141 Bên trong phòng, Phượng tỷ đã thu thập xong đồ đạc, đang cầm cái gương nhỏ trang điểm. Dưới ánh mặt trời, biểu tình Phượng tỷ cũng không còn bi thương như ngày hôm qua, thậm chí từ ngày hôm qua sau khi kể xong câu chuyện, biểu tình Phượng tỷ liền khôi phục bình thường.
142 Kiều Thất Chỉ thanh âm quá lớn, khiến đám nông dân công đứng chung quanh bị hù cho đứng ngây người tại chỗ. Mà thủ hạ của hắn cũng sững sờ, theo phương hướng cái tẩu thuốc của Kiều Thất Chỉ giơ lên mà nhìn lại, chứng kiến được một người thanh niên đang chạy băng băng tới phía trước.
143 Dưới thông đạo ngầm, vẫn có nhiều người chen chúc nhau, trong đó một đám cảnh sát đang rất nhanh chạy tới sân ga số ba. Hiện giờ bọn họ mới nhận được mệnh lệnh, bởi vài tên cảnh sát lúc trước không có mang theo bộ đàm.
144 Trong phòng khách sạn, Phượng tỷ cũng không giống như những cô gái khác, sau khi làm cho người đàn ông thỏa mãn, lại giống như một con mèo nhỏ nhu thuận ghé vào trong lòng Lý Dật, tận hưởng thời khắc yên lặng, mà nàng lại lặng lẽ đi vào trong phòng tắm rửa sạch vết tích vừa rồi.
145 Ánh mặt trời sáng lạn chiếu vào tòa lầu, làm hai chữ Thiên Đạt có vẻ sáng lạn rõ ràng. Lý Dật từ trong xe taxi đi ra, nhìn tòa lầu của tập đoàn Thiên Đạt, trong lòng không khỏi thầm than thực lực của Kiều gia xác thực không tầm thường.
146 “Một tuần sau, tôi sẽ giúp ngài làm xong toàn bộ thủ tục. ” Tôn Đại Vĩ suy tư một phen, nói: “Mặt khác, với tình cảnh hiện tại của ngài nếu còn ở lại Quảng Châu cũng không an toàn, hơn nữa lúc đến sân bay để rời đi, không chắc chắn có bị cảnh sát nhận ra hay không.
147 Một người trung niên mặc tây trang hàng hiệu sau khi tiếp xong điện thoại, nhìn một nữ nhân xinh đẹp ngồi trên sô pha lộ ra vẻ mỉm cười áy náy: “Rất xin lỗi, Mộ Dung tiểu thư, tôi phải tạm thời rời khỏi một lát.
148 Đây cũng là nguyên nhân mà Lăng Vĩnh Binh yên tâm cho hắn ở lại bên cạnh Mộ Dung Tuyết. “Xin lỗi, a Khải, là tôi thất thố. ” Mộ Dung Tuyết thấy ẻo lả có chút ủy khuất, thở dài, nói: “Được rồi, tôi muốn anh sưu tập tư liệu về Lý Dật, anh sưu tập xong chưa?”“Tôi đã biết là cô chỉ nhớ nhung tên hỗn đản kia thôi!” Ẻo lả nghe được hai chữ Lý Dật, tức giận đến có chút nghiến răng: “Thu thập tới rồi.
149 Mỗi khi Lý Dật vận động vào lúc sáng sớm, vị bác sĩ riêng của Tần Huy đều sẽ trách cứ hắn, nhưng cũng không khuyên được Lý Dật. Suốt mấy ngày, vết thương nơi cánh tay Lý Dật tuy chưa lành lại hoàn toàn, thế nhưng cũng có thể vận động như bình thường.
150 Một chiếc xe Lincoln xa hoa có rèm che hướng thẳng sân vận động Hồng Quán chạy tới, trên xe, biểu tình Tần Huy có chút cổ quái, hắn biết rõ, Mộ Dung Tuyết có thể đúng hạn tổ chức buổi biểu diễn ngày hôm nay, duyên cớ điều bởi vì Lý Dật.
