101 -Anh Vũ-linh hét với volum cực lớn -? -Kún đang trong bệnh viện kìa -hả, sao nó lại ở đó-Vũ hốt hoảng -. -Linh lắc đầu -thế bệnh viện nào lắc đầu -trời –Phong gõ đầu Linh- gọi hỏi ih -ah há -Mắt Linh sáng lên gọi lại cho Hoàng Thiên ========================= Ở bệnh viện trung tâm, có một bọn trai lẫn gái, còn mặc áo quần ih học tiến vào Thiên đạp cửa cái rầm.
102 -tôi mún ra ngoài đi dạo-nhỏ nói mặt ngức lên nhìn Thiên -uk-Thiên dịu dàng nhìn nhỏ, lòng nhỏ lại chợt nhói lên, anh mắt này rất quen thuộc, wen đến nỗi nhỏ hok muốn nhìn thấy nó.
103 Mưa! một giọt…. hai giọt……mưa trút xuống nhanh tới mức hok kịp để người ta phản ứng. Hoàng Htiên kéo nhỏ chạy tran h mưa ỏ một mái hiên gần đó. Tại sao lại vậy? “ông trời ông đang khóc thương cho tôi ư”-nhỏ ngước mắt nhìn trời mưa Hoàng Thiên cới áo khoát lên vai nhỏ.
104 " Giống như cánh chim bay tìm mãi ánh nắng xa xôi Ngày cuối năm ấy trôi qua còn nhưng bông tuyết băng giá Bước trên phố thênh thang đường vắng những tiến mưa rơi Từng áng mây cứ trôi đi vội vã Cho từng ngày giá lạnh bước cứ bước về đâu một khi giấc mơ.
105 Sáng hôm sau -mày ỉư nhà, hok được đi –Vũ ngăn hok cho nhỏ đi -thôi mà anh, em đi được-nhỏ nũng nịu -hok là hok-Vũ buông lại một câu trươc skhi lên xe -hừm-nhỏ làm mặt giận Nhưng ngay sau khi Vũ đi thì nhỏ……cũng đi theo và kẻ tòng fạm chẳng ai ngaòi Hoàng Thiên Vì là nhỏ muốn đi xe đạp nên Hoầng Thiên đành lấy hết sức để đạp, còn nhỏ sau lưng thì cứ khúc khích cười -chưa bao giờ đi xe đạp hả-nhỏ cười -ah uh-HoàngThiên đỏ mặt -khục khục, sao lại có người như cậu nhỉ -này sao cô hok hoie sảo lại có người như cô, ác độc như mỵ phù thủy -uh đấy, phù thuỷ đấy, thế mà cũng có người thik -nhỏ cười -…………….
106 Nhỏ đứng ngoài chờ Hoàng Thiên dắt xe vào gửi trong trường. Một bóng dáng quen thuộc hiện trước mặt, Hoàng Tử vẫn như ngày nào chỉ có thêm chút lạnh vào bất cần.
107 Hoàng Thiên quàng tay qua vai nhỏ nói: -mình thik như lúc trước hơn -thấy mặt nhỏ ngơ ngơ hok hỉu gì Hoàng Thiên típ-lúc ấy hai đứa thường đối đầu ấy -cậu thik thế thật hả-nhỏ ngước mắt lên nhìn hoàng Thiên, mặt gian gian -uh -thế thì-nhỏ vừa nói vừa làm động tác phụ, ngay lập tức Hoàng Thiên ngã xấp về trước -hừ, Giang đứng lại cho tôi –hoàng Thiên đứng dậy chạy theo nhỏ -lêu lêu đừng mơ -nhỏ vừa chạy và.
108 Hoàng Thiên bế nhỏ đến fongf y tế, đúng lúc Vũ cũng ở đó ra -sao thế Thiên-Vũ hỏi, mặt lo lắng -em hiok bik nữa, chắc tại mệt wa’ -uk ……………………… …………………………………………� � �.
109 -tao bik mày vẫn còn thik Giang mà, sao fair khổ thế chứ -thiên buông tiếng thở dài Hoàng Tử bước đi, trong đầu trống rỗng, cậu xuống fongf y tế hok fải vì vết thương mà hok mún nhắc đến chuyện này nữa, cậu hok mún nghe bất cứ chuyện gì về Liên, về Giang cả………… ============== Hoàng Thiên nắm lấy bàn tay nhỏ, lo lắng hiện rõ trên mặt -Hoàng Thiên, cô kiu lên tập hợp –một cô bạn chạy vào -uk –Hoàng thiên quay sang nhìn nhỏ rồi bước đi cùng cô bạn kia Hoàng Thiên vừa đi thì Hoàng tử lại vào.
