21 Diệp Khuynh Lăng thản nhiên nhìn Khương Việt, hắn không hề bận tâm về tiểu thư nhà họ La được gả vào nhà năm đó, cho dù người đó là vợ hắn, hẳn là sẽ chiếm một vị trí quan trọng đối với hắn.
22 Trong Lan Đình Hiên, Đặng Thanh Vân cùng Diệp Chí Hằng đang dùng bữa tối.
Đặng Thanh Vân gắp cho con trai không ít thức ăn, nhìn cậu ta ngoan ngoan ăn xong, rồi mới tự dùng bữa.
23 Lâm Văn Trúc và Diệp Khuynh Lăng có một đêm mây mưa, lần này động tác của hắn dịu dàng lạ thường, lần đầu tiên trong chuyện này cô cảm nhận được “khoái cảm cực độ” mà các cô gái ở Phượng Vũ Thiên nhắc đến khi tám riêng với nhau, dường như cũng hơi hiểu chút gì đó, vì sao giữa nam và nữ có quan hệ thân mật và không có quan hệ thân mật lại có sự khác biệt như thế, khi hai cơ thể dính chặt lấy nhau, một bộ phận nào đó của cơ thể quấn lấy tiến vào đối phương, sẽ chợt có một ảo giác cả thế giới này chỉ có lẫn nhau, đó là thời khắc linh hồn đến gần với đối phương nhất.
24 Sân khấu biểu diễn riêng của Lâm Văn Trúc, trong đại sảnh đều chật kín người, chỉ là người đến hiện trường đều là những nhân vật có máu mặt ở tầng lớp trên, đương nhiên không phải kiểu hân hoan vui sướng hoặc hò reo sôi nổi, cho dù lúc họ tặng thưởng, cũng là gọi tên ai tặng thưởng bao nhiêu tiền rồi có những gã sai vặt thay họ làm.
25 Đêm đó, Diệp Khuynh Lăng không rời đi.
Lâm Văn Trúc cuộn mình lại trên giường, Diệp Khuynh Lăng kéo cô vào lòng mình, xoa xoa mặt cô, ngón tay khẽ cọ cọ những sợi lông mi dài của cô, ngón tay truyền đến xúc cảm kì lạ, “Đang nghĩ gì thế?”.
26 Ngựa phi vùn vụt, lá tàn tung bay.
Trong rừng cây có thể nhìn thấy lá non lá già xếp chồng lên nhau khắp nơi, nhưng không phải là không dấu vết con người như cánh rừng ở trong phủ Thanh Sơn, cánh rừng này vừa nhìn thì đã thấy là nơi mọi người cưỡi ngựa chạy băng băng để hưởng thụ tốc độ và sự kích thích, mặt đất không hề bằng phẳng, rất nhiều chỗ nhấp nhô, thậm chí càng tiến vào sâu dấu vết con người càng ít.
27 Chân Lâm Văn Trúc bị thương, vừa về đến phủ Thanh Sơn, Diệp Khuynh Lăng bèn sắp xếp bác sĩ cho cô.
Trong Tà Vũ Hiên, nha hoàn người hầu cả đống, Diệp Khuynh Lăng cũng chưa rời đi.
28 Chân Lâm Văn Trúc bị thương, cũng bởi thế mà cô tạm thời không thể đến Phượng Vũ Thiên biểu diễn, sau khi cô bị thương, ngoại trừ hôm đó Diệp Khuynh Lăng đến thăm cô, hắn chưa từng xuất hiện ở Tà Vũ Hiên lần nữa, ý nghĩa của cô với Diệp Khuynh Lăng là gì, vào lúc này dường như mọi người đều biết, một khi cơ thể cô xuất hiện tình trạng không thể thỏa mãn dục vọng của Diệp Khuynh Lăng, trông đi, ngay cả sự quan tâm cho có lệ hắn cũng thu về.
29 Đêm lạnh như nước, trong sắc đêm thâm trầm, Bích Lạc Hiên như bị bao phủ trong sự âm u nhàn nhạt, như một biệt viện bị thời gian vứt bỏ, chủ nhân thê lương rời đi, chỉ còn lại bụi bặm vô tận, sau đó là từng lời đồn đáng sợ về viện này truyền ra.
30 Lần này Lâm Văn Trúc trở về phủ Thanh Sơn, “chân bị thương” cuối cùng cũng khỏi, sau khi vết thương ở chân cô khỏi, cô lại bắt đầu đi dạo trong phủ, bây giờ một vài người hầu hoặc là thấp thỏm kính sợ nhìn cô từ xa, hoặc là nhiệt tình lấy lòng cô, cô cảm thấy hơi thú vị, càng thích ra ngoài đi dạo khắp nơi hơn.
