41 - Cũng tốt! Thử loại kiếm pháp này luôn một thể!Lâm Hàn lẩm bẩm trong miệng, tay vẫn không ngừng sử dụng kiếm, tiêu diệt từng mảng từng mảng xương khô.
42 Vừa lên xe, Lâm Hàn đã ngay lập tức nhắm mắt nhập định. Vừa rồi còn không thấy gì, nhưng vừa ngồi xuống, hắn đã cảm thấy nội tạng truyền đến từng cơn đau nhức mãnh liệt, khiến hắn không thể không nhanh chóng trị liệu.
43 Chíu!Lỗ tai giật giật, thần kinh trở nên căng như dây đàn, Lâm Hàn nhanh lẹ né sang một bên, hiểm hiểm thoát khỏi một đòn tấn công từ sau lưng. Phập!Tiếng vũ khí đâm sâu vào gỗ vang lên, không chỉ thế, cây liễu mà Lâm Hàn vừa chém rụng xuống hồ đột nhiên bốc cháy, làm nước trong hồ bốc hơi mù mịt rồi mới không cam lòng dập tắt.
44 Bốn ngày sau. Lâm Hàn, Gary, và cả Lê Ân Tĩnh lại trải qua bốn ngày yên bình, không có chặn đường, không có giặc cướp, không có xương khô. Chiếc xe gió vẫn chạy băng băng trên con đường đã định trước, hướng về phía Đông – Đông Bắc, địa phận của công hội ma pháp.
45 Tại sao đấu khí lại biến mất sao?Lê Ân Tĩnh ngước nhìn bầu trời đầy sao, hai tay bó gối, khuôn mặt xinh đẹp nổi lên chút gì đó hoài niệm. Nàng tiếp tục dùng giọng điệu từ tốn giải thích.
46 Đây là một ngôi làng nhỏ bé, nằm lọt thỏm giữa vùng sơn dã hẻo lánh gần thượng lưu sông Hoàng Thủy. Đám người Gary, Lâm Hàn và Lê Ân Tĩnh vốn cũng không định dừng lại đây, chẳng qua chỉ vào tiếp tế chút lương thực, chút đồ dùng cần thiết, tranh thủ tắm giặt xả hơi đôi chút mà thôi.
47 Lúc này, ở hồ Ngư Tinh cách làng nửa dặm. Một thân hình nhỏ nhắn đang trầm mình trong nước, chỉ để lộ cái đầu xinh xinh với mái tóc xõa và khuôn mặt có phần hơi đỏ ửng.
48 Tài Phán Trảm, đó là chiêu thức được Lâm Hàn sáng tạo ra nhờ kết hợp kiếm thuật và phi lôi thần thuật. Cũng là những gì mà hắn lĩnh ngộ được trong lần ngộ kiếm trước đó.
49 Trong lúc đám thôn dân tuyệt vọng nhất, không biết kẻ nào đột ngột cơ linh hô lớn:- Mọi người mau mau cầu xin đại thánh! Đại thánh có thể tạo ra hồng thủy, chắc chắn sẽ ngăn được lại!Lúc này, Lâm Hàn vẫn còn khoanh tay đắc ý nhìn cảnh tượng trước mắt.
50 Xe gió lại khởi hành lướt băng băng trên con đường gập ghềnh của sơn đạo. Lâm Hàn, Lê Ân Tĩnh và Gary lại lên đường, tiếp tục cuộc hành trình của mình.
51 Lâm Hàn quyết định rồi. Giải quyết xong chuyện lần này, hắn phải về nhà một chuyến. Dù sao, cũng đã một năm không được gặp cha mẹ rồi, tận sâu trong đáy lòng Lâm Hàn cũng nổi lên chút gì đó nhớ nhung.
52 Lâm Hàn lẳng lặng nhắm mắt, tiêu hóa thông tin được Gary cung cấp. Thứ nhất, khả năng giám sát của ma pháp sư vong linh cực mạnh. Thứ hai, vong linh sợ lửa, sợ nước, và sợ ánh sáng!Lửa có thể thiêu đốt tử khí, nước có thể thanh lọc dơ bẩn, ánh sáng có thế tịnh hóa vong linh.
