41 Chương 41 “Hai người nói xem đây là cái gì?” Hàn Chương đột nhiên nói. “Chính là dây vàng áo ngọc!” Nàng tức giận nói, đã bắt đầu phiền chán cái thứ này.
42 Chương 42 Ngoài cửa sổ, mặt trời rực rỡ xuyên qua lá trúc rơi vào trong phòng, một đám vết lốm đốm nho nhỏ hình tròn xoay xoay bên trong, hơi hoa mắt.
43 Chương 43 “Vậy thì…” Nàng nghĩ kỹ, “Sư phụ ta không ở trong thành, chàng cũng không thể đến Thục trung xa như vậy, chúng ta viết thư cho sư phụ trước, nói lão nhân gia ngài đến đây, theo chàng được không?”“Được thì cũng được, nhưng hình như quá thất lễ.
44 Chương 44 “Cái này thì hơi khó, tên sư phụ không hay, ông ghét nhất là bị người ta gọi tên ra. ” Nàng nhíu mày nghĩ nghĩ, “Ông có hiệu là Điểm Thương cư sĩ, chàng cứ gọi vậy đi, gọi như vậy ông sẽ không để ý đâu.
45 Chương 45 “Theo đệ Vương Thụy và Thái Hồ thủy trại có buôn bán với nhau không?”Nam Cung Nhược Hư trầm giọng hỏi, cùng lúc đó thì gác bút, nhẹ nhàng nắm tay Ninh Vọng Thư, ra hiệu nàng đừng sốt ruột.
46 Chương 46 Đêm dài người vắng, vạn vật tĩnh lặng, Ninh Vọng Thư nằm trên nóc nhà, nghe mõ gõ hai tiếng, rồi lặng lẽ bám góc tường trượt xuống, co người lại, rón rén đi tới cửa sổ…Lúc sáng nghe được lời của Nam Cung Lễ Bình, nàng liền nghi ngờ, nhanh chóng quyết định đến nhà Vương Thụy nghe ngóng.
47 Chương 47 Ninh Vọng Thư khoát tay nói: “Không cần huynh giúp đâu, danh tiếng của huynh khá lớn, quen biết nhiều, nếu huynh giúp chỉ sợ càng giúp càng bận.
48 Chương 48 Bấy giờ Hàn Chương đang ở trong khách điếm gấp đến độ xoay vòng quanh, trà đã uống bốn, năm bình rồi, nhưng vẫn không nghĩ ra cách gì cả. Thật ra hắn cũng không biết Ninh Vọng Thư đang ở đâu!Hôm qua hắn đến Thái Hồ thủy trại chúc thọ, Ninh Vọng Thư giả làm gã sai vặt, cầm thọ lễ, cùng lẻn vào.
49 Chương 49 Về lại Mặc Cách cư, Nam Cung Nhược Hư nhiều lần dặn dò Ngưu tổng quản, buổi tối nếu có người đến phải lập tức báo cho hắn, không cần băn khoăn hắn ngủ hay không.
50 Chương 50 Tiết đại phu nhìn chằm chằm Nam Cung Nhược Hư ăn điểm tâm, nhìn hắn uống thuốc xong, mới theo hắn ra ngoài. Xe ngựa đi chậm rãi, tuy xa phu đã cực kỳ cẩn thận, nhưng xóc nảy là không thể tránh được.
51 Chương 51 Ngu lão bang chủ thấy Nam Cung Nhược Hư mồ hôi đầy đầu, thầm khó hiểu, nhưng hắn không biết từ gian ngoài đi vào, với người bình thường chỉ là ba mươi bước, còn với hắn, là chuyện rất gian nan, mỗi bước như đạp trên sóng lớn, không biết phải dùng bao nhiêu sức lực mới giữ vững cơ thể.
52 Chương 52 “Cô nương trẻ?” Ngu lão bang chủ ngạc nhiên nói, quay đầu nhìn Nam Cung Nhược Hư, thấy hắn nóng nảy sốt ruột, hiển nhiên rất có thể cô nương đó là người hắn muốn tìm.
53 Chương 53 “Tiết đại phu… Nàng…”Tiết đại phu đang bắt mạch cho Ninh Vọng Thư, nói: “Cô nương mất máu quá nhiều, hơn nữa miệng vết thương có khả năng bị nhiễm trùng.
54 Chương 54 Bất tri bất giác đã đến Tiết Sương giáng, hương thu nồng đậm, lá trúc trong Mặc Cách cư ngày càng rơi nhiều. Tiết Sương giáng: vào ngày 23 hoặc 24 tháng 10.
55 Chương 55Vào phòng Nam Cung Nhược Hư, thấy hắn cau mày, muốn chống người dậy… Nàng bước lên đỡ hắn, quở trách nói: “Chàng lại không chịu nằm yên, ngồi dậy làm cái gì?”“Nằm mấy ngày, người cứng ngắc cả rồi, ta muốn ngồi một chút.
56 Vĩ thanhKhi đến ngày ấy, chẳng ai trốn đi cả. Vì vấn đề sức khỏe, Nam Cung Nhược Hư không thể uống rượu, chỉ cần có mặt một lát, đều có đệ đệ lo chu toàn.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 155
Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 100
Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 195