Chương trước: Chương 4 - Anh Vẫn Có Thể Chết Vì Em
1. Chương 1 - Chúng Ta Chia Tay Đi
2. Chương 2 - Bớ Người Ta! Có Người Tự Sát!
3. Chương 3 - Bác Sĩ Trong Phòng Khám
4. Chương 4 - Anh Vẫn Có Thể Chết Vì Em
5. Chương 5 - Lời Tự Đáy Lòng
6. Chương 6 - Tìm Mẹ Mượn Tiền
7. Chương 7 - Biết Ngay Cái Đầu Nhà Cậu Sẽ Trở Lại!
8. Chương 8 - Không Còn Dây Chuyền
9. Chương 9 - Đốt Gân Não Cho Cậu!
10. Chương 10 - Tôi Muốn Từ Chức
11. Chương 11 - Xin Nhận Của Đồ Đệ Một Lạy!
12. Chương 12 - Thay Đổi Triệt Để, Làm Lại Cuộc Đời.
13. Chương 13 - Chàng Rắn
14. Chương 14 - Nguyện Cược Phục Thua
15. Chương 15 - Cậu Còn Đón Đi Được Sao?
16. Chương 16 - Đi Làm Thành Quản Cho Ông!
17. Chương 17 - Tôi Làm Người Bán Hàng Rong
18. Chương 18 - Cháo Đây, Một Tệ Một Ly!
19. Chương 19 - Chấp Pháp Bạo Lực
20. Chương 20 - Cạo Đầu
21. Chương 21 - Oan Gia Ngõ Hẹp
22. Chương 22 - Nhanh Như Vậy Đã Gặp Báo Ứng Rồi
23. Chương 23 - Cuối Cùng Cũng Bắt Được Cậu
24. Chương 24 - Người Hiền Lành
25. Chương 25 - Trêu Ghẹo Bác Sĩ
26. Chương 26 - Đổi Nghề
27. Chương 27 - Sao Chỗ Nào Cũng Đều Có Anh?
28. Chương 28 - Quần Lót Màu Hồng
29. Chương 29 - Phổ Cập Tri Thức Về Phương Diện Nào Đó
30. Chương 30 - Quyến Rũ
31. Chương 31 - Thù Này Không Báo Thì Không Phải Quân Tử!
32. Chương 32 - Kế Hoạch Báo Thù
33. Chương 33 - Dẫn Rắn Khỏi Hang
34. Chương 34 - Nén Bi Thương Xuôi Theo Hoàn Cảnh Vậy!
35. Chương 35 - Lần Đầu Tiên Trao Đổi Bình Thường
36. Chương 36 - Mông Cậu Thật Lớn!
37. Chương 37 - Cậu Cần Mắt Hay Cần Kẹo?
38. Chương 38 - Tìm Cơ Hội Diệt Cái Thứ Đó!
39. Chương 39 - Cậu Ta Nhất Định Là Cố Ý!
40. Chương 40 - Sát Muối Lên Vết Thương
41. Chương 41 - Đại Bảo Nhị Bảo
42. Chương 42 - Bị Lừa Là Anh!
43. Chương 43 - Phần Đại Lễ Đầu Tiên
44. Chương 44 - Mượn Dao Giết Người
45. Chương 45 - Cậu Xác Định Đây Là Rắn Hổ Mang?
46. Chương 46 - Có Câu Oan Gia Ngõ Hẹp
47. Chương 47 - Hôm Nay Bầu Trời Thật Xanh!
48. Chương 48 - Chính Là Không Buông Tay
49. Chương 49 - Dốc Lòng Tu Luyện.
50. Chương 50 - Tà Ác Trong Điện Thoại
51. Chương 51 - Có Chút Luyến Tiếc
52. Chương 52 - Tội Chết Có Thể Miễn, Tội Sống Khó Tha
53. Chương 53 - Bắt Đầu Có Dục Vọng Với Tôi Từ Lúc Nào?
54. Chương 54 - Ăn Phân Trưởng Thành
55. Chương 55 - Liên Tục Hù Dọa
56. Chương 56 - Cậu Yên Tâm Đi Đi!
57. Chương 57 - Hồ Ly Tinh
58. Chương 58 - Hai Khả Năng
59. Chương 59 - Xem Phim Luyện Gan
60. Chương 60 - Bắt Chim Sẻ
61. Chương 61 - Chỗ Nào Lớn Tôi Ngó Chỗ Đó