31 Lâm Văn Trúc tỉ mỉ kẻ lông mày cho mình, rồi chậm rãi thay quần áo, sau đó chỉnh kiểu tóc, rồi mới ra khỏi phòng hóa trang. Trong phòng hóa trang lớn vẫn bận rộn, hội vũ nữ vội vội vàng vàng thay đồ, lũ lượt vào phòng thay đồ, lại chỉnh lớp trang điểm trên mặt nhau, còn về những người biểu diễn chính, dễ thấy là họ bất mãn với môi trường ồn ào này, đang ngồi nhíu mày trước gương.
32 Phượng Vũ Thiên chịu ảnh hưởng, Lâm Văn Trúc cũng bị Kim tỷ gọi đi giữ thể diện, nhờ Kim tỷ hết lòng kinh doanh và sự giúp đỡ của ông chủ phía sau, Phượng Vũ Thiên cuối cùng cũng khôi phục lại vẻ phồn thịnh như trước, dường như mọi người đều quên mất mấy hôm trước tam thiếu giày vò Phượng Vũ Thiên thế nào, lúc ấy lòng người hoảng sợ, thậm chí có tin đồn rằng tam thiếu muốn mượn cơ hội này nhằm vào chủ nhân đằng sau của Phượng Vũ Thiên.
33 Đêm đó Diệp Khuynh Lăng không ở lại, không biết là có chuyện cần hắn đích thân đi giải quyết hay là hắn bị hành vi của Lâm Văn Trúc hôm nay làm mất hết hứng thú, sau khi hắn rời đi, Lâm Văn Trúc lại tắm rửa một lượt, rồi mới đi ngủ.
34 Đêm tối tĩnh lặng, Thái Họa mặc một chiếc váy trắng dài, đầu tóc rối loạn, khuôn mặt bị vẽ trắng bệch, thật sự giống một oan hồn, không cần nhiều lời đã khiến Lâm Văn Trúc nhìn rõ bóng ma đó là ai.
35 Nến tuôn sáp, trên vách sáp chạm trổ thành rất nhiều hình thù, Lâm Văn Trúc vươn tay phải ra, dùng móng tay quệt sáp nóng chảy vào giữa nến, hình thành một bức tường nho nhỏ, vây sáp lại không cho nó chảy ra.
36 Trong lòng Lâm Văn Trúc hiểu rõ, cái chết của La Tú Vân nhất định không thể không liên quan đến Đặng Thanh Vân, nhưng cô rất muốn biết, trong đó Diệp Khuynh Lăng sắm vai nhân vật nào, là đồng lõa của Đặng Thanh Vân, hay là biết rõ nhưng lựa chọn đứng cùng phe với Đặng Thanh Vân.
37 Lúc chạng vạng, A Lan vội vã đi vào từ bên ngoài Lan Đình Hiên, trong mắt ánh lên vẻ chế nhạo và tự đắc không chút che giấu, chế nhạo đương nhiên là Lâm Văn Trúc không tự lượng sức, tự đắc đương nhiên là chủ nhân nhà mình thì khác, cô ta đi đến bên cạnh Đặng Thanh Vân, “Tiểu thư, lúc này Lâm Văn Trúc đang đứng ở ngoài Thiên Hành Cư chờ tam thiếu đấy ạ! Hành vi không biết xấu hổ này, quả nhiên là người chui ra từ Phượng Vũ Thiên”.
38 Diệp Khuynh Lăng yên lặng nhìn người trước mắt, ánh mắt đầy vẻ cầu khẩn của cô phủ lên người hắn, như thứ gì đó nặng nề đè lên hắn, khiến hắn không thể thờ ơ.
39 Lâm Văn Trúc hồ đồ hiếm thấy mà đi theo Đặng Thanh Vân ra ngoài, trong lòng cô biết Đặng Thanh Vân thế này nhất định có mưu đồ gì đó với mình, nhưng sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, lòng cô như chết lặng, dù sao thì có xui xẻo hơn nữa cũng có thể xui xẻo đến đâu được? Ngay cả bản thân cô cũng không biết tương lai mình sẽ làm thế nào.
40 Hai huynh đệ mặt ngoài thì hòa thuận, có thương có lượng mà nhắc đến ngày giỗ của Nhậm Vũ Tinh, nhưng lại ngầm giương cung bạt kiếm. Người khác có lẽ vẫn không hiểu được vì sao đại thiếu và tam thiếu nhà họ Diệp lại ầm ĩ thành như vậy, luôn cảm thấy giữa huynh đệ họ có hiểu lầm, bây giờ thì náo loạn, nhưng nói không chừng một ngày nào đó sẽ diễn trò huynh đệ tình thâm cũng nên, còn bản thân hai người họ lại biết rõ, kết quả giữa hai bên sẽ chỉ là ngươi sống ta chết.