21 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
22 Diệp Bạch phi thân từ trên cửa sổ ra ngoài, độ cao năm tầng đối với cậu mà nói không đáng nhắc tới, xoay người một cái trong nháy mắt liền lặng yên không một tiếng động dừng ở trong bãi đỗ xe phía sau, lông tóc không hao tổn gì.
23 Triệu lão bản cuối cùng cũng hiểu được một chút, không hề nhiều lời, cho người đi lái xe, sau đó bảo Diệp Bạch ôm Phương Cảnh Thường lên xe, xe chạy đến phía sau thành giải trí, nơi đó có thể trực tiếp cho xe chạy vào.
24
Diệp Bạch nhìn thấy Phương Cảnh Thường, lập tức đi qua hỏi han ân cần, đem Lý Sùng Duyên đáng thương quên ở một bên, nói: "Anh thế nào rồi? Còn có chỗ nào không thoải mái không? Muốn tìm bác sĩ đến xem không?"
Phương Cảnh Thường lắc đầu, nói: "Cám ơn, đã tốt rồi.
25
Diệp Bạch nắm cổ tay Đào Mạc Kỳ không buông tay, nói: "Anh thật là quá đáng ghét. "
Đào Mạc Kỳ đau đến độ đầu gối mềm nhũn trực tiếp quỳ gối trên mặt đất, chung quanh bảo tiêu cùng trợ lý kinh hô một tiếng, lập tức muốn vây lại.
26 Triệu Hoài Phong đặc biệt tiêu sái rời đi, lưu lại Lý Sùng Duyên sững sờ ở đương trường, Diệp Bạch thì lại bị kỳ động dục làm cho vựng vựng hồ hồ, hoàn toàn không chú ý tới cảm giác tồn tại của Triệu Hoài Phong.
27 Lý Sùng Duyên đặc biệt muốn đem Diệp Bạch từ trên giường lôi xuống dưới, sau đó đem người ném vào trong phòng tắm hảo hảo tắm rửa sạch sẽ, bất quá nhìn bộ dáng híp mắt thích ý, lại có chút không đành lòng.
28
Kỳ nghỉ một tuần làm Lý Sùng Duyên đều có quầng thâm mắt, ngày hôm sau Diệp Bạch phải về đoàn phim, lúc này mới thành thật, ngủ sớm.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lý Sùng Duyên lái xe đưa Diệp Bạch đi căn cứ, đưa người đến tận nơi, lúc này mới lại lái xe đi.
29 Đôi mắt Lý Sùng Duyên nhíu lại, trong lòng có so đo. Diệp Bạch nghe qua là có quan hệ với Đào Mạc Kỳ thì sửng sốt một chút, sao lại nơi nào cũng có chuyện của hắn vậy, thật là một người khiến người ra chán ghét phiền muộn.
30 Lý Nam Dịch vốn dĩ là tới quấy rối, bất quá cùng Diệp Bạch ăn nhịp với nhau, lập tức liền ăn ý đến không chịu được. Lý Sùng Duyên muốn tìm Diệp Bạch hảo hảo đàm luận một chút về vấn đề tự tôn của nam nhân, bất quá Lý Nam Dịch ăn vạ ở đây không chịu đi, còn nói muốn ở lại ăn cơm chiều.
31 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
32 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
33 Buổi chiều có cảnh phát nổ, Đái Khải bảo người chuẩn bị hơn nửa ngày. Đoàn phim từ trước đến nay đều tài chính nhiều, chuyên gia phát nổ cũng là chuyên gia phát nổ thâm niên, nghe nói kinh nghiệm phong phú.
34 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một mặt ngốc manh của mỹ nhân thanh lãnh, tương phản này manh giết một đống fan.
35 Diệp Bạch chọn xong kịch bản, liền gọi điện thoại nói cho Diệp Thất Chỉ. Diệp Bạch chọn chính là một bộ kịch bản võ hiệp, thoạt nhìn còn rất không tồi.
36 Diệp Bạch trợn tròn mắt, sao lại đến nơi nào cũng đều có thể gặp được Thời Quân Tranh chứ? Đối phương quả thực giống như con ruồi bọ ong ong la hoảng vậy nha.
37 Lý Sùng Duyên mang theo Diệp Bạch lại đi gặp cha mẹ, chuẩn bị chào hỏi một cái liền về nhà. Diệp Bạch lập tức ngoan đến giống như mèo con, đầu tiên là chào từng người, sau đó liền đứng yên không lên tiếng, làm cảm giác tồn tại của mình trở về không.
38 Từ khi bộ phim truyền hình đầu tiên Diệp Bạch quay phát sóng, nhân khí của cậu liền đặc biệt vượng, thù lao đóng phim nghiễm nhiên đã giống như diễn viên một đường đóng phim rồi.
39 Lý Sùng Duyên nói: "Mẹ anh cho em ở lại, chứng minh đã tiếp thu em một chút rồi, không nghĩ tới nhờ họa được phúc, còn may mà có Lưu Thiến Tuyết hỗ trợ.
40 Thời Quân Tranh thấy Thôi Hướng Trung cười như thân sĩ ôn hòa, cả người hắn liền sởn cả tóc gáy lên, nụ cười vốn dĩ trên mặt nay lại cứng đờ hóa đá, giật giật khóe miệng, cười so với khóc còn khó coi hơn, nói: "A, đúng vậy, vừa rồi Diệp Bạch nói gặp chút phiền toái, bảo tôi qua giúp cậu ấy một chút.