521 Vừa nghe xong, tất cả mọi người đều khiếp sợVitas và Laurence kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía cô gái nhỏ trên màn hình, can đảm mà thản nhiên đưa ra yêu cầu như thế !!Hai tròng mắt Tưởng Vĩ Quốc ngưng động, sắc mặt căng ra nhìn về phía cô“ Ba trăm bảy mươi vạn lẻ một đồng ?” Trang Tĩnh Vũ cảm thấy thú vị khi nghe con số này, đôi mắt hiện lên ý cười, nhưng giọng nói đầy uy nghiêm, nói: “Này… cô gái nhỏ, chai rượu đỏ của cháu có phải quá mắc rồi hay không ?”Đôi mắt Đường Khả Hinh lập tức rưng rưng lại kiên định nói: “ Không mắc!! Mua được tình cảm ấp ủ trong lòng người làm rượu, thật sự là quá lời cho ngài rồi !”“ …” Trang Tĩnh Vũ trầm mặc nhìn thấy đôi mắt của cô gái trên màn hình tràn đầy sự kiên quyết cùng tự tin, cuối cùng trên mặt ông hiện lên tươi cười cùng tán thưởng, gật đầu nói: “ Đúng vậy, tình cảm ấm áp đích thực là vô giá, khó có người trẻ tuổi như cháu có can đảm khiêu chiến quyền thế, đưa ra yêu cầu như thế! Dũng cảm, quyết đoán, kiên định ! Chú đây liền nhìn thấy thầy trò các người có tình nghĩa đáng quý như thế, cứ coi như chú là một khách hàng, dùng ba trăm bảy mươi vạn lẻ một đồng mua chai rượu đó cho cháu !”Mọi người kinh ngạc, không thể tin vào những gì mình vừa mới nghe được.
522 Niky đẩy cửa ra, cầm theo một bình cháo ngô, đi tới chỗ Đường Khả Hinh, nhẹ nhàng gọi: “ Khả Hinh ?”Đường Khả Hinh đang chìm trong giấc mộng, mơ hồ tỉnh dậy nhìn Niky, cô cảm giác như mình vừa mới từ một thế giới khác tỉnh dậy, lau đi mồ hôi trên trán nhìn Niky mỉm cười.
523 Bruce lại tức giận đoạt lấy từ điển, từng chút từng chút giải thích cho Đường Khả Hinh: “Tôi ở phòng ăn này nhiều năm, mình cùng con trai chỉ có hai người, cho đến khi NIKY xuất hiện, ba người chúng tôi sống rất tốt , thế nhưng tại sao cô lại đến?”Đường Khả Hinh ngẩng đầu, ngổn ngang, nghi ngờ, rơi lệ nhìn về phía Bruce.
524 Năm con chó lớn lông vàng, mỗi con đều uy phong lẫm liệt đứng ở bên ngoài phòng ăn, tinh thần vô cùng cảnh giác trừng mắt nhìn về phía trước!Đường Khả Hinh phẫn nộ đứng cách một trong số những con chó đó không xa, thở dốc nhìn toàn bộ cảnh vật xung quanh, nghiến răng nghiến lợi vuốt lại một chút những sợi tóc tán loạn trên trán , cũng không coi lại mình bây giờ là một khuôn mặt đen bẩn , quần áo bị cháy thủng mấy lỗ nhỏ, liền như vậy hùng hổ ngửa mặt, hung ác mười phần nói: "Ta nuôi năm con chó! ! Mỗi con trông một phòng ăn! Đến tối, thời điểm nhà hàng đóng cửa, ta liền đem nó thả ra! Để xem, ai còn giám đụng đến phòng ăn của ta, ta liền giết chết người đó!"Không gian xung quanh yên tĩnh, không một chút tiếng động.
525 "Rất đẹp" nhiếp ảnh gia nhìn về phía mấy người bọn họ, mỉm cười nói. Bruce cùng mấy người vừa nghe, hai mắt mắt sáng ngời, thậm chí còn nghĩ, muốn lập tức nói chuyện với giám đốc của tổng công ty xin một đầu bếp và nhân viên phục vụ.
526 "BLUCE?" Bruce cầm Sơ yếu lý lịch trên mặt bàn , có chút xấu hổ, cười rộ lên gọi. BLUCE điềm đạm nhìn về phía Đường Khả Hinh đang lộ nét mặt sửng sốt, hết sức dịu dàng đáp lại: "YES.
