161 Ngoại truyện 1: Chiếc vòng cổ màu lam. Nửa năm sau, Thân thể Thân Tử Duệ đã muốn hoàn toàn bình phục, mỗi ngày, hắn trừ bỏ liều mạng công tác thì vẫn là công tác, trừ bỏ những bữa xã giao quan trọng ra, thời gian còn lại hắn đều ngây ngốc ở trong biệt thự Thân gia, ngây ngốc trong căn phòng Ân Tịch từng ở kia.
162 Ngoại truyện 2: Hai năm sauHai năm sau, trước mộ bia, hắn tháo kính mắt xuống, đem một bó hoa bách hợp trắng thật lớn đặt trước mộ bia của Ân Tịch, tay hắn lại một lần nữa chạm vào khuôn mặt cười yếu ớt trên bia mộ của cô.
163 Ngoại truyện 3: Lời độc thoại của Trữ Hạ. Mùa hè năm đó, anh hai mang theo anh ấy xuất hiện trước mặt tôi, chỉ một cái liếc mắt kia, tôi liền cảm nhận được ánh mắt anh ấy tựa như ánh sao đêm vậy, chợt vụt lên trong trí nhớ thời niên thiếu của tôi, in sâu vào trong tim, không bao giờ muốn vụt tắt nữa.
164 Ngoại truyện 4: Anh sẽ là mắt của em. Canada, tuyết vẫn một mực rơi, Ân Tịch lẳng lặng mà nghe tiếng tuyết rơi. Ánh mắt mê ly ngồi ở phía trước cửa sổ, thành phố F tuyết cũng rơi sao? Có phải hắn đã lập gia đình cùng với Trữ Hạ hay không, có lẽ bọn họ đã muốn có một cục cưng đáng yêu, hắn cũng sẽ thực yêu chiều cô ấy.
165 Ngoại truyện 5: Sự cố này, không phải em cố ý. . . Cảm xúc của Ân Tịch, thật lâu vẫn không thể bình tĩnh lại, nước mắt như thủy triều vỡ đê vậy. ” Đừng khóc.
166 Ngoại truyện 6:Yêu anh, cho nên em nguyện ý. Ân Tịch vuốt ve Thân thể hắn, hơi hơi mỉm cười. Lúc này đây, cô như trở thành chủ động, cánh tay nhỏ bé lạnh lẽo của cô vỗ về lên da thịt nóng bỏng của hắn, khiến hắn nháy mắt trở nên thoải mái hơn.
167 Ngoại truyện 7: Yêu rất nhiều rất nhiều. Thời tiết thành phố F, vài ngày trước còn đậm sương mù, hôm nay lại được trời xanh mây trắng, Ân Tịch có thể nghe thấy vị tươi mát trong không khí.
168 Ngoại truyện 8: Yêu rất nhiều, rất nhiều – P2Tiểu Ức kỳ thật rất dũng cảm, nhưng là hiện tại, nó có baba, có thể cùng baba và mẹ ngủ một giường, chính là chuyện thực hạnh phúc, cho nên nó muốn cho phần hạnh phúc này vĩnh viễn cứ như vậy mà kéo dài.
169 Ngoại truyện 9: Chuyện lãng mạn nhất“Anh có thể nghĩ đến chuyện lãng mạn nhất, chính là nắm tay em cùng nhau đi hết cuộc đời, đến khi nơi nào cũng không thể đi được nữa, em vẫn mãi mãi là viên ngọc trên bàn tay anh.
170 Ngoại truyện 10: Con muốn em trai“Mẹ, bụng của mẹ lại lớn một vòng nga! Hai tay Tiểu Ức đều ôm không được thắt lưng của mẹ đâu!” Tiểu Ức khoa tay múa chân, tò mò quá, bụng mẹ lập tức liền lớn thiệt nhiều, nghe nói nơi đó có tiểu bảo bảo.
171 Ngoại truyện 11: Để ẹ nhìn con nhiều hơn chút. Trong bệnh viện, một trận lại một trận thanh âm kích thích Tử Duệ, hắn hận không thể phá cửa mà đi vào, đem tất cả hộ sĩ đều đuổi đi, ôm Ân Tịch nói: “Không sinh nữa, đứa nhỏ này tôi không sinh.
172 Ngoại truyện 12: Một năm kia, chúng ta mới quen – Hết truyệnThời điểm Thiên Tứ tròn một tuổi, Thân gia mở đại tiệc, cả biệt thự Thân gia đèn thắp sáng trưng, thẳng đến khuya mới tán đi.