21 Ai cơ?
Viên Duy?
Sao Viên Duy lại ở đây?
Hắn không phải là ở thành phố B sao? Từ lúc nào lại quay về nông thôn rồi?
Tim Tô Hữu Điềm nảy mạnh một cái, cô theo phản xạ trợn to mắt mèo, nhìn vào trong cửa.
22 Tô Hữu Điềm đặt chân lên tay Ông Tư Nguyệt, cõi lòng rạo rực mà híp mắt lại.
Oa, tay mẹ chồng tuy thô ráp nhưng ấm ghê.
Cô rù rù chui vào lòng Ông Tư Nguyệt, lăn lăn cọ cọ vào người bà.
23 Viên Duy sửng sốt, anh lập tức rụt tay về, sau đó lấy khăn tay trong túi ra chà mạnh lau nước bọt dính trên tay đi.
Tô Hữu Điềm trừng mắt, hắn lại dám ghét bỏ nước bọt của cô!
Trước đây lúc ăn cơm chung với cô, trong bát dính lông mèo hắn vẫn có thể mặt không đổi sắc nuốt xuống cơ đấy!
Không, không đúng, bây giờ không phải lúc nghĩ chuyện này.
24 "Không không, ta cảm thấy 31424441 tốt hơn. . . "
"Thống Nhi, mi nói xem cái nào tốt hơn?"
[. . . Cô mẹ nó còn cao su nữa, ta sẽ giật điện cô thành cục cao su cháy cho xem!]
Tô Hữu Điềm: "QAQ"
Cô hít sâu một hơi: "Được rồi, ta chọn 3.
25 Viên Duy chợt rút tay về nhưng không lên tiếng, chỉ sững người nhìn chằm chằm Tô Hữu Điềm.
Anh im lặng khiến Tô Hữu Điềm tưởng rằng mình bị cự tuyệt, cô vội vàng bám lấy bắp đùi Viên Duy ngao một tiếng òa lên: "Ngực 36D vẫn không thỏa mãn được anh sao? Tôi rốt cuộc phải làm thế nào anh mới tha thứ cho tôi?"
Đáy mắt Viên Duy tựa như một hồ nước sâu thẳm, băng trên mặt hồ nứt ra đột ngột vỡ tung, phản chiếu cảm xúc mãnh liệt.
26 Nguyên Điểm là công ty giải trí hàng đầu trong nước, mọi động thái ở đây đều có thể gây chấn động toàn giới.
Nhất là vị tổng tài Viên Duy mới nhậm chức này.
27 Thường Luân thấy Viên Duy ngẩng đầu như gà trống thắng chọi, tuy mặt anh vẫn không chút thay đổi, nhưng từ trong mắt có thể nhìn ra phần nào đắc ý.
Cái này có gì để mà đắc ý, khoe mình cổ dài chắc?
Thường Luân lấy làm khó hiểu.
28 "Nói thật lòng? Nói cho hắn biết ta không phải Thịnh Hạ? Hai là mạo hiểm lấy sắc đẹp ra dụ dỗ hắn?"
Hệ thống cười lạnh một tiếng: [Cô nghĩ dễ dàng quá rồi, còn 25 giây, chọn mau!]
Cô lập tức nói: "Ta chọn nói thật lòng.
29 Tô Hữu Điềm sửng sốt, quay đầu nhìn lại.
Lập tức trông thấy một cô gái mặc váy trắng rụt vai chạy tới, mái tóc dài buông xõa trên vai, gương mặt thanh tú, đôi mắt to long lanh nước vô cùng bắt mắt, Tô Hữu Điềm nhìn đến là tập trung, ngoại hình này, khí chất Lâm muội muội này, không phải nữ chính Nghê Thu Vũ thì còn ai vào đây?
Cô vừa định tiếp lời thì phát hiện Nghê Thu Vũ một đường chạy tới, dường như do chạy quá nhanh, nhất thời không chú ý, thình lình ngã lăn xuống đất.
