41 Con người sợ hãi cái chết, là vì những thứ chưa biết và còn vướng bận. Còn Triệu Hàm Như, ngoài sống để báo thù cho bố mẹ, cô đã không còn bất kỳ động lực gì cả.
42 Khúc Nhạc kinh ngạc nhìn Triệu Hàm Như, không tiếp tục kiên trì nữa. Thật ra mỗi ngày ngủ ba, bốn tiếng là chuyện bình thường trong giới người thép ở Wall Street, cả anh cũng là người tràn trề tinh lực, không cần nhiều thời gian nghỉ ngơi.
43 Triệu Hàm Như nhìn máy tính, cầm ly café, vẻ mặt nghiêm túc: “Em thấy anh nói đúng. Số nợ của Bryant quá cao, nhưng về cơ cấu thì trong thời điểm kiềm chế lạm phát này, bọn họ làm cũng đúng.
44 Bác sĩ riêng của Khúc Nhạc là một ông chú hói đầu, tình tính nóng nảy, cầm theo hòm thuốc hùng hổ xông vào: “Bệnh nhẹ thế này thì tự tới phòng khám! Lại còn dám kêu chú chạy tới đây một chuyến!” Khúc Nhạc nhún vai, chỉ màn hình máy tính.
45 Khúc Nhạc nằm trên giường, mơ màng ngủ, loáng thoáng nghe tiếng lục đục ngoài cửa thì giật mình tỉnh giấc ngay. Triệu Hàm Như tay xách đầy đồ, khó khăn mở cửa.
46 Triệu Hàm Như bất mãn quay lại nhìn anh: “Thế thái độ của anh cũng nên tốt chút chứ. Bệnh nhân nên có dáng vẻ bệnh nhân, về giường nằm đi. ” “Em chắc chắn mình làm được hả?” “Làm cái gì?” “Nấu canh hầm cháo đó.
47 “Em nói đúng, làm quỹ nguy hiểm rất cao, còn bên đầu tư ngân hàng thì chỉ cần chăm chỉ thôi là có thể lăn lộn được kha khá rồi. Nếu cố gắng thêm thì trước 30 tuổi là có thể làm được phó tổng, cộng thêm may mắn nữa thì chắc trước 40 tuổi làm được giám đốc điều hành ấy.
48 Triệu Hàm Như khuấy cháo đang dần đặc lại: “Nếu bố mẹ em biết anh thì chắc chắn sẽ rất tán tưởng anh. Mấy tháng nữa em sẽ thành niên, luật sư lại vội vàng liên hệ với em để xử lý thủ tục.
49 Tống Cẩn thở dài: “Cháu cần gì phải thế? Cháu hoàn toàn có thể sống sung sướng ở Mỹ, sao cứ cố chấp muốn nhúng vào thau nước dơ kia? Bây giờ dì đã hiểu rõ, chẳng có gì quan trọng bằng tính mạng cháu.
50 “Em thích à?” Khúc Nhạc hỏi. Triệu Hàm Như gật đầu như giã tỏi: “Dù sao thì em cũng không tìm được chỗ nào tốt hơn đâu. ” “Bao gồm cả giường và bồn tắm lớn?” Nhìn đôi mắt trong veo của cô, Khúc Nhạc bắt đầu nghi ngờ có phải tư tưởng của mình quá đen tối rồi hay không.
51 “Hội đồng niên cậu nói là hội nào? Không phải là cái hội bát nháo của Cynthia đấy chứ?” “Không phải đâu, là hội du học sinh Mỹ, chắc là cậu cũng nghe qua rồi.
52 “Đừng trách tôi, tin tức này là do Khúc Nhạc để lộ đó, chắc là công lao của cậu ấy không ít để khiến Cmart đi đến bước đường ngày hôm nay. ” Vu Hạo chỉ vào Khúc Nhạc, cười nói.
53 “ỪTừ Bình Vĩ nhìn Khúc Nhạc tháo kính ra, cảm thấy hơi đố kỵ. Con gái trong nước thường thích đàn ông lạnh lùng khó gần như anh. Nhưng mắt thẩm mỹ của gái Tây và con gái trong nước hoàn toàn khác nhau.
54 “Vì thế mới nói, thứ của mình rồi sẽ là của mình, thứ không phải của mình thì chớ ép làm gì. . . Khúc Nhạc, anh đừng cảm thấy tiếc nuối. . . ” “Anh có gì để tiếc nuối chứ?” Khúc Nhạc lườm cô.
55 Triệu Hàm Như giật mình kêu lên, chân tay luống cuống nhìn anh, cảm thấy lúc này còn xấu hổ gấp một vạn lần so với trong tưởng tượng của cô: “Đánh thức anh rồi sao?” “Không đâu? Em cho rằng anh đang nói mơ sao?” Vẻ mặt của Khúc Nhạc rất khó coi.
56 Lần đầu tiên Triệu Hàm Như và Triển Lệnh Nguyên gặp mặt là ở ngay trong phòng làm việc ở tầng trên nhà cô. Triển Lệnh Nguyên vừa vào đã bắt đầu bắt bẻ đủ thứ: “Chọn ngay ở đây à? Môi trường thế này mà cậu cũng có thể làm việc được à? Chỉ có mấy cái bàn, mấy cái máy tính thôi sao? Cũng quá tùy tiện rồi đấy?” “Apple cũng lập nghiệp từ một gara, điều kiện của bọn em như vậy đã là không tệ rồi.
57 “Cô nàng ấy thích cậu đó. ” Triển Lệnh Nguyên và Khúc Nhạc đi vào thang máy. Chưa đợi cửa thang máy đóng kín, anh ta đã tỏ ra mờ ám dùng cùi chỏ để chọc Khúc Nhạc.
58 “Cuối tuần có muốn đến nhà anh không?” “Đến nhà anh sao?” Triệu Hàm Như từ từ thò đầu ra từ sau màn hình máy tính, ngây ra nhìn anh. “Cuối tuần ở nhà anh có tụ tập, mấy người lần trước đều sẽ tới, em qua tiếp đón bọn họ giúp anh.
59 Trần Tử San cũng cười nói: “Bọn cậu còn không quan sát cẩn thận bằng cậu nhóc Từ Bình Vĩ đấy. Dáng Triệu Hàm Như đúng là hơi nhỏ nhắn thật, nhưng tính cách hoàn toàn trái ngược với Tiêu Khả Nhi, sau này có lẽ có trò hay để xem rồi.
60 “Mọi người đang nói chuyện gì mà vui vẻ vậy?” Trần Tử San vừa dứt lời, Triệu Hàm Như và Khúc Nhạc đã đẩy cửa đi vào, nụ cười ấm áp rạng ngời trên mặt khiến tất cả mọi người đều choáng váng.