61 Đường xá ở thành phố này thật rộng, xe qua lại không ít, nhưng lại không chen chúc như thành phố H. Những tòa nhà ở thành phố này không vượt qua 6 tầng, Hướng Nghiên nói người ở thành phố này lười đi cầu thang cho nên mua nhà toàn muốn mua những căn nhà ở tầng 6 trở xuống, hoặc là mua nhà cao tầng có thang máy, hễ là những căn hộ trên tầng 7 chắc chắn sẽ không bán được.
62 Thời gian vẫn như cũ không nhanh không chậm mà trôi về phía trước, bạn vội, nó cũng không đi nhanh hơn; bạn lưu luyến, nó cũng không vì bạn mà ngừng lại trong phút chốc.
63 Chẳng mấy chốc đã đến tháng 6 của học kỳ hai, sắp đến mùa chia ly, tâm trạng cũng bắt đầu luyến tiếc, những chuyện và những người trước đây không thèm để ý giờ lại trở thành một ngòi lửa tức cảnh sinh tình.
64 Vội đến những ngày cuối năm, lại nghênh đón năm mới, sự chia lìa ngắn ngủi qua đi, Hướng Nghiên lại mang đến một tin tức làm cho Vương Thiến Thiến khổ sở.
65 Hướng Nghiên đi rồi, Vương Thiến Thiến vẫn sống tại ngôi nhà chung của hai người, đột nhiên chỉ còn lại một mình cô, đương nhiên sẽ không quen. Mỗi đêm hai người đều gọi điện thoại nói chuyện rất lâu, báo cáo cho nhau hôm nay đã làm gì, ăn gì…….
66 Khuôn mặt của Liêu Kiệt vẫn mang theo nụ cười như trước, anh ta cầm lấy điện thoại trên bàn, nói: “Cậu nghe thấy hết rồi chứ?”Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Hướng Nghiên: “Cậu nói với cô ấy những thứ đó làm gì?”Liêu Kiệt nhìn thấy bóng dáng của Vương Thiến Thiến biến mất ở cửa, mặt không chút thay đổi nói: “Nếu chỉ như vậy mà cô ấy lùi bước, thế thì cô ấy cũng không xứng đáng để cậu yêu.
67 Một mình Vương Thiến Thiến thẫn thờ đi dọc những con đường của thành phố S, nhìn đèn neon ở trước mặt lan thành một mảnh mơ hồ. Nơi đây không có gì là cô quen thuộc, người duy nhất kia, cũng đã không cần cô.
68 Thì ra là Liêu Kiệt lại quay lại, Liêu Kiệt thấy hai người kia đều đứng ở cửa, biết mình đến không đúng lúc, vì thế nói: “Mình chỉ tới lấy chút đồ……” Nói xong, anh ta bước vào toilet trước ánh nhìn chăm chú của Vương Thiến Thiến, lấy ra đồng hồ vừa đi vừa đeo.
69 “Dì đã biết chuyện của con và Hướng Nghiên. ” Lời của mẹ Hướng Nghiên, làm cho suy nghĩ miên man của Vương Thiến Thiến lập tức ngừng lại. Cô hơi chút ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt của mẹ Hướng Nghiên, trước đây dì nhìn đến cô khuôn mặt luôn tươi cười, thường xuyên khen ngợi, dáng vẻ vô cùng yêu thích, nhưng mà hôm nay, giống như biến thành một người khác, cho đến lúc này vẫn chưa nở một nụ cười.
70 Hai người đứng đối mặt, mũi chân gần như chạm mũi chân, Vương Thiến Thiến nhìn thấy rõ có giọt nước mưa chảy xuống vũng nước đọng dưới chân Hướng Nghiên.
71 Đồng hồ báo thức reo lên mấy lần, Hướng Nghiên không nhớ nổi, đầu đau muốn nứt ra, không mở mắt được. “Thiến Thiến, mấy giờ rồi?” Lời vừa ra khỏi miệng, chị ấy mới ý thức được Vương Thiến Thiến vốn không ở bên cạnh chị ấy.
72 Ngày hôn lễ hôm ấy, toàn cảnh to lớn hiển nhiên không cần phải nói, nhưng làm cho người khác chú ý nhất, không nói đến ba phù dâu di phía sau cô dâu, mà bên chú rể chỉ có một phù rể, từ khí thế, chủ rể đã thua.
73 Vương Thiến Thiến gặp Tống Nhiên, lại bị hoảng sợ, Tống Nhiên trước mắt đó dáng người trở nên đẹp đến mức không còn gì để nói, điện nước đầy đủ, không chỉ như vậy, còn thon thả hơn cả trước đây, làn ra rất tốt, nhất là khi Vương Thiến Thiến thấy cậu ấy bước vài bước về phía mình, khí thế mạnh mẽ không nói nên lời.
74 Có vài sinh viên được phân đến công ty của Vương Thiến Thiến, trong đó có một người do cô hướng dẫn để thực tập nghiệp vụ. Cô gái kia cả ngày theo sát bên cạnh Vương ThiếnThiến, cung kính lễ phép kêu cô là “Sư phụ”, dáng vẻ rất hiểu chuyện, vừa nhìn đã biết là một cô gái rất lanh lợi.
75 Sau đó, thông qua sự giới thiệu của chồng Lí Nam, Vương Thiến Thiến đến công ty bất động sản Áo Duy phỏng vấn, nghe nói là do đích thân tổng giám đốc của công ty phỏng vấn, Vương Thiến Thiến có chút khẩn trương, lúc thư kí dẫn cô vào, thậm chí trong đầu cô còn không ngừng tổ chức từ ngữ.
76 Quan hệ của Vương Thiến Thiến và Vương trưởng khoa vì chuyện này mà trở nên căng thẳng. Mấy ngày sau, cô suôn sẻ gia nhập tập đoàn bất động sản Áo Duy, trở thành nhân viên hạch toán giá thành của phòng tài vụ.
77 Vương Thiến Thiến theo lẽ thường quay về Áo Duy làm việc như trước, đối với những lời Liêu Kiệt từng nói, hai người cũng không ai nhắc lại, Liêu Kiệt không hỏi cô suy nghĩ thế nào, cô cũng không chủ động tìm Liêu Kiệt nói những lời liên quan.
78 Vương trưởng khoa tặng Vương Thiến Thiến một chiếc xe, là chiếc Civic màu đỏ, Vương Thiến Thiến rất thích, nhưng xe này cô cũng không vừa ý lắm. Mọi người đều biết, loại xe nội đó, không bền.
79 Sáng sớm, Liêu Kiệt ném một tập văn kiện lên bàn Vương Thiến Thiến, “Thiến Thiến, chiều nay đi gặp khách hàng với anh, em chuẩn bị cho tốt một chút. ”Vương Thiến Thiến mở ra nhìn, là hạng mục hợp tác với công ty kiến trúc Dương Trình.
80 Tác dụng của cồn quả thật rất tuyệt vời, vài giây sau, Vương Thiến Thiến đã giữ chặt tay của Hướng Nghiên, ngay lúc Hướng Nghiên vẫn chưa kịp phản ứng kéo chị ấy vào lòng.