62. Chương 62 - Tôi Bóp Tôi Bóp Tôi Bóp Bóp Bóp!
63. Chương 63 - Vô Lại
64. Chương 64 - Ngọn Lửa Không Tên
65. Chương 65 - Hoành Đao Đoạt Ái
66. Chương 66 - Thì Ra Là Thế
67. Chương 67 - Đừng Để Tôi Thất Vọng
68. Chương 68 - Xoay Chuyển Chiến Cục
69. Chương 69 - Quấn Cậu Ta!
70. Chương 70 - Tôi Cũng Thích Tên Trọc Đó
71. Chương 71 - Sao Lại Cảm Thấy Mình Giống Kẻ Bán D*m!
72. Chương 72 - Bảo Vệ Thức Ăn
73. Chương 73 - Lời Khách Sáo
74. Chương 74 - Ai Vô Sỉ Như Thế?
75. Chương 75 - Gặp Trắc Trở
76. Chương 76 - Thổ Lộ Nỗi Lòng
77. Chương 77 - Giày Vò Đòi Mạng
78. Chương 78 - Nhất Định Phải Giải Quyết Cô Ta Trước!
79. Chương 79 - Điều Chỉnh Chiến Thuật
80. Chương 80 - Chơi Tâm Nhãn
81. Chương 81 - Thật Để Tôi Đi?
82. Chương 82 - Cái Này Gọi Là Thoải Mái!
83. Chương 83 - Thiết Công Kê Ngâm Thơ Đối Đầu
84. Chương 84 - An Ủi Lẫn Nhau
85. Chương 85 - Trút Được Cơn Giận
86. Chương 86 - Mắc Kẹt
87. Chương 87 - Đã Lâu Mới Ngủ Chung Giường
88. Chương 88 - Má Nó Anh Là Đồ Súc Sinh!
89. Chương 89 - Mỗi Người Mỗi Tâm Tư
90. Chương 90 - Trời Sinh Một Đôi
91. Chương 91 - Mãnh Hổ Phá Cửa Sổ Mà Vào
92. Chương 92 - Xem Phim Vip
93. Chương 93 - Vinh Quang Về Đội
94. Chương 94 - Cảnh Báo Vô Thanh
95. Chương 95 - Yêu Tinh Trong Yêu Tinh
96. Chương 96 - Hoàn Thành Nhiệm Vụ Viên Mãn
97. Chương 97 - Thầy Trì Giảng Bài.
98. Chương 98 - Hễ Chạm Là Phát
99. Chương 99 - Chết Không Chỗ Chôn Thây
100. Chương 100 - Ông Đây Là Người Khỏe Mạnh!
101. Chương 101 - Sớm Muộn Cũng Là Của Cậu
102. Chương 102 - Diệt Cỏ Tận Gốc
103. Chương 103 - Một Giấc Mộng Xuân
104. Chương 104 - Cuối Cùng Cũng Bạo Phát!
105. Chương 105 - Tôi Không Nỡ Để Anh Đi!
106. Chương 106 - Nhổ Củ Cải
107. Chương 107 - Cậu Chính Là Nhóc Tệ Hại Của Tôi
108. Chương 108 - Thông Điệp Cuối Cùng
109. Chương 109 - Liên Tiếp Xuất Chiêu
110. Chương 110 - Quý Ông Lợi Hại
111. Chương 111 - Thông Suốt
112. Chương 112 - Tiếp Tay Làm Việc Xấu
113. Chương 113 - Tôi Chê Anh Bẩn
114. Chương 114 - Núi Lửa Trì Bùng Nổ
115. Chương 115 - Thong Dong Mà Đến
116. Chương 116 - Sau Phút Sung Sướng
117. Chương 117 - Làm Gì Sớm Muộn Cũng Nhận Quả Báo
118. Chương 118 - Ôm Sai Người Rồi
119. Chương 119 - Sao Tôi Lại Xui Xẻo Như Thế?
120. Chương 120 - Che Giấu Huyền Cơ
121. Chương 121 - Trừ Bỏ Tâm Bệnh
122. Chương 122 - Bài Phiến Tình
123. Chương 123 - Khơi Chuyện
124. Chương 124 - Cuộc Sống Tính Toán Tỉ Mỉ
125. Chương 125 - Thiết Công Kê Nam Châm
