61 Trầm mặc một hồi lâu!- Ha ha ha…Lê Ân Tĩnh đột ngột cười như vỡ đê, hai vó chổng lên trời, hình tượng thục nữ hoàn toàn biến mất trong con mắt trợn tròn của Lâm Hàn.
62 Sáng ngày mốt!Mặc dù hệ thống đã thông báo tiến độ dung hợp kiếm là một ngày, nhưng trên thực tế, Lâm Hàn phải đợi thêm sáu tiếng mới hoàn mỹ dung hợp, tức là khoảng rạng sáng hôm nay.
63 Tròng mắt Lâm Hàn đảo như rang lạc, không chờ Lê Ân Tĩnh và thanh niên kia nói gì, hắn đã chợt đứng ra chắn trước mặt Lê Ân Tĩnh. Đến rồi!Trong lòng thanh niên kia mừng thầm, hắn đã dò xét người khác bằng phương pháp này cả chục lần, gần như lần nào cũng thành công.
64 Lê Ân Ninh biết, lúc này có nóng lòng cũng không có tác dụng gì. Lấy lại bình tĩnh, nàng hơi kích động nói:- Em bị người ta mang ra làm đồ giao dịch đó! Có biết hay không?- Hả?Lê Ân Tĩnh nhíu mày:- Vậy là sao? Chị bình tĩnh lại đi, kể rõ ràng đầu đuôi câu chuyện cho em đã.
65 Hoàng gia. - Gả em cho con trai trưởng của thành chủ Lâm Tuyệt? Để làm gì? Lâm Tuyệt cũng không đại biểu cho Lâm gia. Cần gì phải làm thế?Lê Ân Tĩnh đột nhiên nhíu chặt lông mày, không thể hiểu được tại sao “anh rể” kia lại quyết định như vậy.
66 - Ồ!Lâm Thế Hùng vẫn nhàn nhã uống trà, lé mắt nhìn Lâm Hàn, thản nhiên nói:- Hóa ra ngươi chính là Lâm Hàn, con trai thư sinh của Lâm Tuyệt!Trong giọng nói tràn đầy khinh miệt, một con mọt sách trói gà không chặt mà thôi.
67 Đấu trường Hoàng Thổ!Nơi giải trí quen thuộc của giới quý tộc thành Băng Nguyên, đồng thời cũng là nơi chôn thây của hàng tỷ đấu sĩ, những kẻ hèn mọn mang sinh mạng ra làm thứ mua vui cho kẻ khác.
68 Chíu!Lâm Hàn phát động thuật Phi lôi thần, biến mất khỏi vị trí, né khỏi chiêu thức tất sát của Lâm Thế Hùng. Ma pháp không gian?Không phải! Không có dấu hiệu tinh thần lực xé mở không gian, giống như dùng một loại năng lượng khác, kết hợp với thân thể để xuyên thấu qua không gian vậy.
69 Theo thủ ấn hoàn thành, cảm giác nguy hiểm trong lòng Lâm Thế Hùng càng trở nên mãnh liệt hơn. Từ phía sau “vương miện”, một con thần long gỗ không biết chui ra từ xó xỉnh nào, cái đầu hơi kỳ dị với mỏ nhọn hoắt, có vẻ giống yêu tinh hơn là rồng…Thân rồng dài tới hai mươi mét, vô cùng hung mãnh, cái miệng há lớn, gào thét uốn lượn công về phía Lâm Thế Hùng.
70 Lâm Thế Hùng xoay đầu lại, trong lòng bắt đầu thấy có gì đó chột dạ. Người đến là ai? Là một cường giả đứng trên đỉnh phong của đại lục Ma Võ, là trụ cột vững chãi của cả Lâm gia, thậm chí còn là trụ cột của học viện Cửu Long! Cường giả Võ Thần cấp hai của Lâm gia, đồng thời cũng là ông nội Lâm Thế Hùng hắn: Lâm Chấn Sơn!Từ nhỏ tới lớn, Lâm Thế Hùng đã sống trong tín ngưỡng với cha ông! Ông nội hắn không phải thiên tài, nhưng có thể dùng sự bền bỉ đạt được đến mức độ ngày hôm nay, hơn nữa còn sinh ra được một đứa con trai thiên tài như cha hắn! Đến đời hắn, Lâm Thế Hùng vẫn luôn cố gắng phấn đấu, hy vọng có thể trở thành thiên tài số một Lâm gia, thậm chí là số một học viện Cửu Long, khiến cha ông nở mày nở mặt, nhưng đến nay, ước mơ của hắn vẫn chưa từng thành hiện thực!Một thứ yêu nghiệt chân chính vẫn luôn đè ép trên đầu hắn! Cướp đi mọi vinh quang mà đáng ra hắn phải được hưởng!Lần này, chuyện liên quan đến mỏ tiên thạch này thực sự quá quan trọng, cả thành Cửu Long gần như dậy sóng, các thế lực lớn, kể cả trong học viện hay ngoài học viện cũng đều rục rịch.
