Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngôn Hi Thành Ngọc Chương 35: Chương 31

Chương trước: Chương 34: Chương 30



Hai người đứng im lặng trong sân, mãi sau Kiều Ngôn Hi mới nói câu "Vào đi" rồi đi vào phòng mình.

Khương Thành Ngọc cũng vào theo, "Kiều A Miêu, xin lỗi, cậu còn giận tớ sao?" Khương Thành Ngọc thấp thỏm hỏi cô.

Kiều Ngôn Hi nhìn đôi mắt Khương Thành Ngọc đầy tơ máu và nỗi lo âu, chợt không nói nên lời, tên ngốc này, sao lại chạy đến nhà cô, cậu đâu có biết đường, làm sao tìm được đến đây?

Khương Thành Ngọc thấy cô không nói gì liền nóng vội: "Kiều A Miêu, tớ sai rồi, xem này, đây là quà tớ mua tặng cậu, có đáng yêu không?" Cậu mở thùng giấy con đang cầm trên tay, lập tức một cái đầu nhỏ với lông màu đen sẫm lộ ra.

Kiều Ngôn Hi kinh hô: "A, mèo con! Cậu có nó từ đâu vậy?"

Khương Thành Ngọc thở phào một cái: "Tớ mua, cậu thích không?"

Kiều Ngôn Hi ôm mèo đen vào lòng, vuốt cái đầu nhỏ của nó, mèo đen tức khắc khoan khoái nhắm mắt lại, cực kỳ ngoan.

"Mua? Cạu lại tiêu tiền bậy bạ, mua mèo làm gì? Cậu có nhiều tiền lắm sao?" Kiều Ngôn Hi trợn mắt nhìn Khương Thành Ngọc.

Khương Thành Ngọc sờ lên đầu cô, nói: "Cậu thích là tốt rồi."

Kiều Ngôn Hi đỏ mắt, tên này, dù bề ngoài luôn tỏ ra lạnh lùng nhưng thật sự rất biết quan tâm người khác. Mãi sau cô nói: "Vì sao cậu không cho tớ đến tìm Tiết Đồng Hải?"

Khương Thành Ngọc im lặng một lúc, "Cậu thật sự muốn biết?"

Kiều Ngôn Hi gật đầu.

"Cậu ta thích cậu." Khương Thành Ngọc nói.

"Cái gì?" Kiều Ngôn Hi bị dọa không nhẹ, "Sao có thể? Chúng tớ là bạn tốt mà, cậu nghĩ nhiều rồi."

Khương Thành Ngọc thầm thở dài, quả nhiên, cậu không nên kỳ vọng vào EQ của Kiều A Miêu, "Thật đấy, Kiều A Miêu, sao cậu đần thế hả!"

Kiều Ngôn Hi xù lông: "Cậu mới đần, Tiết Đồng Hải đã học cùng tớ gần mười năm, cậu mới biết cậu ấy có vài ngày, đừng có đoán mò nữa!"

Quên đi, Kiều A Miêu ngốc nghếch như thế có lẽ cũng là một chuyện tốt, ít nhất trước mắt xem ra rất có lợi với mình.

"Ừ, là tớ nghĩ nhiều, Kiều A Miêu, tớ không nên nổi nóng với cậu, cậu còn giận không?" Khương Thành Ngọc nói theo lời cô, đồng thời cẩn thận nói xin lỗi lần nữa.

"Được rồi, được rồi, thấy cậu đã bỏ công sức chạy từ xa tới đây và mặt mũi nó, tớ tha thứ cho cậu đấy!" Kiều Ngôn Hi chỉ vào con mèo đen đang ngủ trong lòng nói.

Khương Thành Ngọc cảm thấy lần này đến nhà cô là quyết định tốt nhất trong đời. Cô đã tha thứ cho cậu, sẵn lòng chú ý đến cậu, nó còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

Cậu nhìn bốn phía, căn phòng này vừa nhìn đã biết là phòng con gái, đồ đạc không nhiều lắm. Chỉ có một bàn học, một tủ quần áo và một chiếc giường.

Trên bàn học để toàn là sách, không hề gọn gàng, thậm chí có hơi hỗn độn, rất dễ nhìn ra chủ nhân thường lật xem chúng, trên bàn còn có cả nhiều loại búp bê nhỏ, trong đó bao gồm con mèo ngốc mình từng tặng.