527 "Jenny. . . Jenny. . . " Từng tiếng gọi êm ái, từ bốn phía chậm rãi truyền đến. Đường Khả Hinh nằm trên giường, nhắm chặt hai mắt, đầu hết xoay trái rồi lại xoay phải, tay nắm chặt ga trải giường, hô hấp sợ hãi cùng run rẩy , giống như bị cuốn vào dòng xoáy khổng lồ âm u, khủng khiếp.
528 Đêm, sâu thật sâu, phải chăng là thời điểm bí mật thức tỉnh?Tiếng mưa vẫn tí ta tí tách rơi xuống đất. Nghe nói trong hầm rượu, có rất nhiều câu chuyện thần bí, ví như khi người ta trải qua trăm năm trong hang động dài và sâu thẳm kia, có thể tình cờ nghe thấy tiếng gào thét của người đang khai quật hang dộng.
529 Khoảng thời gian 1455-1485 xảy ra cuộc nội chiến, tranh giành vương vị ở nước Anh giữa vương triều Lancaster và vương triều York, gọi là Chiến tranh hoa hồng.
530 Sáng sớm tinh mơ, tuyết rơi tán loạn, phủ đầy khắp nơi. Trải dài khắp trang trại nho, đều bị những bông tuyết nho nhỏ bao phủ trắng xóa toàn bộ vùng đất này.
531 Vài ngày sau, toàn thành tuyết rơi dày đặc bay tán loạn, gia tộc người York tiếp tục phát động tấn công, thẳng đánh London, Công Tước Johnson vì chúc mừng chiến tích, cử hành vũ hội, chào mừng thời khắc lịch sử này.
532 Một con ngựa trắng bay vút lên hướng về phía tòa thành! !Jenny khoác một bộ y phục mỏng, hai tay chống trước cửa sổ, nhìn thân ảnh kia từ từ khuất xa, nước mắt lại rơi xuống.
533 Jenny cho đến chết cũng không biết anh ta là ai, chỉ biết anh ta là hoàng tử…Cho đến chết, kể cả tên anh ta cô cũng không có được, ngoại trừ nụ hôn bất đắc dĩ kia.
534 Đường Khả Hinh thật không có nghĩ đến, ngày đầu tiên khai trương phòng ăn lại buôn bán tốt như vậy, hơn nữa cô đã đánh giá thấp cái chỗ Cambridge này, bởi vì toàn thế giới luôn có người lui tới nơi này mỗi ngày, liên tục không dứt, hơn nữa học sinh nơi đây, có lẽ là người trên trấn Cambridge, đều thích đến phòng ăn dùng bữa cơm, uống trà chiều, thậm chí đến vào buổi tối vừa nhìn dòng sông tràn đầy lặng lẽ trôi hoặc nói chuyện tình yêu hoặc nói lời yêu…Rốt cuộc Vitas đã cho mình một nơi có bao nhiêu tốt nữa đây?Đường Khả Hinh không dám tưởng tượng, nếu mình buông tha cái chỗ này, không biết sẽ tổn thất lớn biết bao nhiêu! Cô tự khai trương phòng ăn, mỗi ngày đều kinh doanh đến 11 giờ đêm, đều vẫn luôn bận bận rộn rộn, đảm nhiệm vị trí chuyên gia hầu rượu đỏ duy nhất, luôn việc mua đồ ăn, kế toán, tính sổ ghi chép, thậm chí làm công tác vệ sinh hậu cần, ôm đồm hết toàn bộ, đến cuối cùng bởi vì buổi tối có quá nhiều khách hàng nên mới thuê một du học sinh người Trung Quốc đảm nhiệm các vị trí trên…Cảm ơn, Allen có nhiều thời gian rảnh phát huy mỹ nam sắc của mình, thỉnh thoảng phong độ nhẹ nhàng đi ra, cùng toàn bộ khách nữ nói chuyện phiếm một chút về thức ăn ngon và cảnh đẹp ở Cambridge, cũng bàn luận món điểm tâm của chính mình, từng làm cho nữ hoàng khen không dứt lời, những khách hàng hưng phấn ngẩng mặt cười to, Đường Khả Hinh đi đến trước mặt, một bên góp thêm tiếng cười, một bên vì khách hàng mở ra rượu đỏ…Trong khoảng thời gian này, khách hàng mở ra rượu đỏ lâu năm ít hơn nhưng người Anh rất yêu rượu đỏ, từ thế kỷ cũ tới thế kỷ mới luôn luôn có người say mê rượu đỏ, ở trong thế giới của bọn họ, mỗi ngày nhẹ nhàng nếm rượu đỏ là có thể kích thích bọn họ lãng mạn cùng tình cảm ấm áp lớn dần, hơn nữa cực kỳ yêu thích việc nếm rượu đỏ cùng nhau trong bầu không khí như vầy, vì yêu mà vô ý thức đi tìm tòi lịch sử rượu đỏ, còn có tìm tòi nghiên cứu mùi vị trong đó…Bản năng bẩm sinh này, so với trong nước chỉ có một vài người trong giới thượng lưu, mới có thói quen nếm rượu đỏ tốt rất nhiều, giống như Vitas từng nói, ở một đầu khác của thế giới có người đối đãi rượu đỏ với cách nghĩ không đồng nhất, có trợ giúp bản thân trưởng thành cùng tiến bộ.
