21 Thái Niễu về nhà dĩ nhiên là muốn đi Trương gia thăm Trương phu nhân, nên đã mua một giỏ hoa lan mà Trương phu nhân thích nhất, sáng sớm theo mẹ đến Trương gia.
22 Thêm một trận mưa to trút xuống, mạnh mẽ đánh vào kính chắn gió của xe, âm thanh chói tai làm cho Thái Niễu “A” một tiếng rồi nhào vào trong ngực của Trương Cảnh Trí.
23 Khi chạy vào ký túc xá, trái tim anh liền căng thẳng, ký túc xá được xây dựng rất lâu đời, hiện giờ mới bốn giờ sáng cộng thêm mưa lớn ngoài trời, bên trong khu đen như mực, đèn thì không bật được.
24 Lúc Thái Niểu tỉnh lại thì Trương Cảnh Trí đã đi rồi, chỉ để lại giấy nhớ dính vào cánh trên của tủ lạnh. Nghỉ ngơi một ngày rồi hãy đi làm, buổi tối không cần chờ cậu, về muộn.
25 Thái Niểu và Trương Cảnh Trí “Ở chung” một tuần lễ sau mới biết Trương Cảnh Trí có rất nhiều việc phải làm, thật ra thì trừ cái ngày cô không mang chìa khóa làm Trương Cảnh Trí phải trở lại thì hai người mới ăn tối cùng nhau, sau đó thì không có cùng nhau ăn cơm tối nữa.
26 Đi theo Lưu Ly tìm phòng trọ hết cả ngày, tất cả phòng lớn nhỏ đều không tìm được chỗ thích hợp, không phải giá tiền quá cao, thì chính là điều kiện so với ký túc xá giống nhau, vậy còn không bằng ở ký túc xá miễn phí.
27 Mấy ngày nay Trương Cảnh Trí rất bận, bắt đầu từ thứ tư đã liên tiếp hai ngày không có về nhà, Thái Niểu gọi cho hắn nhưng trả lời là một giọng nói dịu dàng: “Thuê bao quý khách gọi hiện không lien lạc được hoặc đã khóa máy….
28 Trương Cảnh Tin vừa vào phòng làm việc của Trương Cảnh Trí không bao lâu thì nhận được điện thoại của lão bà mình, Trương Cảnh Trí thấy anh hai đến thì hết sức bất ngờ: “Anh làm sao có thời gian đến chỗ em vậy?”.
29 Lúc mười lăm tuổi cô còn gương mặt ngây thơ, cột tóc đuôi ngựa thật cao, khi bước đi đuôi tóc cũng nhảy lên nhảy xuống. Đến gần cuộc thi cao trung, không khí trong trường học cũng nặng nề, cho dù thường ngày không muốn học tập thì lúc này cũng phải cầm sách lên mà làm bài.
30 Đều nói hồ ly có thể mê hoặc lòng người, mắt Thái Niểu nhìn Trương Cảnh Trí liền cảm thấy mình giống như bị hồ ly mê hoặc, áp lực, làm bạn cảm thấy thậm chí là mấy chục năm sau anh có thể đem mình ở lại trên đời đều không thể ngăn cản cô tưởng tượng viễn cảnh tương lai cùng anh.
31 Trương Cảnh Trí móc cái bát con từ túi áo vest ra nhét vào tay cô, Thái Niểu chỉ sợ bị phát hiện, giấu bát con đi, giục tài xế lái xe. Xe đi ra khỏi ngõ nhỏ, cô còn lo sợ nhìn phía sau, chỉ sợ người ta đuổi theo.
32 "Xin chào, Thái tiểu thư, phó thị trưởng Trương bảo tôi đem đồ ăn cho cô. ” Bách Sắc vừa nói xong, liền mở hộp đựng thức ăn ra, đem tất cả các món ăn để trên bàn.
33 Hoạt Tích Niên lập tức khoát tay, “Ý anh là anh vừa mới kêu phục vụ chuẩn bị một phòng, em lên thay quần áo đi. ” Anh ta chỉ chỉ áo của cô, “Cái áo lâu khô, cô không thể cứ che mãi.
34 Cô nhấn chuông cửa nhà mình mà người run run, nếu không phải là anh nắm tay cô , không chừng cô đã chạy trốn mất rồi. Thái Lam Thiên mở cửa, vừa nhìn thấy cô thì chân mày nhăn lại, nhưng khi nhìn thấy Trương Cảnh Trí thì chân mày lập tức giãn ra: “Tiểu Út, sao cháu cũng tới, có việc gì thì gọi điện cho chú qua nhà con là được rồi”.
35 Cô tắt điện thoại rồi thở dài một hơi, anh từ phía sau ôm lấy cô, “Ba em lại thúc giục em về sao?”, trở lại Cảnh Giang cũng được một tháng, điện thoại của ba Thái giống như là thánh chỉ, cứ gọi rồi lại gọi nữa.
36 Trên màn hình máy vi tính hiện lên mấy tấm hình hết sức rõ ràng, cô và Hoạt Tích Niên cùng bước vào một gian phòng, đầu tiên là bức ảnh Hoạt Tích Niên đến cửa hàng thời trang nữ, sau đó tới bức ảnh cô mặc chiếc áo sơ mi mà Hoạt Tích Niên chọn mua cùng với anh ta rời khỏi khách sạn.
37 Cái câu: “Anh em nhà thuốc nổ” trong bản cv ghi là “Họ hàng gần hỏa”, huhu, với vốn từ ít ỏi của An, An chỉ nghĩ được đến thế thôi. Suy nghĩ của mỗi người là không giống nhau, vì Trương Cảnh Trí không giải thích cái gì lúc Thần Thanh Đằng rời đi, dĩ nhiên, Thần Thanh Đằng cũng không cho anh cơ hội để giải thích, thậm chí ngay cả một lời nhắn nhủ cũng không có để lại đã rời đi.
38 Thái Niểu bị chuông điện thoại đánh thức, cô mơ hồ đưa tay sờ điện thoại, nhìn thấy người gọi là ai, nói thầm: Tiểu tử thúi này nổi cơn điên gì không biết, mới 4 giờ sáng đã gọi cho cô.
39 “Anh Trang, buông anh ta ra đi. ” Thái Niểu nói với tài xế của Trương Cảnh Trí. Trang Tịch hừ lạnh một tiếng, mở cửa xe cho Thái Niểu, sau đó mới buông hắn ra, “Tiều tử, bàn tay bẩn thỉu của ngươi sao xứng cầm tay tiểu thư nhà ta chứ? Lần sau nhớ kỹ nếu thấy tiểu thư nhà ta phải tránh xa một chút.
40 Những năm gần đây Cảnh Giang cũng có thể coi như là một thành phố du lịch, thị chính luôn tăng cường giới thiệu về du lịch ở Cảnh Giang, cộng thêm ba năm trước có một bộ phim truyền hình chọn Cảnh Giang để quay phim, sau khi phim được phát sóng lên thì du khách đến tham quan Cảnh Giang cũng tăng lên rất nhiều.