151 Một ít khán giả bởi vì quá mức kích động, vừa hát, vừa chảy nước mắt. Thậm chí, dù là bí thư Tô Nhiễm của Tần Huy cũng đỏ cả mắt, nước mắt không ngừng chuyển động trong viền mắt.
152 “Thế nào, hoài nghi em sao?” Thấy Lý Dật đang đờ ra, Mộ Dung Tuyết vội vã kéo lại váy, chỉnh lý lại y phục. Dưới bầu trời đêm, khuôn mặt vốn tịnh lệ của nàng đỏ ửng, cặp mắt ngập nước, phảng phất như sắp nổi lên mặt nước.
153 Mộ Dung Tuyết mặc một bộ váy ngủ sợi tơ màu trắng, đứng ở bên cạnh khung cửa sổ, nhìn tiểu đệ của Lý Dật dựng thẳng đứng lên, hờn giận nói: "Nếu anh không phải siêu nhân thì em thật hoài nghi, đêm qua anh xấu xa nhiều lần như vậy, hiện tại nó còn ngỏng lên được nữa!"Nghe Mộ Dung Tuyết hờn giận, Lý Dật không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, đêm qua sau khi hắn cùng nàng trở lại căn biệt thự, tắm rửa qua loa, tiếp theo một mực triền miên ở trên giường.
154 Đối với hắn mà nói, sau khi Lý Dật bước chân vào Tiêu gia liền cướp đoạt đi của hắn rất nhiều thứ, hắn quả thực hận Lý Dật tận đến xương tủy. Đồng thời hắn cũng hận Mộ Dung Tuyết, hắn hận không thể thâu nàng vào trong tay.
155 Đang khi nói chuyện, một con dao sắc nhọn xuất hiện trong tay Lý Dật, khoát lên trên cổ Tiêu Cường, nhẹ nhàng huy lên, máu tươi nhất thời nhiễm đỏ con dao.
156 Xe của Đức luôn luôn nổi danh rắn chắc, điểm này cũng không khoa trương, Lý Dật lái xe đánh bay xe cảnh sát, thân xe cơ bản đã bị tổn hại, nhưng cũng có thể tiếp tục di chuyển.
157 Khoang hạng nhất, Lý Dật ngơ ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ, diễn cảm hết sức phức tạp, cũng không biết hắn đang suy nghĩ chuyện gì. Lúc trước, sau khi hắn giết chết Tiêu Cường, bẻ trộm khóa của một chiếc BMWs một đường thuận lợi chạy đến phi trường.
158 Lý Dật gật đầu, trầm giọng nói: “Nếu như ngươi có thể giúp ta tìm được căn cứ địa của một tổ chức tên là Hắc Dạ, ta sẽ cho ngươi hai trăm ngàn đô la. ”Nghe được con số hai trăm ngàn, Kroff hưng phấn liếm liếm đầu lưỡi, sau đó lại phiền muộn nói: “Chết tiệt! Như vậy không phải ngươi muốn làm khó ta sao? Toàn bộ Los Angeles tổng cộng có hơn trăm cái tổ chức ngầm, thế nhưng ta chưa từng nghe nói qua có tổ chức nào tên là Hắc Dạ!”“Ngươi xác định?” Tuy rằng đã đoán được Kroff sẽ trả lời như thế, nhưng trong giọng nói của Lý Dật cũng có sự thất lạc, dù sao, không thể tìm được tổ chức Hắc Dạ, như vậy kế hoạch nguyên lai của hắn xem như đã bị ngâm nước.
159 “Nga, tiểu tử, ta phát hiện ta thích ngươi rồi đó! Ta chưa từng gặp qua khách hàng nào sảng khoái như thế. ” Kroff nhanh chóng thu hồi số Mỹ kim, nói: “Hoa Nhân Bang nước Mỹ trước đây chính là Hồng Môn của Trung quốc.
160 Bình minh buổi sớm rực rỡ tán lạc trên các ngõ ngách ở trong thành phố Los Angeles, để cho mọi người tinh thần phấn chấn mạnh mẽ lại bắt đầu một ngày mới.
Thể loại: Võng Du, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 50