21 Kẻ xấu lập tức che điện thoại di động, tháo chạy ra ngoài cửa.
Kỷ Tiểu Yêu nhân cơ hội liền mang ghế tựa dịch đến bên tường, “Loảng xoảng loảng xoảng” gặp trở ngại, hy vọng phía xa có thể đem ghế tựa trên người va nát.
22 Tội phạm truy nã cấp A?
Là giết người? Trốn ngục? Cướp ngân hàng?
Kỷ Tiểu Yêu không thể nghe đến nhiều thông tin hơn nữa.
Liên tưởng đến cây súng bên hông kẻ xấu kia.
23 “Nhặt?”
Cảnh sát Thịnh rõ ràng không tin. Bạn gái cũng có chút hoài nghi.
Kỷ Tiểu Yêu không thể làm gì khác hơn là đâm lao phải theo lao, “Có lẽ là lần trước bị kẻ xấu ném đi, cho nên mới bẩn như thế.
24 Kỷ Tiểu Yêu quét liếc mắt một cái nhìn card, mặt xoát cái hồng đến tai.
Chính mình cũng chỉ mua qua một lần dây thừng mà thôi, chủ quán sao lại tặng đồ?
Nhặt còng tay lên —— cũng nặng lắm.
25 Không phải anh đổi khóa?
Vậy là ai đổi?
Suy nghĩ một chút, liền không rét mà run ——
“Cảnh sát Thịnh! Cảnh sát Thịnh!”
Kỷ Tiểu Yêu đi chầm chậm đuổi theo.
26 Ngụy trang thành con gái?
Mấy chữ này, trong đầu Kỷ Tiểu Yêu quay một lần.
Không có bất kỳ ý tưởng gì.
Bởi vì lúc này, đầu óc Kỷ Tiểu Yêu đã sớm trống không.
27 Kha tổng?
Hắn có nhận ra mình hay không?
Kỷ Tiểu Yêu cả người lúng túng đến cứng lại rồi.
Mấy giây sau, thấy Kha tổng ở bên trong khoát tay áo một cái.
28 Lá bài tủ lật ra.
Khiến quần chúng nhỏ bé vây xem bị giật mình.
Mà các tiên nữ kiến thức rộng rãi có thể sẽ không dễ dàng mua chuộc, nhận định Kỷ Tiểu Yêu là đang ra vẻ.
29 Trong lối đi âm u gió lạnh.
Kỷ Tiểu Yêu theo quán tính bước xuống vài bước bậc thang.
Mới nhìn rõ, người dẫn chính mình đi là Kha tổng.
Kha tổng mặc đồ thể thao cùng với bình thường rất không giống, hiện ra tuổi trẻ, ánh mắt có chút giảo hoạt.
30 “Xác thực, xác định. ”
Kỷ Tiểu Yêu lúng túng, mặt gắt gao quay phía ngoài cửa sổ.
Kha tổng nâng tay lên, tiện tay chụp trộm một tấm.
Trong bức ảnh, Kỷ Tiểu Yêu tóc đen ướt át, cổ hơi ửng hồng, áo may ô màu trắng ướt đẫm áp sát vào trên lưng.
31 Tự mình trói? Bị làm con tin?
Ý kẻ xấu là, Kỷ Tiểu Yêu là tự mình đưa tới cửa?
Kha tổng suy nghĩ một chút cảnh tượng đó, liền cảm thấy hứng thú dạt dào.
32 “Đây là?” Kha tổng biết rõ còn hỏi.
“… Còng tay. ” Kỷ Tiểu Yêu hơi xấu hổ nói, cứng rắn chống đỡ giải thích: “Tôi từ internet mua được… Dùng để phòng thân.
33 Kha tổng thế nào rồi?
Vạn nhất muốn đi vệ sinh thì làm sao bây giờ?
Kỷ Tiểu Yêu rất lo lắng.
Hắn kỳ thực không mất nhiều trắc trở liền tìm được địa chỉ trên tiểu khu.
34 Chuyện cũ có liên quan với người kia, đều xông lên đầu.
Cuộc sống của hắn, trong trí nhớ Kỷ Tiểu Yêu chính là ngày tháng vui sướng nhất.
Mà hắn chết chính là chuyện thương tâm nhất.
35 “Đang…”
Cảnh sát trung niên làm động tác tay kính viễn vọng.
Kỷ Tiểu Yêu liền nói: “Đang chấp hành nhiệm vụ. ”
Dạng nhiệm vụ gì? Chấp hành ở đâu?
Kẻ xấu dựa theo tưởng tượng cửa mình, cho Kỷ Tiểu Yêu từng câu hỏi.
36 Ngồi taxi rời tiểu khu, Kỷ Tiểu Yêu vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa xe.
Mong chờ có thể lại nhìn thấy người mang dù đen kia một lần.
Nhưng cũng không có.
37 Trói ở trên giường?
Kha tổng còn tưởng rằng là muốn cùng mình ngủ một phòng.
Bất quá trói ở trên giường —— Even Better! (Cái này còn tốt hơn!)
“Cậu lúc thường ngủ như nào, nằm úp hay sấp?”
“… Nằm.
38 “Cho tới bây giờ, tôi còn nhớ tâm tình lúc đó.
Mùa hè năm ngoái, tôi liền đi qua hang núi kia, ở bên trong đợi rất lâu.
Bên trong còn có con dơi.
39 Kha tổng nghe được có chút khó chịu.
Quay thân vừa nhìn, không ngờ Kỷ Tiểu Yêu đang ngủ.
Lẽ nào vừa nãy là mộng du?
Kha tổng vẫn là lần đầu gặp phải tình huống này.
40 Nghe người gọi đại danh của mình, Kha tổng cuối cùng cũng coi như tới đây, bên hông còn quấn khăn tắm, phảng phất rửa ráy tẩy rửa mới được một nửa.
Kỷ Tiểu Yêu không có tâm tình chú ý vóc người Kha tổng, bụng dưới đã sớm phồng đến đau đớn, vừa được giải thoát, lập tức chạy như bay vào phòng vệ sinh.