21 Hai tháng sau, Tiêu Dao cốc,Trời cao xanh thẳm, mây trắng phiêu bồng. Xa xa, núi cao tầng tầng lớp lớp, liên miên bất tận, hình thành nên tấm bình phong tự nhiên mà xinh đẹp.
22 “Tại sao ngươi lại ở đây?”“Ta là đến thăm ngươi nha!” Tô Khinh Lăng làm một bộ đương nhiên, biểu tình giống như bọn hắn cực kì thân thuộc vậy, khiến bọn Hạ Hà lắc đầu cảm thán.
23 “Hoá ra ngươi không có ngủ gật. ” Tô Khinh Lăng cười tà khí, tuyệt không che giấu tia đùa giỡn trong mắt. Hạ Tư Lạc trợn mắt liếc nàng, đứng lên đi ra ngoài.
24 Tiêu Dao môn, thiện phòng,Bàn gỗ sáng ngời, sạch sẽ cùng thức ăn đủ hương đủ vị khiến tiểu trùng tham ăn trong bụng Tô Khinh Lăng đã sớm kêu gào, chỉ kém chút nữa là nước miếng tràn ra.
25 “Gặp qua hoàng tử!”Trong đại sảnh Tiêu Dao cốc, một trung niên nam tử mặc lam bào thấy Hạ Tư Lạc đi đến liền đứng dậy hành lễ với hắn. “Ân!” Hạ Tư Lạc đơn giản gật đầu, ngồi xuống.
26 Trời cao xanh thẳm, bồ câu trắng như tuyết giương cánh, đậu trên mái hiên cung điện nguy nga. Từng tia nắng nhẹ rơi, khiến cho từng chiếc lông chim lấp lánh, loé lên ánh sáng trong như ngọc.
27 “Vương gia, chúng ta thật sự đi Bắc Phượng sao?” Hạ Hà, Xuân Vũ nhìn vẻ mặt nhàn nhã của Tô Khinh Lăng, hỏi. Hai nàng đến giờ còn không dám tin tưởng điều đó là thật.
28 “TÔ KHINH LĂNG!!!”Thanh âm bén nhọn xé toạc không gian, khiến chim chóc trong rừng cả kinh bay tán loạn, khiến cho người khác không khỏi bịt lỗ tai vì đau nhức.
29 “TÔ KHINH LĂNG!!!”Tô Viện Viện trừng mắt nhìn theo cái xe ngựa đã đi xa, hé ra khuôn mặt tức giận đến vặn vẹo. Nỗi sợ hãi khi gặp phải cường đạo sớm đã biến mất, bốc hơi bay theo gió.
30 “Hoàng huynh, hoàng huynh…”Hoàng cung vốn rất yên tĩnh, Tô Long Ngạo đang đặt bút phê duyệt tấu chương, đột nhiên nghe thấy “ma âm” kêu la bên ngoài, giật mình kéo một đường mực thật dài.
31 “Đối… đối với hắn có tâm?”Long Thiếu Khuynh biểu tình thực cổ quái, hiển nhiên là bị hoảng sợ không nhẹ. Hắn nghe nói Bắc Phượng Thập Nhất hoàng tử là sư huynh của Hoàng thượng đã kinh ngạc không nhỏ, lại nghĩ tới tin đồn Nhàn Vương cùng Hoàng thượng, sẽ thực không phải đoạn tụ chi phích chứ? Nghĩ đến đây, lông tóc khắp người dựng đứng, Long Thiếu Khuynh hắn xác định rồi, lần sau gặp mặt “hắn” phải bảo trì khoảng cách mới được.
32 “Hoàng cung Bắc Phượng cùng Nam Diệu quả nhiên bất đồng. ”Tô Khinh Lăng một thân bạch y nhẹ nhàng, ngọc cốt phiến khẽ lay, từ tốn dạo khắp hoàng cung, trong lòng đánh giá một vòng.
33 “Chuyện gì xảy ra?”Một đạo thanh âm lạnh lẽo truyền đến, thân ảnh Hạ Tư Lạc xuất hiện trong tầm mắt đám người. Rốt cục cũng dụ được chuột ra khỏi hang!Tô Khinh Lăng nhìn Hạ Tư Lạc, lông mày nhếch lên, trong lòng thầm tính toán.
34 “Hạ Tư Lạc, tối ta ở đâu?”Tô Khinh Lăng treo trên tay Hạ Tư Lạc, đem Nghiên Nhi còn đang giận đến giơ chân vứt ra sau đầu. Ngẩng đầu lên, nàng nhìn vẻ mặt lãnh khốc của hắn, khẽ cười.
35 Sáng sớm hôm sau, mặt trời lên cao ba sào ruộng, trong cung lại sớm náo nhiệt. Nhóm phi tử phiêu phiêu xinh đẹp, vừa đánh cờ vừa nói chuyện phiếm. Cung nữ, thái giám nhân lúc rảnh rỗi cũng bát quái một phen.
36 “Cái gì?”Nghiên Quý phi cùng Từ Nghiên Nhi đồng thời biến sắc. Hoàng nhi / biểu ca cư nhiên để một nam nhân trụ lại tại tẩm cung? Trong cung chẳng lẽ không có phòng khách?“Hắn ở tẩm cung, vậy đêm qua Thập Nhất hoàng tử ở đâu?” Từ Nghiên Nhi nhịn không được hỏi, đôi mắt to trừng cung nữ kia.
37 Tô Khinh Lăng mi chớp một cái, khoé miệng xả ra một độ cong nhỏ, tựa tiếu phi tiếu nhìn chằm chằm Nghiên Quý phi. Hay ột câu không hiểu cấp bậc lễ nghĩa! Miệng thì nói Hạ Tư Lạc, nhưng ẩn tình lại mắng nàng là khách nhân lại không rõ thân phận, cưu chiếm thước sào.
38 Cơm nước no đủ, cuộc sống thật tốt đẹp!Tô Khinh Lăng dùng bữa sáng kiêm cơm trưa thật phong phú xong, liền lảo đảo đi đến thư phòng Hạ Tư Lạc. Nàng muốn đi xem chút xem, băng sơn kia trở lại nơi này làm cái gì.
39 “Tiểu mỹ nhân, Thập Nhất điện hạ của các ngươi đi đâu rồi?”Sáng sớm lại trình diễn tiết mục cũ, Tô Khinh Lăng phe phẩy ngọc cốt phiến, mang theo hai tỳ nữ cùng hai bảo tiêu, một thân bạch y thong dong.
40 “Nguyên lai, ngươi chính là Thái tử!”Tô Khinh Lăng cuối cùng cũng mở miệng, bộ dáng cũng không động. Tuy là Hoàng đế tương lai, nhưng khí thế xem ra còn kém băng sơn mỹ nam của nàng cả mảng lớn.