61 Cạch, cạch!“Xì đúng là xui hết cỡ luôn” Hạ Dương thầm nghĩ, mặt ko khỏi nhăn như khỉ, dựng chân chống xe bên lề đường. Chà, cũng may là xe ko có nắp hộp xích, tự nàng bằng vài chiêu nho nhỏ học của anh trai ngày trước cũng có thể lồng lại xích được.
62 - Sơn, giúp anh đưa Hạ Dương về. Như Phong mở cửa văn phòng, tung cho Sơn chùm chìa khóa nói. - Vâng. “Ôi dào, lo cho bà xã thì tự thân đi mà làm, chuyên sai vặt người ta”, đấy chỉ là trong suy nghĩ thôi chứ ngoài miệng thì cậu vẫn nghe lời lắm nha, haiz… ai bảo mình chỉ là nhân viên quèn chứ.
63 - Thấy chưa, thời tiết này mà để bà đi xe đạp đến đây có mà ngoẻo luôn, khỏi tập tành gì hết đó. Thùy Dương rất đắc ý rung đùi tắt máy. - Rồi, cảm ơn tiểu yêu yêu nhà người hôm nay đã qua đón ta, Hạ Dương giả giọng hài vuốt má Thùy Dương, tối đền bù cho ngươi nhá.
64 - Tập hợp! Còn thiếu ai nữa ko? Lượt tiếp theo là lớp chúng ta đó. Hạ Dương cố gắng gào lớn nhắc các bạn của mình trong đám ồn ào. - Sẵn sàng. Tiếng 4 đứa con trai hô lớn át hết cả giọng nữ oanh vàng thánh thót của các nàng có thể khiến Hạ Dương an tâm hơn, chí ít thì chúng nó cũng ko thấy khó mà bỏ cuộc.
65 - Này, của bà vừa rơi đó. - Hả? Ở đâu thế? Nàng cầm lại thứ mà Thùy Dương vừa đưa cho nàng hỏi. - Ảnh chụp gì xấu hoắc cần câu, hehe, Thùy Dương làm mặt cười trêu nàng, lại còn bày đặt đứng dưới mưa chụp nữa, coi vẻ lãng mạn quá nha cưng.
66 Hậu quả của việc thức khuya sẽ là gì?Ngủ nướng đến giữa trưa mới tỉnh dậy chăng?Điều đó thì quá đơn giản, ko còn gì để nói, cái tai hại chính là như Hạ Dương nàng đây.
67 Một trong số những điều khiến ta khó chịu đó là phải làm những việc mà bản thân ko muốn một tí tì ti nào cả. Nhưng ta thấy khó chịu thì làm sao? Có thế ko phải làm những việc đó à?Giống như trong 1 đêm nào đó sau đêm tân hôn, người chồng hỏi vợ, “Chúng ta làm…nhé?”, chị vợ đáp lại “Em nói ko mà được à?”.
68 Hôm nay, Hạ Dương nàng chủ động thức dậy thật sớm, trước cả khi chuông báo thức kêu lần thứ nhất. Nói thật thì phải là nàng thao thức chập chờn cả đếm, vừa ngủ vừa xuống ngó mẹ.
69 - Làm gì mà em phải trưng ra cái bộ mặt bí xị này hả? Làm vợ anh khiến em khó chịu thế cơ à? Như Phong ghé tai nàng thì thầm. - Xí, Hạ Dương nghiến răng ken két, nắm tay hăm dọa, biết điều thì anh im mau đi, còn lải nhải nữa là cho ở nhà đó.
70 “Hạ Dương à, giờ nhà còn mỗi mình cháu, bố mẹ bây giờ có xích mích cãi vã nhau thì cháu đứng giữa, cháu phải là người giảng hòa cả 2 bên. Cậu cũng ko bênh vực gì ai, nhưng mẹ cháu cũng nóng tính, động một tí là phát ra như núi lửa, khi nào ko có bố thì cháu hãy lựa lời nói với mẹ, mà khi nào ko có mẹ ở nhà thì liệu gặp bố nói chuyện khuyên giải, chứ để mẹ mày quyết ý làm liều, gia đình tan nát thì ai cũng khổ.
71 -Hi! Bà xã của anh đang làm gì thế?Tiếng Ngọc vang lên trong điện thoại đầy thích thú khiến nàng nổi “da gà”, Hạ Dương rùng mình nhún vai một cái mới nhớ ra anh Ngọc ko nhìn thấy, giọng nói ủ rũ thê lương:-Anh có thể cắt bớt 2 chữ đầu tiên ko? Hic-Được nha! Ngọc đáp rất vô tư, sau khi để Hạ Dương thở phào mới bồi thêm, nếu em chịu từ bỏ anh Phong về làm vợ anh thật, anh sẽ đổi cách gọi khác, em yêu chẳng hạn.
72 Cảm giác bị đè nặng lên vùng ngực khiến Hạ Dương ko khỏi khó chịu, một sức mạnh vô hình nào đó đè lên cơ thể làm nàng gần như ko thể hô hấp được, Hạ Dương cố gắng giãy dụa để thoát khỏi sự bức bối đó.
73 Nhìn theo Hạ Dương đang cất bước, mỗi lúc một xa mình, càng ngày càng xa, từng bước chân như bước ra khỏi cuộc đời của một người đàn ông 30t, trái tim Như Phong rỉ máu.
74 Con người thường khi đánh mất một thứ gì đó mới nhận ra rằng thứ đó rất quan trọng đối với mình. Khi ấy, một số người sẽ buồn, có thể sẽ khóc, có thể sẽ hối hận dù chỉ là những sự hối hận muộn màng.
75 Phụt!Hạ Dương vừa đưa cốc nước pha cho Như Phong không thành lên miệng uống, nghe Ngọc nói thế ngay lập tức bị sặc, phun hết nước ra liền ho sặc sụa:- Này, đừng có đùa ác thế, em đang uống nước mà.
76 “May quá, vẫn kịp”, Ngọc tự nhủ bản thân mình khi nhìn thấy từng lượt học sinh ồ ạt dắt xe ra khỏi trung tâm, vội vàng rút điện thoại gọi cho “bà xã”:- Alo.
77 Hơi thơ ấm nóng đến gần, Hạ Dương nghe được trái tim mình đập thình thịch liên hồi. Đầu óc hoạt động hết công suất, Hạ Dương thầm tính toán, nếu Ngọc dám chạm đến người mình sẽ lập tức mở mắt, tặng cho anh ta một cái bạt tai.
78 Tắm xong, Hạ Dương với tay lấy cái áo phông mà Ngọc đưa cho khi nãy, bất chợt lại nghĩ đến ai đó. Ngày trước, Như Phong cũng nói với nàng về việc cùng đi chọn áo đôi, thế nhưng chưa kịp mua thì đã không còn cơ hội.
79 Tiếng chuông báo thức đều đặn vang lên, Hạ Dương với tay cầm chiếc điện thoại tắt đi. Định bụng ngủ nướng thêm một chút, nhưng chợt nhớ ra mình vẫn đang ở Hà Đông, nếu không muốn muộn học thì cần phải nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân, nàng đành lười biếng chui mình ra khỏi chăn.
80 Lễ bế giảng năm học, người nào người nấy đều háo hức, hồ hởi vì cuối cùng cũng được nghỉ hè, ngay cả trăm học sinh lớp 12 sắp phải chia tay bạn bè, trường lớp để đối mặt với kì thi tốt nghiệp cam go cũng không giấu được nụ cười trên môi.