21 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có lẽ là bị ảnh hưởng bởi mấy cái ảo tưởng tung của nóc nhà của giáo sư Nolan, Velen cảm thấy đầu mình đã sản sinh ra một cái suy nghĩ rất kinh khủng.
22 Alroy luôn nghe lén câu chuyện của nhóc người cá và mọi người, hình ảnh ấy đã ăn sâu bén rễ trong lòng Dylan và các nghiên cứu viên. Không ai là không nghĩ bài hát hoàng hôn hôm ấy là không liên quan đến câu nói của Dylan, nhưng tình hình lại hơi thay đổi sau khi Dylan nhận được một món quà.
23 “Em không thích. ” Giai điệu này như lời than thở trước món quà mà Dylan không thích, cũng như câu trả lời với việc nghe trộm — dù là thế nào, thái độ của Alroy cũng đầy ẩn ý.
24 Alroy đang theo đuổi Dylan”, đây nhanh chóng trở thành nhận thức chung của mọi người trên đảo. Nhưng bởi vì không thể can thiệp vò những lần gặp gỡ giữa người cá với nhau, nên mọi người cả giáo sư Nolan cũng không nói gì trước mặt Dylan.
25 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Câu nói của mấy nữ nghiên cứu viên gây chấn động thế nào, Velen đã không còn sức để để ý nữa.
26 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giữa tháng 12, nghiên cứu viên đi quan trắc thủy văn phát hiện một con cá mập bò mắt trắng* cái.
27
Giống như Aisha năm ấy, sau khi phẫu thuật Dylan muốn được về lại biển.
Sức chịu đựng và khả năng tự phục hồi của người cá rất mạnh, xương của Dylan không bị gãy, sau khi máu ngưng chảy thì tinh thần của nhóc đã tốt lên nhiều.
28 Giai điệu ngắn cũng không phức tạp, các nghiên cứu viên không cần latop phiên dịch cũng hiểu được nó, nhưng đáp án lại khiến mọi người tự nghi ngờ năng lực đọc hiểu của mình.
29
Đáp án của nhóc người cá làm Velen hơi ngẩn ra: đây là lý do giáo sư Nolan đã đưa ra để Dylan chủ động kết bạn với Alroy.
“Nhóc hỏi về quá khứ của hắn.
30
“Như vậy, ý của Alroy là —” Velen chẳng thèm quan tâm đến hành vi của giáo sư nữa.
Câu hỏi của anh rất vội vàng, những từ ngữ đơn giản làm Dylan không cần sự phiên dịch cũng hiểu.
31 Bởi vì được cung cấp thức ăn đầy đủ cộng thêm sự chăm sóc tận tình của các nghiên cứu viên mà vết thương của Dylan lành rất nhanh. Sau khi khỏi hẳn nhóc người cá từ chối sự cung cấp thức ăn từ Alroy, nhưng với lời mời đi săn của Alroy, nhóc lại không từ chối.
32 Ánh mặt trời, bọt biển, cá ngừ Cali đang cố vùng vẫy, và cả người cá rạng ngời tỏa sáng — hình ảnh hiện ra trước mắt Velen lại thanh thoát đến thế, khônh chứa nổi sự muộn phiền.
33
Các nghiên cứu viên đã ngừng cách gọi “sweetheart bé bỏng” sau khi Dylan dài trên 2m.
Kết quả này làm Dylan đã kháng nghị rất nhiều lần thấy thỏa mãn — ít nhất, cậu cũng không tóe nước vào người các nghiên cứu viên để thể hiện sức mạnh ngày càng lớn của mình nữa.
34 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngồi canô từ chỗ gặp Dylan đến đảo nhân tạo chỉ mất có 20 phút, Velen về đến nơi, nói sơ qua tình hình cho đồng nghiệp xong thì đi lấy một bộ đồ lặn cơ giới.
35 Bức tranh của Dylan cũng không rõ ràng lắm, mấy cái vỏ sò bị thiếu càng làm những đường nét trở nên nhạt nhòa hơn — nó giống như một bức tranh được vẽ nên bằng những nét vẽ nghệch ngoạc, nhưng dù ai nhìn vào cũng có thể thấy được sự cố gắng của người vẽ.
36 Ngày xửa ngày xưa” — đây luôn là lời dẫn truyện của những truyền thuyết về người cá, đó là những câu chuyện từ rất xưa, hòa cũng với những sự tưởng tượng của con người thời đó; nhưng truyền thuyết ở đảo nhân tạo lại không giống thế.
37 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Onassis là một dòng họ hiển hách, từng chữ như đều được ngâm trong nước biển.
38
Lúc phát hiện con người đổi phiên vào biển của mình, Alroy đang xua đàn chim bay vào hòn đảo bị chiếm đóng.
Đàn cá heo báo lại hướng đi của con thuyền, còn hăng hái muốn qua đó xem thử.
39 Lời chào hỏi của đồng loại đó rất thân thiện, nhưng Alroy lại không trả lời ngay.
Đã xế chiều, chẳng bao lâu nữa mặt trời sẽ vắng bóng. Nghe chừng người cá xa lạ ấy không có ý định rời khỏi vùng biển này, trong câu chào ân cần ấy còn có cả sự xin phép.
40 Cuộc trò chuyện của vị khách ấy và con người diễn ra không lâu, Alroy nghe thấy họ tạm biệt nhau, sau đó con thuyền vượt biển này vòng về theo đường cũ.