Làm thủ tục xuất viện tất cả đều đã ổn thỏa, dường như sợ Vân Hi đổi ý, Đường Dịch Thần thủy chung không rời khỏi cậu nửa bước, đem hình dáng của đối phương thật cẩn thận thu vào đáy mắt.


Chương 38

38 Hai người lặng lẽ ngắm nhìn thân ảnh của nam hài đã trưởng thành kia dần dần khuất bóng trong tầm mắt….

Đường Dịch Thần cúi đầu nhìn Vân Hi đang bên cạnh mình, có chút ngập ngừng hỏi “Chúng ta về nhà đi.


Chương 39

39 Tới điểm đến cũng là lúc màn đêm đã buông xuống, đêm tối ở ngoại ô có chút gì đó vắng vẻ heo hút, nhưng bên trong xe lại ngập tràn sự ấm áp…

Nhìn Vân Hi vẫn đang say nồng gối lên khuỷu tay mình, trong lòng Đường Dịch Thần nổi lên sự thỏa mãn khôn cùng, cửa xe chầm chậm được bên ngoài mở ra, ngẩng đầu liếc nhìn Lâm Hạo Nhiên đang đứng ngoài xe, Đường Dịch Thần gật đầu “Cám ơn.


Chương 40

40 Say giấc gần trọn một ngày, Vân Hi khởi động thân thể có chút mềm nhũn, vô lực của mình; dưới chân là thảm lót cực dày, mang đến xúc cảm thật mềm mại.


Loading...