21 Trước khi tiếp tục với câu chuyện của mình,mình xin có một lưu ý nhỏ đối với mọi người,đây cũng là lưu ý để giúp các bạn hiểu những gì mình viết trong những chương sắp tới hơn.
22 Nó cựa mình tỉnh dậy khi cảm thấy gì đó ấm nóng trên môi. Mở mắt ra thì thấy em đang hôn nó,một nụ hôn nhẹ nhàng. Thấy nó mở mắt em giật mình,nhảy lên giường trùm chăn kín cả người,chắc tại ngượng đây.
23 Trời Sài Gòn càng gần giáng sinh càng có vẻ lạnh hơn,điều này khác xa với khi hậu bình thường ở đây. Vẫn còn cái nóng,cái nắng buổi trưa nhưng có cái se se lạnh,cái không khí ẩm ẩm vào buổi sáng sớm.
24 Tiếng điện thoại đáng ghét đánh thức nó,quờ quạng xung quanh tìm kiếm chiếc điện thoại mà mắt vẫn không thèm mở. Bịch,tiếng chiếc điện thoại đáng thương rớt xuống đất,tiếng chuông cũng tắt theo,chắc là mỗi mảnh một góc rồi,may mà điện thoại của nó chỉ là cái cục gạch thôi chứ phải mấy cái sờ mát phôn bây giờ thì chắc đã đi tong.
25 -Ư!!!! Ư!!!!! Có gì đó nhột nhột trên mặt nó,hình như còn có tiếng cười khúc khích đâu đây. Từ từ mở mắt,thì ra là Mai đang ngồi trên giường nghịch mũi nó,còn che miệng cười nữa chứ.
26 Trước mặt nó là một người thanh niên gần 30 tuổi,trông có vẻ khá già dặn và trải đời. Khuôn mặt dữ tợn, đôi mắt to,tóc để đầu đinh,một bên tai đeo khuyên,dáng người cao lớn nhìn có vẻ dữ dằn,trông ra vẻ là dân anh chị.
27 -Hiện tại một ngày nào đó- Đọc từng dòng em ghi làm nó không cầm được nước mắt. Từng dòng từng chữ như cứa vào trái tim nó. Đau đớn lắm,chuyện của em và nó sao lại trở nên thế này,có phải em như vậy vì chính nó đã đẩy em khỏi nó.
28 Chống cằm nhìn qua ô cửa kính,những nơi quen thuộc dần hiện ra,nơi đây là nơi nó được sinh ra,lớn lên và gắn bó với nó ngót 20 năm nay. Từng luồng gió lạnh là điều nó cảm nhận được khi vừa bước xuống xe,vẫn cái lạnh này,cái lạnh mà gần 20 năm nay nó vẫn cảm nhận thấy mỗi khi cận tết.
29 Ngắm pháo hoa giao thừa là việc mà mỗi năm nó đều làm,trước kia thường đi với thằng Long,bé hơn một chút thì đi cùng gia đình,nhưng từ sau khi kết thúc mối tình đầu nó chọn việc ngắm pháo hoa một mình.
30 MỘT NGÀY HÈ NĂM LỚP 11. Nó có thói quen dậy sớm tập thể dục buổi sáng,mà nói là tập thể dục vậy thôi chứ thực ra là kiếm cớ để gặp em bởi sáng nào cả hai đi với nhau cũng có thể dục gì đâu mà chỉ toàn đi bộ nói chuyện,mà không đi bộ cũng là một môn thể dục đúng không.
31 Đặt chân xuống bến xe miền đông những ngày sau tết quả thực là một cực hình,từ thanh niên trai tráng cho đến các bậc phụ lão trẻ em tràn ngập khắp mọi nơi.
32 MỘT ĐÊM SÀI GÒN Tất cả mọi thứ xảy ra ngày hôm nay nằm ngoài tưởng tượng của nó và chắc hẳn của tất cả mọi người. Con người ta sao cứ sống mà phải làm người khác đau khổ thì mới được.
33 -Thuê bao quý khách vừa gọi tạm. . . -Thuê bao quý khách. . . . . -Thuê bao. . . . -Thuê bao. . . . . Đã hơn 10 giờ đêm,nó quyết định phải đi. Đã gọi cho em mấy lần nhưng tất cả những gì nó nhận được chỉ là số 0,gửi hàng chục tin nhắn nhưng cũng chẳng có hồi âm.
34 MỘT ĐÊM SÀI GÒN Hắn ta như không kiềm chế nổi nữa nên chỉ trong phút chốc đã xồ tới rồi vung một cú đấm với toàn lực của mình thẳng vào mặt nó. Cảm giác đau nhói lan toả trên cả khuôn mặt,khoé miệng nó rỉ máu,nó cảm thấy choáng,quai hàm có cảm giác muốn bay cả ra ngoài,với một thằng không mấy khi đánh nhau như nó thì hình như việc này có vẻ quá sức chịu đựng.
35 Cuộc sống đôi khi chẳng như những gì chúng ta vẫn thấy,thứ chúng ta thấy đơn giản chỉ là phần nổi của tảng băng,còn thứ đáng sợ mà chúng ta chẳng muốn cũng chẳng bao giờ có thể thấy được chính là thứ chìm sâu trong làn nước.
36 SÀI GÒN MỘT BUỔI SÁNG. Nó bước vào quán phở quen thuộc gần trường. Chọn một chiếc bàn trống để ngồi, xung quanh là vài ba nhân viên văn phòng, một tốp các bạn nữ ăn mặc khá sành điệu đang nói cười rôm rả.
37 Xung quanh là một màn đen mù mịt, nó không biết bây giờ là mấy giờ hay đang ở đâu, ở nơi đây dường như không hề có khái niệm về thời gian hay không gian.
38 PHÍA BÊN KHUNG CỬA SỔ ". . . . . . . . Đời ai cũng có giây phút trót yêu dại khờ Và em đã biết, biết a sẽ chẳng yêu em đâu. E sẽ không quên giây phút bên nhau Em đã trao anh, trao anh nụ hôn ấy.
39 -Long!. . . . . . Long!. . . . . . Nó vừa gọi vừa vẫy tay ra hiệu cho thằng Long. Thấy nó, thằng Long tất bật đeo cái ba lô lên vai rồi từ từ tiến lại.
40 Có thể câu chuyện của nó sẽ dừng lại ở ngay đây. Khi người con gái nó yêu đã ra đi bỏ lại đây chỉ là một con tim đầy những vết hằn của đớn đau. Còn người con gái vượt nửa vòng trái đất để có thể trở về bên nó thì lại chẳng thể nào mở được cánh cửa nơi trái tim kia.