21 Mưa rừng
Hôm nay anh gặp một cơn mưa rừng. Lúc thấy nó sùm sụp từ xa anh vẫn phóng xe như ăn cướp kèm cái tặc lưỡi “Mưa giỏi lắm thì… ướt là cùng chứ có cái đếch gì đâu”
Nhưng anh đã nhầm.
22 Mỗi tháng một lần tôi bơ vơ trên con đường này. Tôi sợ nó, vì những lúc một mình lướt xe trên đường tôi thường nhớ về những kỷ niệm êm đềm đang trôi chầm chậm.
23 Hôm nay nhân bọn Haivl đăng lại bài của anh (đếch biết lần thứ bao nhiêu rồi, à mà đăng lại càng tốt, cái đấy anh ưng vì chứng tỏ những thứ linh tinh anh viết ra chẳng đến nỗi vứt đi) nhưng các chú ạ, anh xin chia sẻ đôi dòng như này.
24 Hôm nay vừa kéo ghế ngồi vào bàn ăn sáng (có gì đâu, lại vẫn là món xôi giò cổ truyền 13k một đĩa, nhai trệu trạo như bò nhai rơm. Dạo này anh tiết kiệm dù biết ăn bún bò vẫn ngon hơn) thì có người anh quen biết bước tới vừa cười vừa hỏi:
- Chuyện của em sao rồi?
Anh cũng cố nặn ra nụ cười đáp lễ, bảo:
- Vẫn thế thôi!
Đó là kiểu trả lời cố tình qua quýt, cốt đừng để bị hỏi thêm câu gì nữa.
25 Hôm nay mùng một tết, cả ngày bố chỉ có mỗi việc đi ra, đi vào để trở nên bận rộn hơn và không phải nhớ quá nhiều về con. Bà ngoại hỏi “Bố có muốn nói gì với con gái nữa không?”.
26 Khách hàng của mình đa dạng. Có những vị bước từ trên “Lếch xù” xuống, giày da bóng lộn như những người có tiền hay chém danh ngôn “Xổm *** Cụ Ra Nôn”, tiền rút ra mùi nước hoa điếc hết cả mũi.
27 Tối nay ngồi cà phê, cu em kể lể chuyện gì đó, chợt nó ngước lên hỏi anh có nhớ ở Hà Nội có cái bánh gì mà bên ngoài bọc xôi không?
Mình vỗ đùi đen đét: “Bánh khúc!”
Phải rồi bánh khúc nóng.
28 Bên Tây á, chúng nó như này…
Anh Vệ mới chuyển đến khu mình được mấy tháng. Nghe bảo anh mới đi tây về, hình như nghiên cứu hay bảo vệ đề tài gì đó liên quan đến cơ chế phát dục của muỗi anophel.
29 Những năm đất nước đang trong thời kỳ bao cấp, đi đâu cũng nghe bài tuyệt tình thi mang tựa đề “10 yêu”. Theo các nhà lý luận văn học thì xét về nghệ thuật nó chả ra đếch gì, nhưng xét về nội dung thì nó phản ánh cực kỳ sinh động bức tranh toàn cảnh về đời sống nhân dân lúc bấy giờ.
30 Chỗ mình hay có tây ba lô đi qua, gọi theo dân mình là đi phượt. Đứa nào đứa nấy to cao, khỏe mạnh như rớt trên trời xuống. Bọn nó phóng xe uyn ầm ầm, trai gái đứa nào cũng đẹp một cách hoang dã - nhìn mà thèm.
31 Bốn thằng mũi tẹt da vàng thách đấu với bốn thằng tây ba lô. Bằng khả năng tiếng Anh siêu hạng, sau một hồi nói mỏi cả mồm, mình chốt lại với tụi nó một câu:
- Bọn mày thua trả hai trăm ngàn tiền sân, thắng không phải trả tiền.
32 Chiều tà. Đang xỏ giày chuẩn bị ra sân đá trận rèn luyện sức khỏe, bất chợt có 2 em tây ghé vào, sau lưng họ là ông hàng xóm nhà mình. Ông hàng xóm chỉ chỉ vào mình bảo:
- Hỏi eng ni nì, tui không biết tiếng Anh.
33 Phiếm
Cách chỗ làm vài trăm mét có cái quán cà phê quen. Chủ quán là đôi vợ chồng tuổi trung niên. Anh chồng chăm đọc sách, cứ vắng khách lại thấy anh đang đọc một cuốn gì đấy.
34 Chiều mùng bốn tết, đi xa về, hỏi thằng cu cháu:
- Theo mày thì hết tết chưa?
Nó nhìn ra ngoài đường (chắc ước lượng xem người đi chúc tết có đông không), xong ỉu xìu bảo:
- Hết rồi thì phải…
Ừm, nghe lời thằng này leo lên giường ngủ luôn, vì trẻ con luôn đúng.
35 Buổi sáng ra đến phố, trưa ông anh họ gọi ra quán làm cốc cà phê ôn nghèo kể khổ, tiện thể bàn kế hoạch làm ăn luôn. Đang đói sẵn, hỏi dự án gì thế anh, ngon không cho thằng em theo với? Ông anh gật đầu bí hiểm: “Nói chung là hay đấy, để anh gọi thằng em này đến ta bàn bạc cho cụ thể”.
36 Những năm đầu thập niên 90, ngành thời trang nước ta chứng kiến một cơn địa chấn mang tên Quần đùi Thái. Khỏi phải nói chứ từ anh giai làng mò cua bắt ốc đến các hot boy thành phố, ai không sắm được quả quần đùi Thái được xếp vào hạng bần nông.
37 Hồi bé bé, buổi tối hay đi xem phim bãi, phim màn ảnh rộng chiếu ngoài bãi đất hoang nên gọi là phim bãi. Chiều chiều nhìn từ xa thấy cái phông vải trắng bóc dựng lên là biết ngay tối nay kiểu gì cũng có cái để xem.
38 Tôi có khoảng năm hay sáu cái quần bò không những xước, có cái còn rách nữa. Đi nhậu với bọn bạn học cùng ngày trước, đứa thì mặc sơ mi, quần tây đứng ngắt (khuyến mại thêm chìa khóa ô tô lủng lẳng bên sườn) trong khi mình thì mặc quần bò xước, áo phông, giày lười.
39 Hôm trước chạy xe đường Hồ Chí Minh, buổi trưa dừng lại làm suất cơm bụi ở thị trấn Lạt.
Đang chan chan, húp húp, thi thoảng tinh tế liếc bộ ngực đầy đặn như cái ấm điện do Liên Xô sản xuất những năm thập kỷ 80 của cô chủ quán thì có đoàn phượt thủ tấp vô.
40 Buổi trưa về nhà ông anh ăn cơm. Lúc ăn, tôi hỏi anh “Con bé váy đen lúc sáng đó có chồng chưa?”. Ông anh bỏ bát xuống bảo “À chưa! Chú mày thích hả?”.