30 Viên Duy xoa xoa ấn đường, bước tới: "Hai người làm gì vậy?"
Hệ thống nói: [Viên Duy tới rồi! Kí chủ, hiện giờ chính là một thời cơ tốt!]
"Thời cơ tốt cái gì? Nghê Thu Vũ tinh thần phân liệt thế này rồi mi còn bảo ta đi tìm đường chết? Mi giết ta luôn cho rồi!"
Hệ thống hừ lạnh một tiếng: [Xem ra ta không mạnh tay thì không đối phó nổi với cô.
31 Tin tức Thịnh Hạ và Viên Duy hẹn hò và tin cô giở thói bệnh ngôi sao điên cuồng cuộn sạch đầu đề mỗi ngày.
Trên trang đầu, tất cả đều là ảnh chụp Thịnh Hạ giở đủ trò bệnh ngôi sao, có ảnh cô hung dữ trợn mắt quở mắng trợ lý, có ảnh cô hất mặt nhìn Nghê Thu Vũ, còn có ảnh cô kiêu ngạo ra oai đủ kiểu ở đoàn làm phim.
32 Tô Hữu Điềm dựng mi, mất hứng xòe vuốt đập anh.
Viên Duy nắm lấy tay cô: "Đừng động đậy, mặc quần áo tử tế, tôi dẫn em ra ngoài. "
Tô Hữu Điềm dụi dụi mắt: "Ra ngoài? Đi đâu?"
"Dẫn em đi gặp một người.
33 Viên Duy tỉnh lại, cả người đau nhức, vừa mở mắt đã ngửi thấy cả phòng nồng nặc mùi thuốc lá.
Anh xoa trán, chậm rãi ngồi dậy, chăn trượt xuống eo anh, dồn đống lại một chỗ, cổ áo sơ mi của anh mở rộng, lộ ra lồng ngực xanh xanh tím tím.
34 Mút?
Mút quái gì?
Tô Hữu Điềm nghĩ ra điều gì, theo phản xạ che miệng lại.
Viên Duy nhìn cô tức cười.
Tô Hữu Điềm trừng mắt, lúng búng nói: "Không được mút!"
Nói xong, cô xoay người bỏ chạy.
35 Tô Hữu Điềm bị chộp vào xe như một con heo con, cô nhìn hai người đàn ông vạm vỡ một trái một phải giữ cô, không khỏi lạnh run.
Cô nhìn bên trái, cao to lực lưỡng, mặt đeo kính râm, lại nhìn bên phải, lưng hùm vai gấu, để râu quai nón.
36 Nhà lớn nhà họ Viên là một đại trạch xa hoa, từ cổng lớn tới cửa còn phải đi ô tô một đoạn, xuống xe một cái là có thể trông thấy rất nhiều người mặc đồng phục đang bận bịu làm việc, cả đại viện đều ngập trong bầu không khí nghiêm túc mà yên tĩnh.
37 Tô Hữu Điềm cứng cổ, cố giữ vững không để tiền rơi xuống. Cô nước mắt lưng tròng nói: "Sao lại đối xử với em như vậy, không phải em đã bảo một triệu là nói đùa rồi à!"
Viên Duy xoay người, lấy từ tủ đầu giường xuống một ly rượu đỏ, ung dung thong thả lắc lắc trong tay.
38 Tô Hữu Điềm ngạc nhiên, cô hỏi: "Chẳng lẽ chị không biết đây là ám hiệu?"
"Nghê Thu Vũ" liếc mắt, xoay người rời đi.
Tô Hữu Điềm đuổi sát theo cô: "Sao chị không nói gì thế.
39 "Đậu Tư? Ai kia?"
[Là cô bé gầy hơn cô ngọt hơn cô ấy. ]
"Cút. . . "
Tô Hữu Điềm lập tức nhớ đến cô bé mỗi ngày đều chạy tới nhà Viên Duy hồi cô là Quả Quýt kia.
40 Tô Hữu Điềm sửng sốt, cô ngửi thấy mùi rượu trên người anh, vừa định bước về phía trước, lại như nghĩ đến điều gì, cô ngồi trở xuống.
"Anh uống rượu?"
"Xã giao.