110 nho tinh day thay cai bong quen thuoc nho nhan ra do la ai - hoang tu ( nho goi) hoang tu quay lai nhin nho rat quay lung dinh đi - anh hay nghe em noi đã mọi chuyuện không phải như the đâu - không phải sao ?( hoang tu hoi) - dung la em co noi la tro choi nhung thuc su la em thick anh that long em ko he coi do la tro choi.
111 - con noi sao muon ve truong cu, ba oi con biet ba rat yeu hoang tu con chang la j so voi anh ay noi that voi ban nhieu luc con ghet ba ghet haong tu nhung gio thi khac con khong con ghet nua vi von biet hai nguoi deu la nguoi than cua con,con chi mong ban hay quan tam toi me mot chut thoi được ko ba - ban hieu, ba xin loi con.
112 Nhỏ ngồi dậy , quyệt hai hàng nước mắt rồi lấy hai tay vỗ vỗ má. ”không được khóc” nhỏ đã hứa với Hoàng Thiên như thế. Lòng nhỏ chợt chùn xuống, nhỏ thừ mặt, đưa mắt ra bên ngoài, ánh nắng mai hắt chiều vào khuôn mặt nhỏ , ngoài kia mọi thứ vẫn bình thường, sinh động.
113 -đúng-tụi con trai nhao nhao hưởng ứng -………. -nhỏ hok nói gì chỉ mỉm cười, chỉ có trong lớp này nhỏ mới có thể cười, vui chơi và làm gì mà mình muốn “liệu có như thế này mãi hok?” Reng…!!!.
114 -đi thôi -uk-nhỏ cúi đầu đáp Hôm nay tụi nó có một bữa ăn xả hơi và nạn nhân là nhỏ. tụi nó la cà khắp nơi rùi đích đến là………ai về nhà đó^^ Nhỏ thả phịch người trên giường, nhắm mắt”nếu một ngày phải xa cái lớp này mãi mãi thì sẽ ra sao?”.
115 -Hey, Hoàng Thiên-Nhỏ gọi, cười tít mắt -xế đâu ra thế-Thiên trố mắt nhìn -he he của tui mừ-nhỏ cười -uk, chẹp đi thôi-thiên nhảy lên con Nouv của mình -đi 1 xe thui, xe tui-Nhỏ thảy chìa khóa cho Thiên -uk-Thiên cười Hai đứa đi giữa đường mà la ó ầm trời làm mọi người cứ nhìn.
116 -Thôi anh tha ày đấy, nếu có lần sau thì anh ày chìa khóa lun đêý -anh, iu anh nhìu chụt choẹt –nhỏ ôm chầm lấy Vũ - thấy mà gúm, thui cô nương-Vũ đẩy nhỏ ra -he` he` Mai từ đâu lù lù đi tới…….
117 Tối,Nhỏ cùng Hoàng Thiên đi chơi, mọi việc khá suông sẻ. Khi về Hoàng Thiên bỗng ôm nhỏ từ đằng sau, nhỏ làm rớt cả con gấu bông cầm trên tay. Hoàng thiên khẽ nhặt con gấu lên , cười khuẩy -xin lỗi , hoàng Thiên.
118 =================== Sáng hôm sau, nhỏ đến lớp. Hoàng Thiên đã ngồi sẵn từ bao giờ, cậu nằm gục trên bàn, chắc là ngủ rồi. Nhỏ chắc mẫm. Ngồi xuống cạnh Hoàng Thiên,nhỏ đưa tay vuốt những ngọn tóc mai trên mặt Hoàng Thiên, khuôn mặt đó vẫn như ngày nào, không có vết đau, trông rất yên bình (Nhỏ đâu bik rằng, chỉ vì hok mún nhỏ đau khổ nên Hoàng Thiên mới cố như thế).
119 Nhỏ gấp sách vở bỏ vào túi rùi thật nhanh nhỏ lấy cái thước gõ lên bàn giáo viên: -Cả lớp trật tự! -…………-tiếng nhốn nháo im dần(có uy ghê) -e hèm……….
120 -nhưng………. nhưng……. . Hoàng Tử em………hok thể……… -nho rkhocs to hơn -……………-Hoàng Tử sốc , im lặng hok nói gì -Em rất thik anh, Hoàng Tử……. . nhưng……. .
Thể loại: Nữ Phụ, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50