126. Chương 126 - Tối Hôm Nay Có Nhiệm Vụ Quan Trọng
127. Chương 127 - Hàng Thật Giá Thật
128. Chương 128 - Đột Ngột Lên Giọng
129. Chương 129 - Cậu Không Có Quyền Phát Ngôn
130. Chương 130 - Còn Nói Không Phải Đến Để Khoe Khoang?
131. Chương 131 - Cảm Giác An Toàn
132. Chương 132 - Ngô Mắt To
133. Chương 133 - Đồng Hồ Tình Nhân
134. Chương 134 - Thật Không Yên Tâm Được Chút Nào
135. Chương 135 - Đây Không Phải Là Đòi Mạng Tôi Sao?
136. Chương 136 - Vậy Cậu Cứ Đợi Đó!
137. Chương 137 - Thi Hành Trừng Phạt Nho Nhỏ
138. Chương 138 - Gia Súc
139. Chương 139 - Vực Tinh Thần Lên Nào!
140. Chương 140 - Ném Đá Dò Đường
141. Chương 141 - Bây Giờ Đi Thôi!
142. Chương 142 - Đá Tới Đá Lui
143. Chương 143 - Gã Đến Chỗ Tôi Chính Là Một Người Chết.
144. Chương 144 - Quả Nhiên Biết Hưởng Thụ Cuộc Sống Hơn Tôi.
145. Chương 145 - Ông Và Cháu
146. Chương 146 - Thổ Lộ Thật Lòng
147. Chương 147 - Lột Bỏ Từng Tầng
148. Chương 148 - Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên
149. Chương 149 - Chỉ Mới Giờ Này Thôi Sao?
150. Chương 150 - Dám Giành Đồ Của Tôi? Trị Cô Không Thương Lượng!
151. Chương 151 - Làm Ra Vẻ
152. Chương 152 - Tôi Là Dây Thừng Em Là Ngựa
153. Chương 153 - Trận Chiến Tuyệt Đẹp
154. Chương 154 - Đạo Cao Một Thước Ma Cao Một Trượng
155. Chương 155 - Tự Ăn "ác" Quả
156. Chương 156 - Chương 156: Chàng Rắn
157. Chương 157 - Thản Nhiên Một Cách Bất Ngờ
158. Chương 158 - Ba Người Chạm Mặt
159. Chương 159 - Thăm Viếng "tiền Bối"
160. Chương 160 - Kẻ Phụ Tình
161. Chương 161 - Thật Ra Người Cũng Có Độc
162. Chương 162 - Một Đêm Hỗn Loạn
163. Chương 163 - Đây Là Muốn Tạo Phản Sao?
164. Chương 164 - Một Cái Tét
165. Chương 165 - Khói Súng Cuồn Cuộn
166. Chương 166 - Biến Hóa
167. Chương 167 - Phân Tích Tỉ Mỉ
168. Chương 168 - Chỉ Hận Gặp Nhau Quá Muộn
169. Chương 169 - Một Trái Táo Dẫn Phát
170. Chương 170 - Sĩ Khả Sát Bất Khả Nhục
171. Chương 171 - Nguy Cơ Ẩn Náu
172. Chương 172 - Tiểu Hộ Vệ Trung Thành Ở Cửa Hậu
173. Chương 173 - Em Tôi Bị Em Anh Lừa Đi Rồi
174. Chương 174 - Ám Toán Kiểu Khác
175. Chương 175 - Tương Kế Tựu Kế
176. Chương 176 - Về Nhà Thăm Mẹ
177. Chương 177 - Nhân Viên Chuyển Phát Bi Thúc
178. Chương 178 - Hòa Giải
179. Chương 179 - Một Câu Nói Còn Thiếu
180. Chương 180 - Ám Hiệu
181. Chương 181 - Cầu Đại Thần Ân Sủng
182. Chương 182 - Gió Nổi Mây Vần
183. Chương 183 - Bụi Bặm Lắng Đọng
184. Chương 184 - Hiện Tại Bù Cho Cậu