71 Lê Ân Tĩnh chưa trả lời, Uy Thanh Liên đã kiêu ngạo ngẩng cao đầu, tự hào nói:- Nàng là tiểu thư Altar William, là em gái của…- Đủ rồi!Lê Ân Tĩnh ngắt lời:- Ta muốn nói chuyện riêng với hắn.
72 Kết giới tan đi, thân ảnh hai Lâm Hàn và Lê Ân Tĩnh dần hiện ra trước mắt mọi người. Lâm Hàn chưa kịp phản ứng gì, Uy Thanh Liên đã lạnh nhạt lên tiếng:- Chuyện cần biết ngươi cũng đã biết, hiện tại thì giao đại tiểu thư cho ta thôi!Lâm Hàn cười khổ, chuyện này hắn cũng không phải là người quyết định.
73 - Khốn nạn!Vừa về tới phủ thành chủ, chạm mông xuống ghế, Lâm Chấn Sơn đã tức giận trừng mắt vểnh râu, vỗ mạnh xuống bàn quát lên:- Đường đường cùng mang họ Lâm, không lo nghĩ cho Lâm tộc cũng thôi đi! Không ngờ lại hạ đao tương tàn! Nhất là trong thời điểm cần các ngươi xuất lực như bây giờ! Khốn kiếp, các ngươi có biết có bao nhiêu thế lực đang nhìn chằm chằm vào cái thành Băng Nguyên này không hả? Nơi đây bây giờ là một mỏ tiên thạch duy nhất, khổng lồ nhất trong mười vạn năm gần đây có biết không hả?Lâm Thế Hùng hổ thẹn cúi đầu, không dám nhìn ông nội.
74 - Nói đi!Lâm Chấn Sơn tựa lưng vào ghế nhàn nhã nói. Hiện giờ, Lâm Chấn Sơn đã biết được Lâm Hàn đang nghĩ cái gì. Là một lão già thành tinh, hơn nữa lại sinh sống trong một tộc hải nạp bách xuyên như Lâm gia, kiến thức và độ lượng của Lâm Chấn Sơn thực sự rất tốt.
75 Tỳ thuộc thổ trong ngũ hành, ý nghĩa như nguồn cội của năng lượng, giống như đất cung cấp chất dinh dưỡng cho cây vậy. Đối với một Ninja, Tỳ vị không chỉ là một cơ quan, mà nó còn đại biểu cho cả hệ tiêu hóa, là một hệ thống duy nhất có thể tổng hợp năng lượng cung cấp cho cả cơ thể.
76 Lâm Hàn say thật rồi. Lê Ân Tĩnh hôm nay thật đẹp, nàng mặc một bộ váy dạ hội hồng, chiếc thắt lưng nhỏ cách điệu, càng làm tôn lên vòng eo thon xinh xắn của nàng.
77 Trận “tra tấn” đã qua đi, Lâm Hàn nhe răng nhếch miệng cố nhịn đau, tập tễnh trở về chỗ ngồi. Cô nàng này đúng là muốn chơi xỏ hắn! Nãy giờ Lâm Hàn bị giẫm không dưới ba mươi lần, đôi giày mới đáng thương đã báo hỏng hoàn toàn.
78 Thấy Lâm Hàn tinh thần no đủ, thần thái sáng láng đi ra, vẻ mặt của hai người nơi đây có phần rất kỳ quái. Lão già Lâm Chấn Sơn nhìn lướt qua khắp người hắn, khiến Lâm Hàn nổi cả da gà.
79 Thu lại tâm tình, Lâm Hàn bắt đầu để ý đến người tiều phu trung niên kia. Thấy hắn cũng có ý tốt, sợ mình gặp nguy hiểm nên chạy tới xem giúp đỡ được gì không, Lâm Hàn cũng thầm cảm thấy có chút vui vẻ trong lòng.
80 Lúc đó, Lâm Hàn mới chỉ là Hạ nhẫn, còn con Hắc Lôi Cẩu này đã là ma thú cấp bốn, chênh lệch hai bên là quá lớn. Nhưng nhờ có thuật phi lôi thần kỳ diệu, Lâm Hàn không tốn mấy sức đã khiến Hắc Lôi Cẩu thương tích đầy mình.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Dị Năng
Số chương: 13