501 Phòng làm việc tổng giám đốc !Tưởng Thiên Lỗi cầm bút máy, ngẩng đầu nhìn về phía Đông Anh, hốt hoảng hỏi: "Cô nói. . . Cô nói Khả Hinh đi sang bên đó?"Đông Anh có chút không đành lòng nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, nói: "Phải, là đi.
502 Ba ngày sau, tám giờ sáng. Sân bay. Đường Khả Hinh mặc áo len cao cổ màu trắng, quần dài bó sát màu đen, bên ngoài khoác chiếc áo lông trắng, đầu đội chiếc mũ len cùng màu, trên lưng đeo chiếc balo nhỏ, tay kéo theo một cái vali hành lý.
503 LONDON, thủ đô của nước Anh, là thành phố lớn nhất nước, một trong những trung tâm kinh tế của thế giới, mà sân bay quốc tế Heathdrow, lại là một trong những sân bay đứng hàng đầu trên thế giới, hàng năm tại đây đón tiếp lượng du khách rất lớn, gần hai gàn vạn hành khách xuất nhập cảnh, có năm vượt qua con số này một cách đáng kinh ngạc, dưới đất có những con đường nối liền đường bay, bên trong phòng chờ sân bay có rất nhiều cửa hàng cùng phòng ăn, máy bay trong sảnh trung tâm, đang chuẩn bị bay đi Mỹ, vào lúc này trên sân bóng thu nhỏ, đang biểu diễn kĩ thuật đá bóng.
504 Một trận tiếng khóc kéo dàiTại nước Anh, hôm nay mưa tuyết bay khắp nơi mang theo luồng khí lạnh, cả thành phố chợt u ám cùng với sắc màu xanh thẫm đậm giống như kiệt tác nổi tiếng “thành phố sương mù đơn độc”, tại khoảnh khắc này, giữa trung tâm thành phố hoàn toàn không thể hiện ra.
505 Kỳ thực mùa xuân ở Luân Đôn, vẫn tới sớm hơn so với những nơi khác, hiếm khi thấy lần này lại có thêm mưa tuyết, còn có sương mù dày đặc, toàn bộ quang cảnh đều mơ hồ.
506 10 bảng Anh, phịch một tiếng, nện trên cái bàn tròn nhỏ! !Cả hai người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh, kỳ quái quay đầu, nhìn về phía người con gái phương Đông xinh đẹp, mặc một chiếc váy thời trang đáng yêu, đội chiếc mũ len màu đỏ đậm, không rõ sửng sốt! !Đường Khả Hinh nắm chặt vali hành lý, nhìn mặt mỗi người đàn ông ở phía trước mặt , thở một hơi nặng nề, đè xuống nỗi hoảng sợ, bất an trong lòng, lại chen vào bàn tròn nhỏ, nhìn về phía bọn họ đè lồng ngực của mình, nói câu: "ME! ! !"Hơn mười người đàn ông người Anh quốc, cùng nhau nghi ngờ nhìn về phía cô, biết cô không hiểu tiếng Anh, nhíu mày cười gọi: "YOU?"Đường Khả Hinh sắc mặt tái nhợt, nhìn về phía những người đàn ông Anh quốc đó, tâm trạng mặc dù sợ hãi, nhưng vẫn cố chấp , nhìn về phía bọn họ, lại đè lồng ngực của mình, chỉ chai bia trước mặt, nói: "I.
507 "Nếu người ta chán ghét London, cũng chính là chán ghét cuộc sống "Đây là câu nói của một nhà logic học người Anh, Samuel-johnson, được viết trên sách du lịch!Bầu trời dần trong xanh.
508 Đường phố ẩm ướt, đèn đường phủ sắc hồng trên bức tường huyền ảo như thế. Trang Hạo Nhiên hạ kính xe, nghe tiếng mưa rơi tí tách, hai mắt lóe sáng, vẻ mặt bình tĩnh lái xe, mặc dù thỉnh thoảng chớp mắt không thể tin nổi.
509 Sáng sớm tinh mơBình minh tại London – thủ đô nước Anh, hương thơm ngát lan tỏa khắp nơi tựa như nỗi nhớ da diết một thời tuổi trẻ. Những tia nắng sớm ấm áp chiếu sáng khắp nơi, lộ ra hơi thở độc nhất của các loại kiến trúc tao nhã cổ kính, khóm hoa trên bệ cửa sổ, đèn đường ưu nhã, tĩnh lặng như vậy lại làm cho người ta phát hiện một thành phố bậc nhất của nước Anh.
510 Đường Khả Hinh tự cảm thán: Nhiều khi, du khách ra nước ngoài du lịch, đem theo quá nhiều thứ không cần thiết, chưa chắc là quần áo mà là những mong đợi cứng nhắc vượt xa so với hiện thực.
511 Boong. . . Boong. . . Boong. . . Tiếng chuông giáo đường vang lên, dường như mang theo linh hồn đến! !Sau lộ trình xe lửa 45 phút ngắn ngủi, Đường Khả Hinh gần như không có cơ hội xem truyện tranh Harry Porter, ngồi trên ghế ngồi mềm mại thoải mái trên xe lửa, tay giữ chặt những bông hoa bên cửa sổ xe lửa, hai mắt sáng lên, nhìn về phía bầu trời xa xa xanh thẳm kia, mây trắng kéo dài, mập mờ quấn quýt một chỗ, theo xe lửa chuyển động, vô số nhà vườn theo phong cách kiến trúc thấp, tuân thủ theo phong cách Gothic độc đáo, hiện ra trước mắt.