185. Chương 185 - Một Cây Kẹo Đường
186. Chương 186 - Ăn Mì Ăn Ra Cảm Ngộ
187. Chương 187 - Có Gian Tình
188. Chương 188 - Kì Đà Cản Mũi
189. Chương 189 - Con Sẽ Không Lấy Vợ
190. Chương 190 - Cuối Cùng Đã Hòa Giải
191. Chương 191 - Không Dỗ Thì Có Thể Làm Gì?
192. Chương 192 - Lướt Sóng
193. Chương 193 - Ngược Một Trận
194. Chương 194 - Kém Thông Minh
195. Chương 195 - Ngộ Ra Một Đạo Lý
196. Chương 196 - Mười Tệ Tiêu Vặt
197. Chương 197 - Eq Cao
198. Chương 198 - Khoan Gỗ Lấy Lửa
199. Chương 199 - Cái Thế Vô Song
200. Chương 200 - Đại Bảo Xuất Kỳ Chiêu
201. Chương 201 - Tự Sát
202. Chương 202 - Oh Yeah!
203. Chương 203 - Dồn Vào Chỗ Chết Để Sống Lại
204. Chương 204 - Lão Lươn Lẹo Thu Thập Tiểu Lươn Lẹo
205. Chương 205 - "ma Quỷ" Lộng Hành
206. Chương 206 - Phóng Sinh
207. Chương 207 - Tình Yêu Chạy Bằng Xe Hỏa Tốc
208. Chương 208 - Anh Thật Đủ Hung!
209. Chương 209 - Cậu Là Bắp Của Tôi
210. Chương 210 - Một Ngọn Lửa Vô Danh
211. Chương 211 - Tuyệt Đối Không Chịu Một Chút Thiệt Thòi
212. Chương 212 - Tôi Thấy Hết Rồi
213. Chương 213 - Trêu Chọc
214. Chương 214 - Lĩnh Ngộ
215. Chương 215 - Bắt Tại Trận
216. Chương 216 - Trút Giận
217. Chương 217 - Ăn Một Gậy Của Lão Tôn
218. Chương 218 - Cha Vợ
219. Chương 219 - Cách Một Cánh Cửa
220. Chương 220 - Sống Cùng Cha Vợ
221. Chương 221 - Con Số Đưa Tình
222. Chương 222 - Trùng Hợp
223. Chương 223 - Đừng Khách Sáo
224. Chương 224 - Tuyệt Đỉnh Quanh Co
225. Chương 225 - Lệch Pha
226. Chương 226 - Cha Con Đại Chiến
227. Chương 227 - Trần Truồng Chạy
228. Chương 228 - Hình Phạt Ngọt Ngào
229. Chương 229 - Bạn Bè Tốt
230. Chương 230 - Thích Bị Ông Xã 'thao' Không?
231. Chương 231 - Giúp Người Xấu Làm Việc Ác
232. Chương 232 - Làm Ô Che Nắng Cho Cậu
233. Chương 233 - Sợ Cậu Rồi
234. Chương 234 - Ăn Cơm Nhà Người Khác Đúng Là Ngon
235. Chương 235 - Khóa Tủ Lạnh Lại
236. Chương 236 - Hung Hăng Yêu Thương
237. Chương 237 - Sao Lại Bắt Con Chịu Trận
238. Chương 238 - Thư Mời Hồng Môn Yến
239. Chương 239 - Không Được Chấp Vặt Với Cậu Ta!
240. Chương 240 - Mất Tích
241. Chương 241 - Chú Có Thể Biến Cháu Thành Trắng
242. Chương 242 - Rất Tốt
243. Chương 243 - 'bà Ngoại' Cũng Có Kính
244. Chương 244 - Chạy Cấp Tốc
245. Chương 245 - Trì 'pháo Vương' Nổi Giận.
246. Chương 246 - Tên Ghen Tuông Tâm Thần
247. Chương 247 - Thật Sự Có Tài
248. Chương 248 - Không Cho Khách Vào Nhà
249. Chương 249 - Trì Thiếu Gia Hẹp Hòi
