Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Người Yêu Biến Hình Chương 14: Chương 8.2

Chương trước: Chương 13: Chương 8



"Tiểu Mai, cậu biết không? Kể từ sau khi cậu không làm ở cửa hàng giày nữa, những người theo đuổi cậu kia có bao nhiêu thương tâm, thất vọng, thậm chí có mấy người còn không tin, mỗi ngày đều đến gác trong cửa hàng. . . . . ."

"Vậy cũng không có gì ngạc nhiên, tiểu Mai cậu nhớ hai tên số 12, số 13 kia sao?" Nghiêm Linh Quân ngắt lời Tiểu Trân, chen miệng nói: "Chính là hai người mắt mọc trên đầu kia nha! Bọn họ thế nhưng vì hỏi địa chỉ của cậu, số điện thoại của cậu mà hạ mình tới hối lộ tớ! Thật là quá buồn cười."

"Thật ư, vậy cậu có cho bọn họ hay không nha?" Tiểu Trân hỏi.

"Hắc hắc. . . . . . Bọn họ nghĩ thật hay! Nghĩ đến thái độ mắt chó nhìn người thấp lúc đầu của bọn họ tớ đã tức giận, nơi nào còn có thể cho bọn họ sắc mặt tốt mà nhìn? Huống chi bọn họ keo kiệt đến mức nào cậu biết không?" Nghiêm Linh Quân vẻ mặt tức giận khó nhịn nói.

"Thế nào?" Tiểu Trân tò mò hỏi.

"Cậu biết bọn họ lấy cái gì tới hối lộ tớ không? Kẹo! Bọn họ lại dám cầm những thứ có thể tùy tiện nhìn thấy ở cửa hàng tiện lợi là bánh bích quy và kẹo tới hối lộ tớ! Bọn họ xem tớ là đứa trẻ dễ lừa thế kia sao? Đáng ghét, thật là quá vũ nhục tớ rồi!" Nghiêm Linh Quân tức giận nói: "Các cậu nhìn tớ đi, tớ có điểm nào giống đứa bé? Địa phương nên lồi thì lồi, chỗ nên vểnh thì vểnh, tớ có điểm nào giống như đứa trẻ chứ? Bọn họ thế nhưng lại lấy kẹo tới hối lộ tớ! Thật là không thể không nổi giận, càng nghĩ càng tức!"

Tiểu Trân không nhịn được nở nụ cười, cô ấy giả bộ nghiêm túc nhìn Nghiêm Linh Quân một hồi lâu, sau đó thận trọng như phát hiện ra chuyện lạ nói: "Nói cũng không sai, vừa nghe cậu nói như thế, tớ thật đúng là cảm thấy cậu có một chút giống đứa bé!"

"Nơi nào? Tớ có điểm nào giống?" Nghiêm Linh Quân sửng sốt một chút hỏi.

"Trước sau lồi lõm đúng là cậu không nói sai, chính là hơi lùn một chút." Tiểu Trân sắc bén mà nói.

"Làm ơn, được gọi là “xinh xắn lanh lợi” chứ không gọi là lùn, có được hay không?" Nghiêm Linh Quân liếc cô ấy một cái.

"Thật sao? Nếu như cậu nhất định nói như vậy, vậy tớ cũng không còn biện pháp." Tiểu Trân nhún vai nói với Nghiêm Linh Quân, sau đó dùng cùi chỏ đẩy nhẹ Ân Tuyên Mai bên cạnh: "Xinh xắn lanh lợi? A, tiểu Mai, cậu có từng gặp người không biết xấu hổ như vậy chưa?"

"Cái gì?" Ân Tuyên Mai sửng sốt một chút, không khỏi ngẩng đầu nhìn tiểu Trân, họ vừa mới nói cái gì thế?

Kể từ sau khi nhìn thấy Đỗ Vũ Thần nói chuyện phiếm với phụ nữ trên hành lang, cả trái tim của cô đã sớm bay đến chỗ bọn họ rồi, nào còn có tâm tình ở đây tán gẫu mấy việc vụn vặt này với hai cô ấy nữa?

"Cậu đấy, thì ra là mới vừa rồi cậu không hề nghe chúng tớ nói chuyện!" Nghiêm Linh Quân chỉ về phía cô nói: "Đàng hoàng nói cho chúng tớ biết, là người đàn ông nào khiến cậu nóng ruột nóng gan như vậy?"

"Có phải cậu gạt chúng tớ vụng trộm quen biết bạn trai không?" Tiểu Trân bày ra vẻ mặt mập mờ nhìn cô.

"Các cậu bớt nhàm chán đi." Ân Tuyên Mai liếc hai người bọn họ một cái nói.

"Đó! Đỏ mặt, đỏ mặt." Nghiêm Linh Quân ồn ào kêu la: "Mau nói cho tớ biết là người đàn ông nào may mắn được cậu ưu ái? Chúng tớ có quen biết sao? Là số mười lăm à?"

Ân Tuyên Mai không tự chủ được đưa tay che mặt: "Tớ thật sự đỏ mặt à?" Cô hỏi.

"Hàaa...! Cậu đây quả thực là “giấu đầu lòi đuôi” đấy! Còn muốn gạt chúng tớ à? Mau đàng hoàng khai ra." Nghiêm Linh Quân cười nhạo cô nói.

"Đúng rồi! Nói ra chúng tớ cũng sẽ

Loading...

Xem tiếp: Chương 15: Chương 9

Loading...