512 Trở lại ngôi làng nhỏ cách thị trấn Cambridge không xa. Sắc mặt Đường Khả Hinh tái nhợt, đôi mắt run rẩy sợ hãi không kìm được những giọt nước mắt. Cô kéo cái valy, đi qua cây cầu nhỏ, bước trên mặt cỏ vừa ẩm ướt vừa mềm mại, nhìn về phía sảnh nhà hàng cơm Tây vừa cũ kĩ lại vừa như phá sản.
513 Âm thanh giọt nước rơi xuống, trong không gian tĩnh lặng nghe thật rõ ràng. Không gian bốn phía lưu chuyển, ngọn đèn vàng nhỏ tỏa ra ánh sáng dịu dàng, bao trùm lên những chỗ lồi lõm không đồng nhất trên vách tường, ngẫu nhiên lại có giọt nước rơi xuống hai bên đường nhỏ, âm thanh róc rách , trong không khí từng đợt hơi thở bùn đất, hòa quyện với hương thơm rượu đỏ mê người, kích thích khứu giác con người.
514 Vitas nghe được Laurence nói như vậy, liền chậm chạp để điện thoại xuống, dựa vào ghế, mỉm cười nói:” À…. ”Laurence đi trước một bước tiến vào, ngồi ở đối diện Vitas, mới để cho thư ký mời hai vị phục vụ rượu trong trận đấu lần này tiến vào, tập đoàn Á Châu lần này cũng không thua kém các tập đoàn khác xuất ra hai vị tuyển thủ xuất sắc.
515 Đường Khả Hinh vui vẻ đạp xe đi, trở lại phòng ăn, đem xe dừng lại nằm nhoài ra, trong lòng cảm thấy vui vẻ, liền lấy ra từ điển Anh-Trung, hài lòng giơ trước mặt Bruce, gõ hai chữ tuyển dụng cho ông ấy nhìn…"recruit?"(tuyển dụng) Bruce cúi đầu, liếc mắt nhìn thoáng qua hai từ giữa từ điển kia, kinh ngạc nói: "you-crazy?"(cô điên rồi)Đường Khả Hinh lại ngẩng đầu, mở to mắt nhìn về phía Bruce dùng tiếng Anh kêu to: "why? I-must-do-ti! ! ! ! just-do-it!" (tại sao? tôi nhất định phải làm như vậy! ! )Bruce nhìn về phía Đường Khả Hinh nhanh chóng nói: "it-costs-us-lot-to-adveltise-for-wattles,are-you-pable-of-helding-vevything,including-buying-food,and-maneging-the-wattles? (thông báo tuyển dụng nhân viên tạp vụ, cần rất nhiều tiền, mua thức ăn, quản lý nhân viên tạp vụ, hết thảy tất cả, cô có thể đảm nhiệm sao? ) "Đường Khả Hinh sửng sốt nhìn về phía Bruce, không hiểu ông ấy đang nói cái gì.
516 Phòng làm việc tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Cầu!Hơn mười cán bộ cấp cao Anh quốc, đang tao nhã ngồi giữa phòng họp, vừa nhìn văn kiện vừa báo cáo, nữ thư kí quan trọng nhất của Trang Hạo Nhiên ở châu Âu Selina, mặc đồng phục công sở nữ tính, là một phụ nữ nước Anh cá tính, tay đặt trên máy tính xách tay, đang nhanh chóng gõ chữ tiếng Anh, nghe Tổng giám đốc Heathrow phân tích tình hình doanh số bán hàng quý này, lúc xin chỉ thị tổng giám đốc, phía trước không có bất kỳ âm thanh gì.
517 Nước Anh, mưa xuân lất phất bay. Một chiếc xe Benz màu bạc, chậm chạp chạy đến trước trạm cuối của “ Ngôi sao châu Âu” ở London, dừng xe ở bên lề đường.
518 Phòng hội nghị tại tổng bộ tập đoàn Hoàn Á, ầm ầm mở ra. Dẫn đầu là một người mặc âu phục cùng màu với áo sơ mi trắng, thắt cà vạt màu bạc kiểu trung niên, cả người toát ra sự hiền từ, đầy thân thiết, hơn nữa vóc dáng ông ta thập phần mê người, đôi mắt thâm thúy, dịu dàng, môi mỏng gợi cảm, rất khiêm tốn mím nhẹ cánh môi, nhìn ra được là người ưu tú, giỏi giang, ôn hòa nhưng vẫn giữ vững nguyên tắc của một người đàn ông, nhất định thời niên thiếu, ông ấy là người rất đẹp trai, có nghị lực vô cùng mạnh.
519 Vitas cũng lập tức đứng lên, sắc mặt cứng đờ, lúc trước Hoàn Cầu mời mình về chủ trì đại cục của trận thi đấu phục vụ rượu này, một lần nữa chứng minh mình có quyền ra quyết sách!"Vĩ Quốc.
520 Một trận khóc than lại truyền đến. Nam nhân viên công tác bị đập vào đầu, ngồi ở vị trí, vẻ mặt lộ rõ sự thống khổ, nhìn đồng nghiệp đang bôi thuốc cầm máu cho mình.