81 Chỉ trong chớp mắt, Hoa Lân đã tung chăn phi thân ra ngoài, với lấy áo khoác, tiêu sái xoay một vòng trên không choàng lên thân. Lúc này Hà Chiếu kiếm bên ngoài cửa xoay tít từng chập, không chỉ giữ chân hai kẻ xâm phạm mà còn lưu lại trên tường hơn chục vết kiếm.
82 Kỳ Thục Sơn kiếm điển lần này có thể nói là rầm rộ nhất từ trước đến giờ, đã trở thành Trung Nguyên đệ nhất thịnh hội trong vòng ngàn năm nay. Nó đã vượt ra khỏi ảnh hưởng của việc tranh đoạt Huyền Thiên kiếm, rộng mở cho toàn thể thiên hạ đến thưởng lãm.
83 Đoàn người của Thiên Sơn tuy tổng cộng chỉ có mười một người nhưng bọn họ đều là những đại biểu kiệt xuất trong lớp người trẻ tuổi của Thiên Sơn: có Hạng Tiêu Vân con trai độc nhất của Thiên Sơn Hạng chưởng môn, còn có Trịnh Phi Vũ, Hà Kiếm Minh, Lệ Hành Không, Trương Thiên Hoa, Dương Phong Linh, Nam Cung Vân, Trần Kiều.
84 Hoa Lân không ngờ gã ta đột nhiên lại chủ động như vậy, bèn kéo Diệp Thanh dừng lại, trầm giọng nói: “Huynh đài, huynh muốn chúng tôi giúp chuyện gì? Chúng tôi không làm chuyện xấu đâu!”Hán tử kia giũ sạch vẻ buồn khổ khi nãy, trịnh trọng nói: “Xin hãy yên tâm, tuyệt đối không phải chuyện xấu…Chỉ là muốn mời hai vị đảm nhiệm vai trò chủ nhân nhà tôi, tôi có thể trả hai vị thù lao rất hậu.
85 Lã Ấu Văn tuy có chút hoài nghi nhưng đã bị tu vi thâm sâu khó dò của Hoa Lân làm cho e sợ, liền lấy ba tấm thẻ ngọc màu xanh lam từ tay một đệ tử đứng sau, đưa tận tay từng người Hoa Lân, Diệp Thanh và Cảnh Vệ, nói: “Mời các vị vào!”Hoa Lân vẫn lên mặt kẻ cả nói: “Xin tiểu ca hãy an bài cho ta một nơi yên tĩnh, đêm nào ta cũng phải luyện công.
86 Tuy Diệp Thanh nói rất nhỏ nhưng mọi người đều là những nhân vật thành danh, làm gì có chuyện không nghe rõ? Cổ Duyên và Tây Môn Vô Ngân đồng thanh hỏi: “Cốc tam ca nào vậy?”Hoa Lân sợ họ hỏi đông hỏi tây, bèn cười ha ha nói: “Không có gì không có gì! Tới đây tới đây, chúng ta lâu rồi không gặp mặt, uống ba trăm bát rượu lớn luôn.
87 Thượng Quan Linh và Dương Phong Linh từ tốn cất bước lên tầng bốn của Dật Tiên lâu, đi xuyên qua hai hàng nam tử trẻ tuổi gồm tám người mang trường kiếm đứng trầm lặng, nhìn y phục của họ thì hiển nhiên là những thanh niên cao thủ của Thục Sơn phái.
88 Dương Hinh Nhi kích động nói: “Cô cô…cô ấy ở đâu?”Hoa Lân đột nhiên trầm mặc, người trong tranh trông tướng mạo thì đích xác là nữ tử thần bí đã giao thủ cùng hắn tại Giang Lăng.
89 Dật Tiên lâu xứng đáng là đệ nhất tửu lâu ở Thành Đô, không những vẻ ngoài đặc biệt tráng lệ mà sương phòng ở hậu viện cũng hết sức yên tĩnh và tao nhã.
90 Thì ra tiểu tử Trần Kiêu đề nghị bí mật loại trừ Trương Thiên Hoa, nhưng Hạng Tiêu Vân thủy chung vẫn hơi do dự, lo lắng nói: “Lần trước vì kế sách của ngươi mới dẫn đến kết quả làm hại bảy vị sư huynh đệ đều bị Hoa Lân phế bỏ, chuyện này thực sự là một đả kích khá nặng với Thiên Sơn.
91 Vầng trăng cong cong dần leo lên ngọn cây, như một con mắt đang e ấp dòm trộm, xuyên qua cửa sổ, mờ nhạt chiếu vào đầu giường của Lâm Thủy tiểu tạ…Sau trận Vu Sơn hoan lạc, Hoa Lân ngủ say phi thường.
92 Hoa Lân cũng học được vài điều từ cuộc tỉ thí hôm nay, đó là trong bất kỳ tình huống nào, tuyệt đối không được khinh địch, càng không được vào lúc sinh tử quan đầu mà còn chú trọng đến thân phận gì gì nữa, nếu không có ngày sẽ bỏ mạng dưới kiếm của người khác.
93 Hoa Lân không nhìn thấy cảnh vật xung quanh, chỉ có thể khua kiếm quét ngang, kiếm khí lan ra đến mười trượng, kiếm pháp đại khai đại hợp bảo vệ khắp thân, thanh thế vô cùng kinh người, chỉ thấy cây cối bốn bề đổ rạp xuống một khoảng lớn.
94 Kỳ thực, ma đầu Phần Âm tông sớm đã phát hiện ra có một bãi cỏ rất kỳ lạ, nhưng đây là đỉnh núi gồ ghề không bằng phẳng, những nơi khác thường thật nhiều quá sức.
95 Diệp Thanh theo Đoàn tổng quản tới khách sảnh, chỉ thấy sảnh đường rộng mênh mông bên trong có ba nha hoàn, trà kỷ, bàn ghế bố cục hết sức sang trọng, thể hiện thân phận hiển hách của chủ nhà.
96 Lần này chìm vào Tịch Cốc cảnh giới, Hoa Lân bình thản ngủ say phi thường, trong hư minh, hắn phảng phất “nhìn” thấy một trường chiến tranh làm chấn động tâm linh.
97 Hoa Lân không thể nào tưởng được rằng Thượng Quan Linh lại tới một nơi như liễm phòng để tìm mình, trong lòng thầm cảm kích. Nhưng vừa nãy hình như nàng đã hiểu lầm hắn, phải tìm lúc nào đó giải thích hết cho nàng mới được.
98 Trương Thiên Hoa, Nghiêm Liệt Phong, Trịnh Phi Vũ từ lâu đã biết thủ đoạn phi phàm của Hoa Lân, lại thấy hắn xử lý sự vụ đâu ra đó hết sức chu đáo, nên đều lần lượt tạm biệt rồi rút khỏi đó.
99 Tuy Hoa Lân hiện tại chưa thể xem là cao thủ tuyệt thế, nhưng tu vi của hắn há có thể so sánh với lúc xưa. Hắn ngay lập tức thi triển Sưu Thần thuật như có như không từ từ trải ra đằng xa.
100 Bạch y nhân đứng cách đó không xa chính là người đã rời khỏi đội ngũ của Nhược Phong, cao thủ Không Tốc phái Lý Trần Ai. Vậy tại vì sao mà ông cứ lần lữa không động thủ? Lý do hết sức chính trực.