21
22
23 Một đường hùng hùng hổ hổ trở lại phòng trọ, Lâm Duyệt chưa từ bỏ ý định lại tìm kiềm lần nữa, một bên miệng gọi:“Vòng cổ, vòng cổ, mày mau ra đây đi, để mẹ nhìn xem mày trông như thế nào…….
24 Trong phòng học trường cấp 3, một nhóm nữ xinh vây quanh một chỗ, bảy tám miệng một chỗ, không biết thảo luận cái gì. Vì tiền mà Lâm Duyệt và Lưu Tuyết rối rắm hai ngày nay vô tình đi vào.
25 Lâm Duyệt vung mười ngón tay gõ lên bàn phím, thân là nhân viên đánh máy tốc độ đánh máy của nàng luôn là số một. Cho nên nàng còn có thể để tâm tư rảnh rỗi nghi hoặc: Tập Đoàn Thụy Ca rốt cục là lớn tới mức nào mà có thể đem toàn bộ nhân viên xoay như chong chóng? “Chủ tịch tập đoàn Thụy Ca trước đây vài ngày mới từ Anh trở về nếu có thể hẹn cùng đi ăn một bữa thì thật tốt.
26 “Bây giờ vẫn còn nợ chủ nhà một số tiền lớn, làm gì mà có tiền để làm đẹp, ôi mình như thế nào lại trở lên nghèo túng như vậy a!” Lâm Duyệt kêu một hồi như sói tru đem chiếc váy ném sang một bên, nhụt trí ngã ngồi trên ghế.
27 Tức giận cùng ủy khuất dâng lên trong lòng nàng, cuối cùng ngưng tụ lại thành lệ viền quanh hốc mắt, dưới ánh đền ne-on đối điện với hàng trăm khuôn mặt đang cười vô cùng khoa trương, nàng bắt đầu cảm thấy hoảng hốt.
28 Hắn không phải là khách quý Mạc Lặc Nghị Phàm được mời tới tham gia yến hội lần này sao? Cameron. Mà bên cạnh hắn là Phạm lão gia vẻ mặt khẩn trương khép nép.
29 Ông mất trăm cay ngàn đắng mới có thể mời Mạc Lặc Nghị Phàm đến đây, cư nhiên lại bị đứa con trai tốt bụng của mình đập vỡ hết thảy, bây giờ thì tốt rồi hợp đồng độc quyền với tập đoàn Thụy Ca nghĩ cùng đừng nghĩ cầm tới tay.
30 Cảm giác được cánh tay cứng rắn của hắn xiết chặt hơn, Lâm Duyệt khoa trương oa oa kêu loạn lên như quạ, Mạc Lặc Nghị Phàm nghĩ nàng bị đau nên không thể không buông nàng ra nhưng lại bắt được ý cười xinh đẹp trong đáy mắt nàng.
31 “Bảo bối, căn bản anh không muốn em trở lại căn phòng cũ nát kia, nhưng để em tìm lại vòng cổ đành phải cho em ở lại vài ngày. ”“Tuy là phòng nhỏ cũ nát nhưng mà so với căn nhà âm u kia của anh tôi thấy ấm áp hơn.
32 “Chơi vui lắm ———. ” Lâm Duyệt nghiến răng nghiến lợi gạt bỏ những lời này, nhớ tới Thi Tiểu Hân cùng với Phạm Tư Ân sắc mặt liền hận đến nghiến răng kèn kẹt.
33 Muốn cùng cô giành bạn trai? Nàng còn chưa đủ tư cách, cho dù biết Phạm Tư Ân không có khả năng sẽ thích loại con gái không biết xấu hổ này, cô cũng không cho phép những loại ruồi nhặng này bay loạn trước mặt hắn.
34 “Nhìn thấy con nhỏ kia, mình thà không đi học còn hơn. ” Lâm Duyệt một bên cất bước rời đi một bên lớn tiếng la Thi Tiểu Hân Quả thực là rất đáng giận! Nàng hận chết con nhỏ kia.
35 “Tới rồi, tới rồi. . . ” Một hồi nho nhỏ tiếng xì xầm từ trong đám người vang lên, mọi người không tự chủ mà sửa sang lại một chút quần áo, đứng thẳng lưng.
36 Lâm Duyệt gian nan cựa người, ngẩng đầu liền ngay lập tức đối diện với một khuôn mặt giống y như mình phóng đại trước mặt, chẳng qua là giờ phút này khuôn mặt nhỏ nhắn ấy đang cười hì hì nhìn chằm chằm vào bản thân nàng.
37 “Cô biết, ba ba cô như thế nào, mới không cần cháu nhắc nhở. ” Lâm Duyệt xoay người, trợn trắng mắt tức giận nói, ba ba của nàng Owen – Morgan, không chỉ có biến thái, còn bị bệnh thần kinh! Nếu không nàng cũng không rơi vào bước đường cùng như thế này.
38 Rốt cục là nàng đã chọc ai, đắc tội với ai nha? Như thế nào sau một đêm có thêm một ông chồng không nói, còn thêm một đứa con gái, ông trời ơi, tại sao phải ưu ái cho nàng như vậy nha.
39 Chẳng qua là Mạc Lặc Nghị Phàm vẫn giữ bộ dáng tựa tiếu phi tiếu, bởi vì hắn biết nguyên nhân của tất cả sự việc ngày hôm nay đều do cô vợ nhỏ của hắn làm ra mà thôi.
40 Trước mắt đột nhiên tối sầm lại, khuôn mặt yêu mị trong nháy mắt phóng đại, Lâm Duyệt hét lên một tiếng, hung hăng vung tay một quyền thẳng tắp nện lên mặt Mạc Lặc Nghị Phàm.