535 "A ——————" Phòng ăn Bách Hợp truyền đến một loạt tiếng reo hò. Đường Khả Hinh đứng trong đám người, sửng sốt nhìn vào màn hình máy vi tính , tên của mình, bất ngờ xếp ở vị trí thứ nhất, cô ngẩn người thật lâu, những vẫn chưa thức tỉnh ra khỏi cảm giác này, chỉ cảm thấy mình sao có thể trong vòng một tháng, kiếm được nhiều hóa đơn rượu đỏ như vậy, cô đột nhiên có chút gấp gáp xoay người, nhìn những vị khách xung quanh, có thể đang thưởng thức món ngon, hoặc là nhẹ uống một hớp rượu ngon, nói chuyện vui cười, vô cùng vui sướng, nhất khi nâng ly rượu lên, nhìn dịch rượu đỏ thẫm bên trong, tất cả đều sôi nổi gật đầu, cảm thấy thật tuyệt.
536 Mưa phùn rơi rả rích. Hôm nay hơi ít khách, tất cả đều đã dùng cơm trong phòng ăn. Hiếm khi Đường Khả Hinh được rảnh rỗi, cô mỉm cười, đứng ở cửa sổ mở rộng, hai tay vịn vào lan can nhìn những cành liễu xanh biếc, rũ xuống bên cây cầu nhỏ.
537 Phòng làm việc tổng giám đốc. Trang Hạo Nhiên khiếp sợ buông túi hành lý, nhìn về phía giữa màn hình máy vi tính, sáng lên tên quán quân mới nhất của cuộc thi đấu rượu đỏ vòng thứ hai, Đường Khả Hinh, cô đã lấy hết can đảm của mình, đánh bại hai tuyển thủ ưu tú trước đó, nhảy lên đứng đầu trở thành tuyển thủ xuất sắc nhất trong giới!"Đường Khả Hinh!" Trang Hạo Nhiên lập tức ngồi ở vị trí tổng giám đốc, nhìn về phía giữa màn hình máy vi tính.
538 Trang Hạo Nhiên vừa nghe nói vậy, liền ngay lập tức nhìn cha, bất đắc dĩ nói: "Cha, ông cụ người lại bị chuyện gì kích thích? Có phải mẹ lại thích thần tượng Hàn Quốc nào hay không?"Trang Tĩnh Vũ chớp mắt, hai mắt lập tức nhíu lại.
539 Phòng Tổng thống. Trang Hạo Nhiên mặc âu phục màu trắng, áo sơ mi màu đen, cổ áo mở ra. Sắc mặt chăm chú, nhìn người đang cuộn mình trên ghế sô pha, mới mấy ngày không gặp, Cố Di sắc mặt tái nhợt, thần sắc tiều tụy sợ hãi, hai tròng mắt nghi hoặc lóe lên, hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra?"Cố Di không dám lên tiếng, chỉ vội vàng kéo váy ngủ màu đỏ thẫm, che khuất hai chân trắng tuyết của mình, nước mắt chảy xuống nói: "Tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra? Tôi thậm chí không biết cha đứa nhỏ, rốt cuộc là ai.
540 Ánh mặt trời rực rỡ, những đóa hoa hồng đỏ tươi đẹp, kiều diễm mà ướt át, xa xa bên bờ sông, cây liễu rủ xuống những tán lá màu xanh xanh. Trang Hạo Nhiên yên lặng tao nhã ngồi vào bàn ăn rộng rãi, trước mặt đặt một ly cocktail đỏ rực, cắm vào một đóa phượng hoàng, đang tỏa ra một màu đỏ tươi vô cùng xinh đẹp, hai tròng mắt của anh, cũng nóng rực mà nhìn chằm chằm cô gái trước mặt.