61 “Đa tạ Liệt lão khen ngợi. ” Vân Khi bấy giờ mới dời mắt qua nhìn Hoa Liên, có thể khiến cho Liệt Nam Khê đánh giá như vậy, xem ra đứa con gái này của Uẩn Nhi đúng là không đơn giản.
62 Chờ Khổng Uyên chỉnh trang lại xong, hai người mới chậm rãi trở lại, lúc này, đã không có mấy người chú ý đến họ. Cho dù có nhìn, ánh mắt cũng vô cùng mờ mịt, giống như sợ bị túm được vậy.
63 Đêm nay, Hoa Liên ở tại chỗ của Hồ Uẩn, Vân Khi cũng không đến quấy rầy. Hai mẹ con nàng mấy năm trời không gặp, đương nhiên là có nhiều lời nói không hết, nhưng vô luận Hoa Liên có hỏi thế nào, Hồ Uẩn cũng không chịu nói cho nàng biết lý do bà lấy Vân Khi.
64 Nói thật, Hoa Liên có cảm giác như bị bánh thịt rớt trúng người. Nàng cũng không lo Lạc Lâm Cửu nhìn ra chân thân của bản thân, thật ra thì cho dù ông ta có nhận ra, cũng chưa chắc đã biết.
65 “Phải, có vấn đề gì sao?” Tất cả đan phương của Hoa Liên đều được chép lại từ bút ký của mẫu thân Tiểu Chỉ, trên đó những vấn đề cần chú ý về cách điều chế, tác dụng, thậm chí là thời gian luyện chế đan dược đều được ghi chép rõ ràng.
66 “Hoa cô nương, đã lâu không gặp. Ngươi còn nhớ ta chứ?” Nam tử áo trắng mặt đầy ý cười nói với Hoa Liên. “Bạch Dịch công tử. ” Hoa Liên đáp lại bằng một nụ cười, bào đệ của tộc trưởng tộc Tuyết Hồ, sau khi Tuyết Hồ vương đời trước qua đời mười mấy năm trước, con trai cả của ông ta – Bạch Kỳ lên kế vị, ở Hồ tộc, chỉ có tộc trưởng của Tuyết Hồ tộc là trẻ tuổi nhất.
67 Hồ Uẩn chỉ nhắc đến chuyện Yêu Long huyệt có một lần, Vân Khi đã đồng ý, thậm chí ngay cả nguyên nhân cũng không hỏi qua. Lúc ra khỏi Hồ Khâu, Hồ Uẩn liên tục nhắc nhở Hoa Liên, tuyệt đối không được rời khỏi Vân Khi, bà hiểu rất rõ, lần này Hoa Liên đi ra ngoài rất nguy hiểm.
68 Vừa vào Yêu Long huyệt, Hoa Liên đã chẳng phân nổi đâu là đông tây nam bắc, chỉ đành mặc cho Vân Khi kéo nàng tiến về phía trước. Dọc đường đi căn bản không hề dừng lại, những thứ trân quý chất đống trong góc ông ta không liếc lấy một cái.
69 Đúng vào lúc Thương Tình định hạ sát chiêu với Hoa Liên, một cái bóng màu tím như tia chớp bỗng xẹt qua vọt về phía Hoa Liên. Ngay cả Thương Tình cũng không kịp ứng phó.
70 Bởi vì Phong Biệt Tình vẫn chưa tỉnh lại, cho nên Hoa Liên và Tiểu Chỉ vẫn sống trong căn phòng nhỏ. Nghe Tiểu Chỉ nói, nơi này bốn phía đều có cấm chế Phong Biệt Tình bày ra, người bình thường không thể vào được.
71 Mắt thấy những sợi dây mây kia sắp kéo tuột Hoa Liên qua, tay phải của người nọ giơ lên, một luồng hào quang huyết sắc rời tay bắn ra, vọt tới ngọn cây, sau đó tỏa ra một vòng ánh đỏ bao phủ lấy cả cái cây.
72 Ân Mạc nhìn thì có vẻ dễ nói chuyện, nhưng có những lúc, hắn đã kiên trì thì không ai có thể thay đổi. Mặc dù biết rõ hắn là vì muốn tốt ình, nhưng nàng chỉ không muốn quay lại Đại Hoang sơn.
73 “Không về được, thì thôi đi. ” Tiểu Chỉ rũ mắt, che giấu sự mất mát trong đáy mắt. Thực ra thì, gặp được thì thế nào chứ, sự cách biệt giữa bọn họ quá nhiều, nàng sớm đã biết, cho nên, cho dù có động tâm mới hắn, trước sau vẫn cưỡng ép mình kháng cự.
74 Mắt thấy phi kiếm đã xuyên qua Ân Mạc, trên mặt lão già có thêm mấy phần tươi cười, ngay cả thần thức của lão cũng không tra được sự dao động của hồn phách, xem ra đã hồn phi phách tán rồi.
75 Đêm xuống, Ân Mạc ngồi trên chiếc ghế bên cạnh cửa sổ, một tay chống cằm, nghiêng đầu nhìn đường phố tĩnh lặng, tròng mắt đen càng thêm đen nhánh, bên ngoài không có lấy một ánh đèn, mà ánh trăng đêm nay, dường như cũng thật ảm đạm.
76 Hoa Liên cười lạnh, cũng chẳng giải thích, “Muốn giết thì cứ giết đi, đừng nói nhảm. ”“Nể mặt Niết Thiên sư huynh, ta sẽ không giết ngươi. ” Trong mắt Thương Tình thoáng qua một tia cười lạnh lẽo, bây giờ, chỉ giết Hoa Liên thôi không đủ để làm dịu mối hận trong lòng nàng, nàng có biện pháp tốt hơn.
77 Thanh âm của người này không nhỏ, lời hắn nói những người đứng đây đều nghe rõ ràng, Hoa Liên có chút kinh ngạc, Vân Khi lại biết nàng ở đây, còn dẫn người tới, thực sự có chút kỳ quái.
78 Thanh Y thực sự đã chuyển lời nhắn của Hoa Liên, nhưng mà người tới lại không phải Hồ Uẩn, mà là… Khổng Tước Hoàng. Nhìn Khổng Uyên giống hệt như con gà con bị cha hắn túm cổ áo xách qua, Hoa Liên lùi lại sau co rúm lại, không phải là nàng không đủ nghĩa khí, mà là nàng hữu tâm vô lực, Khổng Tước Hoàng xem ra, vô cùng tức giận…“Ngươi đã làm gì hả!”“Cha… con sắp bị cha bóp chết rồi.
79 Bởi vì thời gian cấp bách, Quân Hầu tiện tay bổ ra một sơn động trong núi đá, hai người ở bên trong luyện đan. Đại yêu có tu vi như Quân Hầu, mặc dù không tinh thông luyện đan, nhưng trình tự thì vẫn biết đôi chút.
80 Trước khi cầm cây Nhân sinh quả lên, vì cẩn thận, Thương Tình đã đặc biệt dùng thần thức kiểm tra bên ngoài một lượt, không phát hiện ra bất cứ cấm chế nào, hay có điểm gì không ổn.