53 - Thủ… thủ lĩnh…Một tên ma pháp sư canh gác bến cảng hơi run run hỏi. Trong lòng hắn đang cảm thấy cực kỳ nghi hoặc, tại sao thủ lĩnh lại đột ngột muốn dùng thuyền trở về công hội ma pháp như vậy?“Thủ lĩnh” lúc này có vẻ cực kỳ cao hứng, cười ha hả nói:- Khà khà, hôm nay lão tử cao hứng, tạm tha mạng chó cho ngươi.
54 Nguy hiểm!Lúc này, trong đầu Lê Ân Tĩnh chợt nổi lên cảm giác đó, hơn nữa còn rất mãnh liệt!Sao lại như vậy? Ngọn lửa thủ hộ của ta chưa đến cấp thánh không thể phá, tại sao lại có cảm giác nguy hiểm này?Chiu!Một âm thanh xuyên phá không gian quen thuộc vang vọng bên tai, Lê Ân Tĩnh đột nhiên cảm thấy sau lưng tê rần, một thứ vũ khí nào đó đâm vào lưng nàng, đẩy nàng lảo đảo lùi lại cả chục mét.
55 Từ mặt đất bao la, một người gỗ khổng lồ trồi lên mặt đất. Người gỗ này cao tới mười lăm mét, thân thể vô cùng lực lưỡng, khuôn mặt có vài phần dữ tợn với răng nanh dài và đôi mắt sáng rực lửa, quanh thân người gỗ còn có một con thần long quấn quanh, cực kỳ uy vũ.
56 - Cấm chú hệ hỏa thật đáng sợ, rốt cuộc là vị pháp Thánh nào? Alatia của công hội ma pháp? Hay là Hoằng Liêu của Thiên Thần Giáo Đình?Trên bầu trời, một người trung niên chân đạp phi kiếm, phong tư hiên ngang quan sát tình hình bên dưới, trong mắt là một mảnh ngưng trọng.
57 Lâm Hàn đáng thương, quằn quại ôm lấy mắt, tru lên thống khổ. Đối diện hắn, cô nàng kia dường như chẳng có vẻ gì là quan tâm, nếu có cũng chỉ là vẻ hả hê, cười trên nỗi đau của người khác mà thôi.
58 Nhiệm vụ ẩn?Theo giải thích của hệ thống, nhiệm vụ ẩn là những nhiệm vụ không được công bố, được ký chủ hoàn thành trong vô thức. Nếu hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng sẽ tới tay, nếu không hoàn thành, vậy thì coi như nhiệm vụ chưa từng xuất hiện.
59 Kiếm Kusanagi! (Kiếm Thảo Thế), hay còn gọi là kiếm Thiên Tùng Vân. Thanh kiếm gắn liền với tên tuổi của Orochimaru, và sau này là Uchiha Sasuke!Theo truyền thuyết Nhật Bản, thanh kiếm Kusanagi này được tìm thấy ở đuôi Bát Kỳ Đại Xà khi mà Susanoo tiêu diệt nó, tên ban đầu là kiếm Thiên Tùng Vân, sau này được trao cho nữ thần Amaterasu, nó mới được đổi tên thành kiếm Thảo Thế!Còn trong Naruto, kiếm Thảo Thế này là một vật bất ly thân của Orochimaru, còn thanh kiếm của Sasuke chẳng qua chỉ là hàng nhái lấy tên theo đó mà thôi.
60 Hiện giờ vẫn còn lại một lần quay thưởng, Lâm Hàn quyết định để dành đến lần sau. Có thể lúc nào đó nguy cấp lôi ra làm cọng cỏ cứu mạng cũng không tồi! Chứ hiện tại Lâm Hàn đã thấy mình có quá nhiều thứ cần để tâm, nếu thêm bất cứ phần thưởng gì, có khi hắn sẽ bội thực mất.
Thể loại: Xuyên Không, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50