250. Chương 250 - Ăn Không Dậy Nổi
251. Chương 251 - Thoát Chết Trong Gang Tấc
252. Chương 252 - Ăn Cây Táo Rào Cây Sung
253. Chương 253 - Thăm Hỏi
254. Chương 254 - Là Cho Tôi Nhìn Sao?
255. Chương 255 - Cái Miệng Làm Tội Cái Thân
256. Chương 256 - Luyện Đầu Óc
257. Chương 257 - 'sợi Chỉ Vụn'
258. Chương 258 - Không Thu Hoạch Được Gì
259. Chương 259 - Giúp Tôi Chuyển Cho Anh Ấy Một Nụ Cười
260. Chương 260 - Thật Sự Đụng* Phải
261. Chương 261 - Cam Tâm Tình Nguyện
262. Chương 262 - Khó Khăn Càng Thêm Khó Khăn
263. Chương 263 - Đau Lòng
264. Chương 264 - Phá Đám
265. Chương 265 - Camera Giám Sát
266. Chương 266 - Không Phải Là Hận Cậu Mà Là Tiếc Cho Cậu
267. Chương 267 - Cậu Không Phải Con Ruột
268. Chương 268 - Tuyên Bố Trắng Án
269. Chương 269 - Ngủ
270. Chương 270 - Thao Cậu Có Sướng Không?
271. Chương 271 - Chồng....
272. Chương 272 - Không Tình Tứ Thì Chết À?
273. Chương 273 - Thủ Phạm
274. Chương 274 - Đến Lúc Giải Quyết Vấn Đề
275. Chương 275 - Tỉnh Lại Đi Anh Bạn!
276. Chương 276 - Ôn Lại Chuyện Cũ
277. Chương 277 - Thao
278. Chương 278 - Thưởng Cúc
279. Chương 279 - Bởi Vì Tôi Thích Đàn Ông Là Cậu!
280. Chương 280 - Cây Hạnh
281. Chương 281 - Cậu Có Gia Đình
282. Chương 282 - Ông Thật Có Tài.!
283. Chương 283 - Chương Kết Thúc
284. Chương 284 - Phiên Ngoại 1: Tiệc Cảm Ơn
285. Chương 285 - Phiên Ngoại 2: Giông Bão Sau Tiệc Cảm Ơn, Chịu Đựng Không Được Phát Tình.
286. Chương 286 - Phiên Ngoại 3: Giông Bão Sau Tiệc Cảm Ơn (2).
287. Chương 287 - Phiên Ngoại 4: Phản Công
288. Chương 288 - Phiên Ngoại 5: Hạnh Phúc Vững Vàng. (kết)
Khương Tiểu Soái mới vừa tiễn một bệnh nhân ra cửa, đã thấy không xa có hai bóng người quen thuộc, cơ trên mặt giật giật vài cái. Mẹ, mới đi chưa được ba tiếng đâu, nhanh như vậy đã trở lại rồi sao?
Lần này, Nhạc Duyệt không tốt tính như trước, trực tiếp đẩy Ngô Kỳ Khung lên người Khương Tiểu Soái rồi quay đầu bỏ đi.
Khương Tiểu Soái dìu Ngô Kỳ Khung vào trong, Ngô Kỳ Khung kêu ui da liên tục, quả là rất xui xẻo.
"Người anh em à, tôi chỉ đùa với cậu thôi, sao cậu lại đập thật thế? Có nhớ tôi cũng không cần phải thế đi?"
Ngô Kỳ Khung nhe răng: "Cô ấy lại muốn chia tay với tôi."
Sau khi rửa vết thương, Khương Tiểu Soái bắt đầu tiêm thuốc tê khâu lại, vì làm giảm cảm giác hồi hộp của Ngô Kỳ Khung, hai người cứ câu được câu không nói chuyện.
"Lần này là tại cái gì nữa?"
Ngô Kỳ Khung uể oải: "Chê tôi keo kiệt."
Khương Tiểu Soái bật cười.
