21 Chúng tôi về đến Ý trong đêm và lại lên ô tô để đi đến một nơi nào đó. Thật may là lần này không có vụ đấu súng nào đón đường. Ngồi trên xe tôi dù rất mệt nhưng vẫn không ngủ được trong khi Selene đang gối đầu lên vai tôi và ngủ rất ngon.
22 _Oh, xin lỗi!-Cô gái tóc nâu đang chạy trối chết thì do bất cẩn nên tông vào một người lạ. Cô định chạy tiếp khi tiếng la hét chửi bới ngày một gần thì bất ngờ bị một lực mạnh mẽ đẩy vào trong một chiếc xe gần đó.
23 _Mẹ thế nào rồi hả bố? Cả hai thằng quỷ kia nữa?- Selene đặt trước mặt người đàn ông mà cô vừa gọi là “bố” một tách cafe nóng hổi do chính tay cô pha.
24 Khi tôi mở cửa bước vào phòng thì thấy Selene đang đứng trước gương thắt caravat. _Xu hước thời trang mới à?-Tôi thảy mình lên giường rướn người vớ lấy cái remote bật TV, dò xem có kênh nào nói tiếng Anh.
25 Zoraida quẳng cái vali to bự vào sau cốp xe và đóng lại một cái rầm. Cô sẽ đi Napoli, vì “công việc”. Trước khi vào trong xe cô đứng nán lại để nói tạm biệt vói chúng tôi.
26 Sau buổi tối hôm đó tôi và Selene hầu như không nói chuyện với nhau ngoài những lúc ở trên giường. Trong những ngày qua Eligio thỉnh thoảng có ghé thăm nhưng Selene ngày càng khó chịu mỗi khi anh ta tới.
27 5 ngày sau, Ivan lại đến gõ cửa phòng tôi. “Đi theo tôi” anh nói. Tôi lẳng lặng bước xuống cầu thang cùng anh. Đi ngang qua phòng khách thì chúng tôi dừng lại, là Eligio và Selene đang ngồi đối diện với nhau.
28 _Cô sắp khỏi rồi đấy!-Christ vừa rút sợi chỉ ở chân tôi vừa an ủi. Tôi cắn chặt răng ngăn mình không rên lên vì đau. Tôi không thích tỏ ra yếu đuối đến thảm hại trước những con người này.
29 Màu gì thuần khiết nhất?Tôi dựa người vào cửa sổ ngắm tuyết rơi nhè nhẹ bên ngoài qua lớp kính trong. Bấy giờ đã là tháng 3 nhưng với tình hình này thì chắc mùa đông sẽ còn kéo dài nữa.
30 Chúng tôi lên đường khi tuyết đã tan gần hết, đi dọc theo biên giới để đến Thụy Sĩ và ở đó gần một năm. Nếu được chọn nơi để ở thì nhất định tôi sẽ chọn Thụy Sĩ! Chắc tôi không cần giải thích dài dòng bạn dư sức hiểu vì sao.
31 Một buổi sáng cô nói tôi hãy dọn đồ, ta sẽ rời Thụy Sĩ đi Provence, Pháp. Như mọi lần, tôi lẳng lặng làm theo lời cô, không thắc mắc. Một năm yên bình của Thụy Sĩ trôi qua, tôi đã 20 và chúng tôi vẫn tránh không nói về mối quan hệ của mình.
32 Buổi tối cuối cùng ở Provence. Đồng hồ chỉ 9 giờ rưỡi. Sau khi sấy khô tóc, tôi bước xuống phòng khách theo lời hẹn của Selene khi cô gõ cửa phòng tắm mấy phút trước.
33 Đồn cảnh sát rất đông và ồn ào, ánh đèn lóe xanh đỏ từ những xe cảnh sát làm rực sáng cả một khu phố. Điều đó có nghĩa vụ án lần này thật sự rất nghiêm trọng.
34 Cuối cùng cô cũng bị bắt, kẻ thủ ác phải đứng trước vành móng ngựa mà cúi đầu nhận tội, người tốt được tự do và hạnh phúc mãi mãi về sau. Một câu chuyện cổ tích hoàn hảo trong thời hiện đại này.
35 Tôi còn nhớ vụ án Selene Silvester làm chấn động cả châu Âu. Trong suốt một tháng, hầu như báo nào cũng tường thuật đầu đủ sự việc ngay ở những trang đầu tiên.
36 Chap 28:Nước Mĩ thân yêu của tôi. Điều đầu tiên tôi làm khi về nhà là đến thăm mẹ tôi. Nghĩa trang nơi mẹ tôi nằm lại cách thành phố mười dặm về phía Tây.
37 Charles Lancester chọn chỗ ngồi trong góc khuất của một quán cà phê nhỏ cách công ti anh vài bước chân. Anh đặt xuống bàn một bó hoa hồng đỏ thắm và gọi ình một li cafe nóng.
38 Chap 29:Đối với một người đã có “thâm niên” 4 năm 5 tháng 12 ngày bị giam cầm gần như tách biệt ra khỏi xã hội như tôi đây, việc quay về với cuộc sống bình thường rất khó khăn.
39 Còn bức thư của Selene. Cô viết đã viết cho tôi một bức thư khá dài và lộn xộn, nhiều chỗ bị nhòe đi bởi nước mắt nhưng vẫn đọc được. Buổi tối hôm trở về sau 4 năm lưu lạc, tôi mở lá thư ra đọc ngay lập tức và sau đó thì gương mặt tôi đã ướt đẫm nước mắt từ lúc nào.
40 Người tình Mafia, ý tưởng của fic đã dc ém trong 2 năm tính từ lúc tớ biết SjA là gì. Có lẽ tất cả bắt đầu là một nữ tướng cướp :)). Hồi lớp 6 tớ nghe cô kể chuyện (tớ tin là chính cô sáng tác câu chuyện đó): có một anh chàng rất đẹp trai, có lẽ là người đẹp trai nhất mà bạn từng thấy trên đời.