Trên tường treo mấy khung gỗ ảnh, đều là cùng một cô bé, rất xinh xắn, rất có phẩm vị.

Khương Thành Ngọc đang quan sát thì chợt nghe Kiều Ngôn Hi hỏi, "Nè, Khương Thành Ngọc, con mèo đen này tên là gì?"

Khương Thành Ngọc lập tức nhức đầu, tại sao phải đặt tên cho mèo? Cứ gọi là Miêu Miêu không được sao? Cậu đắn đo nói: "Tặng cho cậu rồi thì cậu đặt cho nó đi!"

Kiều Ngôn Hi nghiêng đầu ngẫm nghĩ một hồi rồi vui vẻ nói: "Có, có, gọi là Tiểu Quy thế nào?" Cô mong chờ nhìn Khương Thành Ngọc.

"Tiểu Quỷ?" Khương Thành Ngọc khó hiểu, tại sao lại gọi nó là tiểu quỷ (thằng quỷ nhỏ)?

Kiều Ngôn Hi nhéo tai cậu, "Không phải tiểu quỷ, là Tiểu Quy (con rùa nhỏ)!"

Được rồi, Khương Thành Ngọc vẫn không thể hiểu, tại sao lại gọi một con mèo là rùa. Nhưng cậu vẫn gật đầu: "Được."

Kiều Ngôn Hi vui vẻ, cô nhìn con mèo đen đang ngái ngủ: "Tớ gọi nó là Tiểu Quy, hi vọng nó có thể sống lâu như rùa, hi vọng nó có thể luôn bên cạnh tớ, vì đây là món quà cậu tặng cho tớ mà!"

Khương Thành Ngọc đột nhiên cảm giác được đầy hạnh phúc, cô nói là vì cậu tặng, cho nên cô mới hi vọng nó luôn bên cạnh cô. Kiều A Miêu không ngờ rất quan tâm đến mình, cậu không còn cầu gì nữa, cứ tiếp tục chiếm giữ một vị trí trong lòng cô là được rồi.

Chiều hôm đó, lần đầu tiên Khương Thành Ngọc đến nhà Kiều Ngôn Hi, cậu rất vui vẻ, cô cũng rất vui vẻ. Họ giao hẹn từ nay về sau sẽ không gây gổ với nhau nữa, Tiểu Quy ở bên cạnh chứng kiến. Hai người trò chuyện rất nhiều về tương lai và cả ước mơ.

Kiều Ngôn Hi nói cô muốn vào trường cấp ba trọng điểm, sau đó học lên trường đại học tốt nhất.

Khương Thành Ngọc nói "tớ sẽ theo cậu". Cậu còn thầm bỏ thêm một câu: Dù cậu ở đâu tớ đều theo cậu.

Ngày đó Khương Thành Ngọc đi xe đạp của Kiều Ngôn Hi về nhà, không còn cách nào, xe đến nhà Kiều Ngôn Hi chỉ có một chuyến, Kiều Ngôn Hi tiễn cậu đến bến xe đầu thôn.

"Khương Thành Ngọc, ở nhà hãy luyện thật tốt tay nghề, tớ còn đang chờ cậu làm bàn tiệc đấy!" Kiều Ngôn Hi trêu chọc.

"Không thành vấn đề, cam đoan cậu ăn một bữa sẽ muốn ăn bữa thứ hai!" Khương Thành Ngọc khoe khoang khoác lác.

Kiều Ngôn Hi tiến tới trước mặt cậu: "Nếu thật sự ngon như vậy, tớ sẽ ở lì nhà cậu không đi nữa, ăn ở nhà cậu cả đời!"

Khương Thành Ngọc nhìn dáng vẻ ra vẻ đanh đá của Kiều Ngôn Hi, cười bất đắc dĩ, cô nhóc này chắc chắn không biết lời bản thân mình nói mập mờ thế nào, nhưng cậu cũng

Loading...

Xem tiếp: Chương 36: Chương 32

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Nữ Vương Black Moon

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 40


Mê Hoặc Đại Ca Hắc Đạo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25


Hóa Nan Thức

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 21


Vì Quân Khuynh Thiên Hạ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12