"Anh nói xem tôi giống người keo kiệt lắm à?" Ngô Kỳ Khung thấy rất uất ức: "Tôi mới đi làm hai năm, không kiếm được bao nhiêu tiền, nhưng cô ấy muốn cái gì tôi có bao giờ làm ngơ đâu. Cô ấy nói muốn mua Iphone, tôi nhịn ăn tiết kiệm ba tháng, vắt được trong kẽ răng năm ngàn, mua cho cô ấy một cái. Cô ấy thích một bộ trang điểm, hơn một ngàn, tôi lấy tiền dùng để mua di động mua đồ trang điểm cho cô ấy. Cái di động của tôi đã dùng năm năm, rơi xuống cầu tiêu bốn lần rồi còn chưa nỡ đổi đây."
"Nếu cậu nói vậy, tôi cảm thấy bạn gái của cậu chia tay cậu là đúng." Khương Tiểu Soái nói.
Khóe mắt Ngô Kỳ Khung muốn nứt: "Tại sao?"
Khương Tiểu Soái hời hợt nói: "Tránh cho cậu sỉ nhục bản thân!"
Lòng Ngô Kỳ Khung sôi sục hết sức dữ dội, vừa kích động đã đụng đến đầu, liên lụy đến vết thương, đau đến mức kêu la.
"Được rồi, cậu nằm yên đi!"
Khương Tiểu Soái chỉnh thẳng đầu Ngô Kỳ Khung, nhìn thế này, thật ra Ngô Kỳ Khung có vẻ ngoài rất hấp dẫn. Từ khi bắt đầu mập, ngũ quan uốn éo, hiện tại gầy đi một chút, đường nét đã rõ ràng hơn, cũng miễn cưỡng tính là hàng bậc trung. Tuy đứng bên cô gái kia có hơi miễn cưỡng, nhưng cũng không đến mức chôn vùi mình trong hình tượng cũ.
"Bác sĩ, lần này tôi phải mất bao lâu mới khỏi?"
"Lần này không nặng lắm, nếu hồi phục tốt thì một tháng thôi."
Một tháng này, Ngô Kỳ Khung mỗi ngày đến chỗ Khương Tiểu Soái thay thuốc, riết rồi hai người thân luôn, Ngô Kỳ Khung có gì cũng nói với hắn.
"Nhà tôi có ba chị em, trên tôi là hai chị gái, chị lớn hơn bốn mươi rồi, con gái cũng đã học trung học. Chị thứ hai gả đến phía nam, năm nay vừa sinh một thằng nhóc bụ bẫm. Ba tôi bị chứng nghẽn mạch máu não hơn mười năm, năm kia đã qua đời. Tôi đứng thứ ba, từ nhỏ ba mẹ đã thương yêu tôi nhất, có thứ gì tốt cũng đều nhớ đến tôi trước tiên, vì chuyện này mà hai chị tôi giận dỗi không ít lần."
"Từ nhỏ tôi đã đặc biệt xuất sắc, luôn đứng đầu lớp, hàng xóm láng giềng ai cũng khen ngợi, từ đầu đông đến đầu tây, không nhà nào tìm được đứa con ngoan như thế. Từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng làm chuyện gì xấu, ở trường thì rất thành thật, về nhà thì giúp mẹ làm việc. Tôi nhớ lúc nhỏ, xe bus chưa thể quẹt thẻ, có một lần tôi còn chưa trả tiền đã bị người ta đùn xuống. Tôi chạy theo xe bus, chạy thẳng từ trạm cuối đến trạm đầu, cuối cùng trả tiền xong rồi mới tản bộ về."
"Tôi lên đại học cũng chưa từng cúp tiết, năm nào cũng được nhận học bổng. Có một lần bạn gái của tôi bảo tôi trốn học đưa cô ấy đi dạo phố, tôi cũng không đồng ý. Hai chúng tôi lần đầu tiên ra ngoài mướn nhà, tôi nằm trong ổ chăn xem tivi cả đêm, cô ấy ôm tôi tôi cũng không làm bậy. Sau đó tôi đi làm, đồng nghiệp luôn thích lấy đồ của cơ quan, tôi chưa từng làm chuyện đó. Thứ nên của tôi thì tôi sẽ lấy đi không sót gì, thứ không phải của tôi tôi sẽ không chạm tay vào."
...
Khương Tiểu Soái nghe Ngô Kỳ Khung lải nhải xong, không khỏi cảm thán một câu.
"Nhiều năm như thế, cậu thật không dễ dàng gì."
Xem tiếp: Chương 6 - Tìm Mẹ Mượn Tiền