41 “Y, vị này là?”Hoàng đế nhìn Tô Khinh Lăng, thấy thiếu niên trên người mặc cẩm y bào xinh đẹp, khí chất cao quý, dung mạo tuấn mỹ, thoạt nhìn không giống người thường, nhưng lão lại chưa bao giờ gặp qua, hơn nữa Thái tử cư nhiên lại là người dẫn đường cho “hắn”.
42 “Vân Sắc công chúa giá lâm…”“Vũ Tình công chúa giá lâm…”“Bách Thiền công chúa giá lâm…”Sáng sớm, tại cung điện của Thập Nhị hoàng tử nghênh đón ba vị công chúa.
43 Hôm sau, trời trong nắng vàng, thiên không vạn dặm không mây. Cửa thành Bắc Phượng kinh mở rộng, phủ kín mười dặm hồng lụa, hai bên thị vệ xếp thành hàng lối chỉnh tề, nghênh đón sứ thần Đông Nhạc và Tây Thành.
44 “Bái kiến chư vị hoàng tử…”Sứ thần hai nước hướng tới đám hoàng tử hành lễ, mâu quang không dấu vết đánh giá bọn hắn. Trong chúng hoàng tử ở đây, phải tìm ra được đối tượng hoàn hảo để lựa chọn.
45 “Bộ dạng miễn cưỡng gọi là được. ”Tô Khinh Lăng nhẹ nhàng thổi lá trà. Nữ tử trong bức hoạ cũng được, cùng Vương phi nhà nàng có chăng có thể so một chút.
46 “Aizzz, ta nói a…”“Có thích khách!!!”Lời nói của Tô Khinh Lăng bị thanh âm la hét đánh gãy. Mọi người cả kinh, nhìn lại, liền thấy một nam tử đeo mặt nạ bạc cùng hơn 20 hắc y nhân từ bên ngoài vọt vào.
47 Thân ảnh bạch sắc giống như tia chớp loé lên, xẹt qua thiên không, ai cũng nhìn không rõ hắn xuất thủ như thế nào, chỉ thấy mấy hắc y nhân bị đánh bay, đụng vào cột trụ rồi nặng nề ngã trên mặt đất.
48 “Minh Nhất, Minh Nhị!”Tô Khinh Lăng đột nhiên lên tiếng, đánh vỡ không khí giương cung bạt kiếm trong đại điện kim bích huy hoàng, cũng đem lực chú ý của mọi người hướng đến nàng.
49 “Cẩn thận phía sau!”Tô Khinh Lăng sửng sốt một giây, sau đó biểu tình khôi phục lại thản nhiên như thường. Quản hay không hắn nhận ra nàng là nữ, cũng không ảnh hưởng đến nàng.
50 “Chủ tử…”Một màn này bất thình lình xảy ra khiến mọi người hoảng sợ. Hạ Hà, Xuân Vũ sợ đến mức thét chói tai. Minh Nhất, Minh Nhị sửng sốt, nhanh chóng phi theo thân ảnh màu lam, cũng không quản sự tình trong đại điện.
51 “Còn muốn đuổi?”Lão đầu áo lam dẫn theo Tô Khinh Lăng chạy đến trong rừng thì dừng lại, quay đầu nhìn bọn Hạ Tư Lạc đuổi theo sau. Ánh mặt trời mang theo hơi ấm thản nhiên chiếu xuống, tạo nên những mảng ánh sáng màu vàng kim sáng chói.
52 “Có!”Lão đầu áo lam đột nhiên nhãn tình sáng rực, hai hay vỗ vào nhau, tựa hồ tìm được ý hay. Tô Khinh Lăng nhíu mày nhìn lão, xem xem lão đầu này hình như có ý xấu nha!Hạ Tư Lạc, Minh Nhất, Minh Nhị cùng chú ý tới lão.
53 Hoàng cung Bắc Phượng trải qua một hồi hỗn loạn đến cẩu huyết. (ta chém đó)Tam hoàng tử Hạ Diệu Lạc ý đồ ám sát Hoàng thượng, cướp ngôi vị Hoàng đế, chọc giận lão.
54 Thời gian như nước chảy mấy trôi, chẳng mấy chốc đã đến tháng năm. Trời cao xanh như biển, ánh sáng ôn hoà khiến người ta cảm thấy thoải mái. Hoa hoa cỏ cỏ thi nhau nở rộ, sắc màu dập dờn, tràn ngập hương thơm thanh u khiến tâm tình người ta sảng khoái.
55 Cung điện kim bích đắm chìm trong dương quang sáng lạn, ngói lưu ly chiết xạ ánh sáng màu ngọc bích, càng thể hiện sự hoa lệ của hoàng cung. Trong Ngự Thư phòng, Long Tiên hương từ đỉnh lư lượn lờ dâng lên, nhưng lại không thể khiến người ta cảm thấy an tâm, ngược lại là có một tia áp lực khó hiểu.